Đại Ma Vương
Chương 343 : Núi lở
Ngày đăng: 03:54 19/04/20
Đồng lúc Hàn Thạc bắn vào thông đạo, trên đỉnh đầu liền truyền đến một tiếng nổ mãnh liệt, nó như một ngòi nổ bắt đầu dẫn đến một loạt tiếng nổ dày đặc liên miên bất tuyệt, cả Hồ Lô sơn trong vụ nổ liên hoàn như lung lay sắp đổ.
Trên đỉnh đầu đang nổ tung, cái đuôi như cự mãng dài mười mấy mét của Tích dịch tổ vương trong ma pháp trận cổ xưa kia vung vẩy loạn lên, thân hình khổng lồ cố gắng phá tan ma pháp trận cầm cố, không ngừng giãy giụa kịch liệt.
Đang đứng ở ngoài chờ bọn thuộc hạ lao tới thì tiếng nổ cuồng bạo từ Hồ Lô sơn vang lên, Selt lập tức như trúng phải trọng kích, giống như bị cự chùy tàn nhẫn đập vào đầu, cả người thở phì phò cảm thấy khó khăn.
Hắc Ám tinh linh cao quý Arlen thân mặc y phục hoa mỹ, vừa nghe tiếng chấn động cực lớn như sét đánh bên tai, nhìn thấy Hồ Lô sơn đất rung núi chuyển, đồng thời con ngươi cũng giãn ra, thình lình thò tay chụp lấy Selt một cách thô bạo, hét lên:
- Sao lại có thể như thế, địa tinh tạc đạn tại sao giờ lại nổ, chết tiệt, không phải ngươi cố ý hãm hại chúng ta đấy chứ?
Selt còn phẫn nộ hơn so với Arlen, hất thân thể yếu nhược của gã ra đến loạng choạng, vẻ mặt đạo mạo chợt tàn bạo, dữ tợn quát:
- Ngươi, mẹ kiếp, không có mắt à, không thấy người của ta cũng đang ở trong đó sao?
"Ầm ầm ầm…"
Trong tiếng nổ ầm ầm, Hồ Lô sơn cuối cùng đã đổ sụp, theo động tĩnh cực lớn đất rung núi chuyển là khí tức hủy diệt bao trùm chung quanh. Trong lúc Selt và Arlen còn đang bất hào, một tràng tiếng nổ lại vang lên, cả Hồ Lô sơn đầu tiên như bị nhổ tận gốc lên phía trên một khúc, sau đó với tốc độ càng nhanh thình lình đập xuống.
Theo tiếng phá hủy dần biến mất, tro bụi lượn lờ, cả khu vực đã hoàn toàn biến thành một vùng hoang tàn, không còn nhìn thấy hình ảnh của Hồ Lô sơn đâu nữa. Ngoại trừ nham thạch nâu đỏ to nhỏ thấy được khắp nơi thì chỉ còn lại thi thể của đám Tử Kinh kỵ sĩ và Hắc Ám tinh linh bị vụ nổ văng ra thành thịt nát.
Arlen bị Selt thô lỗ đẩy ra, ổn định lại thân thể, nhìn như mất hồn vào vùng Hồ Lô sơn hoang tàn, lẩm bẩm:
- Đó đều là tộc nhân tinh nhuệ nhất của ta a, tại sao lại như vậy, tại sao lại có thể như vậy chứ!
Selt ngược lại hoàn toàn trấn tĩnh, bộ mặt dữ tợn hung ác, nổi điên quát:
- Nhất định có người giở trò, bằng không Đại tích dịch không thể rời Hồ Lô sơn kia, cũng không cách nào ngăn được các kỵ sĩ của ta rút lui. Sự tình này không đơn giản như vậy.
Vừa nghe Selt nói thế, Arlen đột nhiên quát:
- Nhất định có sự kỳ quặc. Chỉ bằng vào đám tích dịch nhân đê tiện kia tuyệt đối không thể ngăn được tộc nhân anh dũng của ta.
"Grào…"
Dagassi lại gầm lên một tiếng kinh thiên động địa, sóng âm khủng bố gống như lợi khí, cây cối chung quanh ào ào ngã đổ.
- Chết tiệt, ta nhất định sẽ không buông tha tên nhân loại ti bỉ này! - Arlen vừa nghe Hàn Thạc giật dây Tích dịch tổ vương, một đợt sóng âm suýt nữa đã khiến gã bị thương nặng, không nhịn được quát lớn uy hiếp.
