Đại Ma Vương
Chương 349 : Uy nghiêm của Tiểu Khô Lâu dị giới
Ngày đăng: 03:54 19/04/20
Mười hai lá cờ lớn không có gió nhưng vẫn giương lên tung bay phần phật. Sát khí ngập trời ngưng tụ lại như giống thủy ngân chảy thẳng vào chính giữa địa huyệt. Dịch thể bên trong đó sôi trào như dầu hỏa nóng bỏng, thiêu đốt ba Tà Ác kỵ sĩ cùng tọa kỵ bốc khói ngùn ngụt.
Hàn Thạc nhắm mắt khoanh chân ngồi đối diện với cả ba. Tinh thần lực như lũ cuốn vỡ đê y theo lực lượng khế ước áp chế ba Tà Ác kỵ sĩ không một chút lơi lỏng. Tọa kỵ của bọn chúng bởi vì lực lượng yếu kém, từ từ thôi không giãy dụa vô ích nữa.
Ba thanh cốt thứ cực lớn không ngừng lượn vòng trên đầu Hàn Thạc. Chỉ cần tinh thần lực của hắn hơi buông lỏng, các Tà Ác kỵ sĩ sẽ nhân cơ hội đập thẳng cốt thứ vào đầu hắn. Hàn Thạc tập trung toàn lực chú ý, không dám buông lỏng chút nào. Vô số tia tinh thần lực đan xen vào nhau tạo thành một tấm Thiên Võng vô hình, chậm rãi từng chút một trói buộc ba Tà Ác kỵ sĩ đang phản kháng.
Trong Tử Vong Mộ Địa không có nhật nguyệt chiếu rọi. Quanh năm đều bao phủ một loại ánh sáng ảm đạm, vì vậy cũng không có khái niệm thời gian. Cũng không biết qua bao lâu, ba thanh cốt thứ đang lượn vòng trước mặt Hàn Thạc từ từ trở nên vô lực rồi cùng ba kỵ sĩ chậm rãi ngã vào trong chính giữa địa huyệt.
Hàn Thạc vẫn bất động như một pho tượng tĩnh lặng, khoanh chân ngồi xếp bằng không một chút sức sống. Mười hai lá cờ lớn đang giăng vẫn không ngừng thu phóng sát khí hung mãnh, toàn bộ đều hướng vào chính giữa địa huyệt. Qua một vài ngày, thân thể của ba Tà Ác kỵ sĩ đã hoàn toàn dung nhập vào trong địa huyệt, không còn thấy một chút dấu tích.
Sau cùng, Hàn Thạc thở phào một hơi, chậm rãi mở mắt, mệt mỏi than:
- Thật là mệt thấy ông bà ông vải a!
Thực sự quá trình tái luyện thân thể cho ba Tà Ác kỵ sĩ cùng tọa kỵ này đã làm cho hắn kiệt sức. Xem chừng quả nhiên như hắn nghĩ lúc ban đầu, dùng ma công khó có khả năng cải tạo thân thể cho tất cả Vong Linh sinh vật.
Một mặt, phương thức tái luyện thân thể này hao phí một khối lượng vật liệu quá mức trân quý và phức tạp. Nếu như có ngàn vạn khô lâu chiến sĩ và cương thi chiến sĩ cùng tái luyện một lần thì Hàn Thạc dù bây giờ có chút tích góp cũng không thể đủ. Mới chỉ tái luyện ba Tà Ác kỵ sĩ mà đã hao phí ít nhất mười vạn kim tệ. Nếu là hàng trăm hàng ngàn khô lâu chiến sĩ cùng cương thi chiến sĩ thì hắn dù có táng gia bại sản cũng vô pháp đạt thành.
Mặt khác, có quá nhiều bất tử sinh vật ở khắp mọi nơi, nếu thu thập cho đủ thì sẽ mất quá nhiều tinh lực và thời gian. Nếu có hoàn thành thì tác dụng cũng có giới hạn vì dù sao khô lâu chiến sĩ và cương thi chiến sĩ cũng chỉ là chủng loài cấp thấp. Cứ cho là bọn chúng không úy kỵ tác dụng ăn mòn của Quang hệ ma pháp thánh quang thì năng lực của bọn chúng cũng bị hạn chế. Hàn Thạc tự nhiên sẽ không nguyện ý vì bọn chúng mà lãng phí thời gian cùng với một số lượng lớn kim tệ của hắn.
