Đại Ma Vương

Chương 325 : Thiếu Người

Ngày đăng: 03:54 19/04/20


Ráng chiều lúc hoàng hôn đỏ bừng. Những làn gió mát nhẹ thổi tới làm cho lòng người khoan khoái. Thành Brettel trải qua một khoảng thời gian tu bổ này, tất cả những lỗ thủng đều đã được sửa chữa lại.

Cửa thành chính có hai khẩu ma tinh pháo đồ sộ. Dưới ánh nắng chiều lóe lên hồng quang nhàn nhạt. Tựa hồ tùy thời đều có thể phun ra lưỡi lửa cực lớn.

Helentina bị Hàn Thạc bức bách ký kết khế ước, lúc này đang đứng trước cửa thành ngẩng nhìn hai khẩu ma tinh pháo vốn hẳn là thuộc về mình, trong lòng không biết tư vị thế nào. Hàn Thạc đứng trên tường thành cười tủm tỉm cầm tờ khế ước, vẫy chào cáo biệt:

- Helen công tước tôn kính. Chúng ta sẽ không hộ tống ngươi được rồi.

Phương tâm đem tổ tông mười tám đời Hàn Thạc nguyền rủa một lượt, nút thắt trong tim Helentina giờ là Helon công quốc có thể tùy thời phát sinh tạo phản. Tinh thần lực khôi phục, chậm rãi dùng Phiêu Phù thuật bay lên, đôi mắt sáng ngời của cô nàng hung hãn trừng mắt nhìn hắn hồi lâu rồi thấp giọng nghiến răng:

- Ma quỷ tham lam, ta nhất định sẽ trở lại báo thù!

- Đi đường thuận buồm xuôi gió. Nhớ rõ là kim tệ thiếu ta trong vòng ba tháng phải trả đấy! - Hàn Thạc cười ngoác mang tai, phe phẩy tờ khế ước trong tay, tựa hồ như nhắc nhở Helentina đừng có quên.

- Hừ! - Helentina giận dữ quay phắt đầu, biến thành một cái bóng đỏ rực chậm rãi bay về phía Helon công quốc, dưới ráng chiều chiếu rọi, cái bóng đỏ rực này tựa như một dải cầu vồng vắt ngang trời.

- Đại nhân thật sự là quá tà ác, chẳng những chiếm được xà hạt mỹ nhân này lại còn vớ được lượng lớn kim tệ. Thật sự là ăn thịt người không nhổ xương ra a! - Chester lắc đầu cảm thán, ánh mắt nhìn về phía Hàn Thạc tràn ngập sùng bái.

- Không tưởng tượng được Helentina này xinh đẹp như vậy, khó trách Benedict của Nathan công quốc lại đam mê nàng ta như vậy. Đáng tiếc a đáng tiếc. Hắn nhất định sẽ không nghĩ được rằng đóa hoa tươi này đã bị đại nhân hái trước một bước rồi. - Dick cười hắc hắc trên nỗi đau của người khác, ác ý phỏng đoán sau khi gã kia biết được chuyện này sẽ khó coi ra sao. Nguồn: http://Janet

- Thành chủ đại nhân, khi Helentina rời đi, ta nghĩ với sự âm độc của nàng ta nhất định sẽ không cam tâm. Hừ, chỉ cần Helentina loan tin thành Brettel chúng ta có bốn mươi vạn kim tệ từ nàng ta, ta nghĩ bảy đại công quốc nhất định sẽ sinh ra lòng tham lam. - Cranley đến gần Hàn Thạc, nhìn Helentina rời đi, lo lắng nói với hắn.

Nhìn áng mây đỏ trải rộng bầu trời, Hàn Thạc nhíu mày trầm tư chốc lát. Sau đó đôi mắt hướng về mấy cái bóng mơ hồ xuyên núi xung quanh thành Brettel, lúc này mới nói với Dick:
Ngày thứ ba từ Tử Vong Mộ Địa đi ra, dưới ánh dương quang chiếu rọi lên người, Hàn Thạc có một loại thoải mái hài lòng. Trong khi hắn kiểm tra tiến độ thành Brettel thì Dick chẳng biết từ địa phương nào xông ra. Gã cung kính tới cạnh hắn bẩm:

- Đại nhân, dựa theo phân phó của ngài ta đã gửi lời mời. Năm sơn nhân thủ lĩnh trên núi chung quanh đều đồng ý bảy ngày sau sẽ tới thành Brettel dự tiệc.

Mỉm cười, Hàn Thạc liếc Dick thật sâu mới nói:

- Dick. Ngươi cũng là một sơn nhân. Ta biết chuyện này giao cho ngươi làm, ngươi nhất định sẽ không làm cho ta thất vọng đích.

"Đương nhiên, bằng vào thủ đoạn của ngươi đám sơn nhân thủ lĩnh dám không đến e rằng đều sẽ gặp nạn, ta không muốn trở thành tội nhân của sơn nhân."

Dick thầm nghĩ, trên mặt vẫn cung kính cười nói:

- Sự tình đại nhân tiêu diệt bọn cường đạo Hồng Hồ Tử đã chiếm được tin tưởng của sơn nhân, ta nghĩ lần này bọn họ đến dự tiệc nhất định trong lòng đang tràn ngập hy vọng.

- Có lẽ sợ hãi càng nhiều một ít. Ha ha! - Hàn Thạc cười ha ha với Dick. Hắn làm sao lại không biết những người đó muốn gì chứ. Những gì cần nói Dick đều đã nói hết. Bọn họ tự nhiên biết nên làm như thế nào.

- Ách...... Đích xác là có một chút. Hắc hắc! - Dick cười ruồi trả lời. Nhìn vào mắt Hàn Thạc, gã cảm thấy dường như hắn biết mình nghĩ gì trong lòng, bất giác thầm kinh ngạc.

Đại Ma Vương