Selt biết Hàn Thạc lợi hại thế nào, gã rõ ràng rằng cho dù Hàn Thạc không ỷ vào lực lượng của Tích dịch tổ vương thì cũng có thực lực giết chết Arlen, cho nên đối với sự phẫn nộ uy hiếp của tên Hắc Ám tinh linh kia chỉ cười lạnh, không nói lời nào tiếp tục vùi đầu chạy trốn, chỉ muốn rời khỏi tên Tích dịch tổ vương khủng bố này càng nhanh càng tốt.
Trong chốc lát, lại có thêm hơn một nghìn Tử Kinh kỵ sĩ cùng Hắc Ám tinh linh bị Dagassi giết chết, cái đám định tới chiếm lĩnh Hồ Lô sơn này đến hiện giờ chỉ còn lại có mấy trăm người bỏ chạy tứ xứ, không có bất cứ tên nào dám dừng lại.
Tích dịch tổ vương dưới sự nhắc nhở của Hàn Thạc nhìn chằm chặp hai tên Selt cùng Arlen, không để ý đến một số tiểu lâu la nữa, thân hình khổng lồ của hắn di động mặc dù chậm chạp, thế nhưng mỗi bước lại đến mấy chục mét, thêm nữa hắn còn lợi dụng khí tức công kích không ngừng. Hai tên kia bị hắn truy đuổi khổ không nói nổi, trong lòng thầm "hỏi thăm" mười tám đời Hàn Thạc giật dây Tích dịch tổ vương một lượt.
- Thực sự là gia hỏa đó, làm sao hắn lại ở cùng chỗ với quái vật kia chứ. - Cecilia không biết dùng phương pháp gì, cũng lơ lửng sánh vai với Emily, dõi nhìn vẻ mặt Hàn Thạc mãn nguyện trên người Tích dịch tổ vương. Trong lòng cô nàng như bị bình ngũ vị đổ lên, không biết là tư vị thế nào.
Đối với cái tên Hàn Thạc này Cecilia cũng không thực sự chán ghét như thế, ngược lại thậm chí còn khá hân thưởng thực lực cường đại của hắn. Đáng tiếc là Hàn Thạc năm lần bảy lượt chống đối nàng, bắt đầu từ tiệm thuốc của lão thú nhân trong Nhật Diệu cốc cho đến nhiệm vụ lần này, hắn trước giờ không hề làm nàng vừa ý.
Điều này khiến cho Cecilia tuổi còn trẻ mà đã trở thành một trong ba thủ lĩnh của Ám Mạc vô cùng tức giận, trong tâm cô nàng rất muốn Hàn Thạc gặp thất bại, hắn ngã càng đau nàng ta càng thống khoái.
Nhưng lúc nào cũng ngoài dự liệu, trước đó Cecilia từ miệng của Christina biết được cái tai Selt để lại cùng cái chết thảm của Lục long đều do bàn tay của Hàn Thạc, hiện giờ thấy hắn hăm hở cùng Đại tích dịch truy đuổi Selt, chỗ nào mà hắn thất bại như nàng ta muốn chứ?
Lần nhiệm vụ đối phó với Selt này vốn hẳn là do bọn họ xuất thủ mới đúng, thế nhưng Hàn Thạc một bước xen vào, chỉ bằng lực lượng một người, lại còn dường như chả nghiêm túc gì cả, liền bức cho Selt vô cùng chật vật. Điều này làm cho Cecilia cho dù đã hao phí thời gian dài với Selt cũng bất lực càng không chịu nổi.
- Ồ, quả thực là Bryan, hắn anh tuấn quá! - Christina cuối cùng đã nhìn thấy Hàn Thạc, không kìm được hô to gọi nhỏ.
- Tiểu hoa si ngươi, nhanh ngậm miệng cho ta, đừng có dẫn Đại tích dịch đến đây đấy! - Cecilia không nhịn được trách mắng.
Sợ cái gì thì cái đó đến, Tích dịch tổ vương thực sự không nghe thấy thanh âm bên này, thế nhưng âm độc như Selt lại hiển nhiên nghe được. Chợt thấy hắn thay đổi phương hướng, dẫn theo một số cao thủ Tử Kinh kỵ sĩ đoàn xông thẳng đến bên này.