Trước mắt loại bất tử sinh vật mạnh nhất mà Hàn Thạc có thể gọi về là Tà Ác kỵ sĩ. Bọn chúng là bất tử sinh vật cao cấp, có tính cơ động rất cao nhờ các tọa kỵ là chiến mã có thể phun lửa. Ngoài ra bọn chúng cũng có thực lực kinh nhân, khải giáp trên thân cũng rất vững chắc. Đối phó với một Tà Ác kỵ sĩ thì ngay cả một Đại Địa kỵ sĩ cũng có chút khó khăn. Vừa rồi ba Tà Ác kỵ sĩ cùng tọa kỵ liều mạng phản kháng, Hàn Thạc còn có thể dùng tinh thần lực trấn áp. Đợi đến khi hắn thật sự có năng lực gọi về Cốt ma cùng Lão thi yêu thì chắc chắn là không có thể tái luyện một lúc cả ba, bởi vì sức phản kháng của Cốt ma cùng Lão thi yêu mãnh liệt hơn rất nhiều.
Hàn Thạc đứng dậy, tâm thần vừa động thì mười hai ma đầu tiến vào chiếm cứ mười hai lá cờ lớn rồi gào thét một hồi quay lại trong cơ thể hắn. Ba Tà Ác kỵ sĩ đã hoàn toàn lọt vào địa huyệt, Hàn Thạc cũng không cần dùng Ma Nguyên lực của bản thân trấn áp đại trận nữa.
Mười hai ma đầu là do Hàn Thạc lúc vừa đạt tới cảnh giới Phân Ma lợi dụng lượng sát khí khổng lồ trong Nhật Diệu cốc ngưng tụ mà thành. Trong cơ thể bọn chúng đều có sát khí mãnh liệt, mỗi một con là do chút chấp niệm hung ác điên cuồng cuối cùng của rất nhiều lệ hồn mà thành, chính là vật liệu tốt nhất để luyện chế ra Huyền ma có cảnh giới cao hơn một tầng so với Âm ma.
Do ba Âm ma luyện chế lúc trước giờ đây chỉ còn sót lại một nên Hàn Thạc cảm giác rõ ràng là không thể quan sát được toàn cục. Bởi vậy mà lúc trước tại Nhật Diệu cốc khi vừa tiến vào cảnh giới Phân Ma, hắn đã tận lực ngưng tụ sát khí ngập trời thành mười hai ma đầu này. Đợi đến khi thu thập đủ vật liệu sẽ đem bọn chúng ra luyện chế thành Huyền ma.
Hàn Thạc rời khỏi chỗ trận pháp đang tự động vận chuyển, đến khu vực đặc biệt dùng để luyện chế Nguyên ma Âm ma. Trước hết, hắn gọi Thổ Giáp Thi ra để bố trí lại cấu trúc của Âm ma quật, biến nó dần thành Huyền ma quật dùng để luyện chế Huyền ma. Sau khi trận pháp hình thành, hắn theo thứ tự lấy ra các loại vật liệu lần lượt bỏ vào giữa các mắt trận.
Xong xuôi, hắn triệu hồi Thổ Giáp Thi rồi trích ra mười hai giọt bổn mệnh tinh huyết của mình vào Huyền ma quật. Những giọt bổn mệnh tinh huyết xoáy tròn trong Huyền ma quật không ngừng. Mười hai ma đầu bay ra khỏi thân thể Hàn Thạc, mỗi con nuốt lấy một giọt, sau đó lực lượng cường đại của Huyền ma quật bắt đầu vận chuyển. Hàn Thạc lại gọi về mấy trăm oán linh, lại từ bên trong Lục Ma Phong lấy ra một ít linh hồn đầu nhập ở đó để làm tài liệu cho mười hai ma đầu tiến hóa.
Lúc này hắn chỉ giữ lại bên trong bản thân một ít Ma Nguyên Lực, còn lại dốc toàn bộ vào để duy trì sự vận chuyển bình thường của Huyền ma quật. Trong đó giờ mười hai ma đầu đang gào thét thôn tính các oán linh cùng lệ hồn bên trong Lục Ma Phong. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - http://Janet
Hàn Thạc mệt mỏi quay về giữa Tử Vong Mộ Địa.
Để duy trì hai trận pháp vừa rồi vận chuyển bình thường, chẳng những Hàn Thạc hao phí một lượng tinh thần lực khổng lồ, mà ngay cả Ma Nguyên Lực cùng bổn mạng tinh huyết cũng tốn không ít. So với lần đại chiến với Kosse tại thành Brettel còn vất vả vả hơn. Lần đó còn có Tiểu Khô Lâu, Thổ Giáp Thi, Mộc Giáp Thi, Hỏa Giáp Thi có thể trợ giúp, còn loại đại sự luyện chế này chỉ có thể dựa vào bản thân, cho nên hắn thực sự vất vả.
- Phụ thân sao có thể đến đây? Chỗ này là thế giới của chúng ta mà! - Thổ Giáp Thi hỏi ngược lại vẻ khó hiểu.
- Không biết, nhưng ta vừa mới cảm giác được mối liên hệ với phụ thân, người vừa ở đây!
Tiểu Khô Lâu khẽ huy động cây cốt mâu, mũi nhọn của nó dừng lại chỗ khu vực có ý thức của Hàn Thạc nói:
- Ở đây, các ngươi ngửi kỹ một chút coi có mùi vị trên người của phụ thân không.
Nghe nó nói như vậy, ba bất tử sinh vật cùng tiến về khu vực kia. Trong đó Mộc Giáp Thi và Hỏa Giáp Thi chỉ không ngừng lắc đầu, ý thức của hai tên gia hỏa này chưa hoàn toàn tiến hóa, trước mắt hoàn chỉ có thể dựa vào Tiểu Khô Lâu trao đổi. Riêng Thổ Giáp Thi thì hít sâu mấy hơi, dường như đã ngửi thấy mùi vị của Hàn Thạc, lắc đầu đắc ý đáp:
- Đúng thực, phụ thân đã tới đây!
- Quay về núi đi, phụ thân đã rời đi rồi. Chúng ta còn phải thu phục lãnh địa của Fahrury nữa. - Tiểu Khô Lâu nói xong liền cưỡi tọa kỵ bay lên cao nhằm hướng ngọn núi trọc.
%%%
Như là bị tia chớp đánh trúng não bộ, linh hồn của Hàn Thạc rời khỏi độ cao rơi xuống đất. Cả người hắn toát mồ hôi lạnh đầm đìa, trong lòng còn nguyên nỗi sợ hãi.
Trong khi rơi xuống đất, tay hắn vẫn nắm chặt cây khô lâu pháp trượng. Cây pháp trượng va phải nền đá trơn bóng cứng rắn của Tử Vong Mộ Địa phát ra một tiếng keng rồi nằm im không có thêm biến hóa gì để có thể cho hắn biết là vừa đưa hắn tới thế giới nào.
Làm kẻ lữ khách nơi dị giới hoang vu này thực sự khiến Hàn Thạc lo sợ. Hắn sợ không phải vì sợ sẽ phải tồn tại và chiến đấu ở đấy, mà sợ sẽ không thể từ nơi xa lạ đó trở về đại lục Csia. Để rồi thần thức của hắn thì ở lại Vong Linh thiên đường, còn nhục thể thì ở lại đại lục Csia.
Đối với người tu ma như Hàn Thạc mà nói, thân thể có tác dụng cực kỳ to lớn. Không có thân thể, rất nhiều lực lượng đều không thể vận dụng. Nếu vĩnh viễn không thể quay lại, quanh năm đối mặt với bất tử sinh vật ở mảnh đất hoang liêu đó, đối với hắn mà nói chính là một sự hành hạ.
Đã quen với một thế giới muôn màu muôn sắc, Hàn Thạc quả thực không thể thích ứng với một cái thế giới chỉ có ba màu trắng, đen, xám. Huống hồ cái thế giới này hắn lại không có nữ nhân bằng hữu, hoặc chí ít cũng là con người như hắn mà xung quanh chỉ là các sinh vật dị giới không đầu hoặc đang thối rữa.
- Nguy hiểm quá, Khô Lâu pháp trượng này quả thật rất quái dị, cũng may cuối cùng đã đưa mình trở về. Nếu không đời này mình xem như bị hủy rồi. - Hàn Thạc tự nhủ. Lúc này hắn mới xem lại Khô Lâu pháp trượng trên mặt đất. Trong đầu suy nghĩ mãi không ra tại sao lại xuyên qua được tầng tầng vị diện, đưa ý thức đến tận không gian kia.
Thế nhưng suy nghĩ một hồi lâu, Hàn Thạc vẫn không thể nghĩ ra làm sao để lợi dụng khô lâu pháp trượng. Hắn khẽ lắc đầu gạt bỏ thôi không nghĩ đến vấn đề này nữa, ngược lại nhớ lại biểu hiện thần kỳ của Tiểu Khô Lâu tại không gian kia thì lập tức muốn dùng Khô Lâu pháp trượng gọi nó về xem ra sao. Nhưng nhớ tới biến hóa của cây pháp trượng kỳ dị này lúc trước lại có chút sợ hãi, liền tạm thời bỏ ý nghĩ để cho Tiểu Khô Lâu lập tức hàng lâm xuống vị diện này.
- Không nghĩ tới Tiểu Khô Lâu lại tốt như vậy. Xem chừng so với mình tại đại lục Csia còn phải ngạo mạn hơn a, nó trở nên lợi hại như thế từ khi nào nhỉ? - Hàn Thạc nhịn không được cảm thán. Hồi tưởng lúc trước kia các bất tử sinh vật đẳng cấp thấp gọi ra từ vị diện này đều có biểu hiện e ngại Tiểu Khô Lâu, rốt cục mới hiểu được sự tình.
Đại Ma Vương