Đại Ma Vương

Chương 358 : Các ngươi xong đời rồi!

Ngày đăng: 03:55 19/04/20


Mãi đến khi Hàn Thạc cất tiếng nói chuyện, bọn người Ferrotias mới để ý đến một người vốn bị bọn chúng phớt lờ đi. Trong mắt bọn chúng, Hàn Thạc là một kẻ ít tuổi, căn bản không đủ sức làm cho chúng sợ hãi, bởi thế nên đương nhiên sẽ không thèm để tâm.

- Ngươi là ai?

Ferrotias không tức giận nhìn Hàn Thạc hỏi, rồi nhíu mày nói tiếp:

- Tuy nhiên mặc kệ ngươi là ai, đã tới chỗ này thì coi như ngươi không may rồi!

Phất phất tay, Ferrotias nói với một gã kỵ sĩ bên cạnh:

- Xử lý hắn!

Lời vừa xong thì một gã kỵ sĩ từ phía sau Ferrotias chạy ra, nhằm thẳng đến mục tiêu là Hàn Thạc ở bên cạnh suối nước nóng.

Hơn mười cánh cung nhằm vào Helentina và Hỏa phượng hoàng bị ma pháp cấm chế, ngoài ra ba người khác vốn đang hướng về phía các nữ thị vệ của nàng thì bây giờ tất cả đều quay vũ khí trong tay sang nhắm vào hai người. Hỏa phượng hoàng là ma thú siêu cấp, cho dù không dùng được ma pháp công kích cũng vẫn có thể dấy lên một phen sóng gió.

Nhưng Helentina thì thân thể yếu nhược, bị nhiều công kích như vậy nhằm vào thì khiến cho Hỏa phượng hoàng cũng phải cố kỵ, trong nhất thời không dám động thủ thực sự. Đúng lúc Hỏa phượng hoàng đang chần chừ thì một cây phá ma tiễn bắn trúng người nàng, làm nàng đột nhiên cảm thấy thân thể từ từ suy yếu đi, cuối cùng thì một chút lực lượng cũng không quy tụ nổi.

- Không xong, mũi tên có độc!

Cảm giác lực lượng dần dần biến mất đi, Hỏa phượng hoàng liếc mắt nhìn Hàn Thạc đang đứng ung dung rồi kéo kéo gấu áo Helentina nói nhỏ.

Helentina vốn đã chìm trong tuyệt vọng, vừa nghe đến tiếng "Hàn Thạc" thì một lần nữa dâng lên hy vọng mãnh liệt, nhanh chóng vận động trí não rồi dùng giọng nũng nịu gọi hắn:

- Bryan, giúp ta giết bọn họ!

Helentina chưa bao giờ tỏ vẻ hòa nhã với Hàn Thạc, nay lại dung giọng nhỏ nhẹ õng ẹo như làm nũng với tình nhân khiến cho Hàn Thạc thấy kinh ngạc, dở khóc dở cười liếc nhìn nàng nói đùa:

- Cục cưng, yên tâm đi. Nàng còn thiếu ta nhiều kim tệ như vậy, làm sao ta chịu để cho người khác bắt nàng đi được.

Nghe Hàn Thạc nói như vậy, Helentina không kìm được đỏ mặt lên, ngầm thở dài một hơi, thầm nghĩ không ngờ vì mạng sống của bản thân mà nàng phải chịu khuất phục với tên ác ma này, nhưng tiếng cợt nhả "cục cưng" kia của Hàn Thạc lọt vào trong lòng lại tạo nên một chút rung động.
Quả nhiên, các ma pháp sư không chịu đựng nổi sự quấy rối của Thạch tượng quỷ. Vài loại ma pháp lẻ tẻ đối với mấy trăm bất tử sinh vật này căn bản không đủ để tạo thành sức sát thương hiệu quả. Tuy rằng thực lực Ferrotias coi như là có thể được nhưng chỉ một Tà Ác kỵ sĩ cũng đã đủ làm hắn không cách nào thắng được, giờ lại có ba Tà Ác kị sĩ đồng thời vây công hắn thì ngay từ đầu coi như đã định trước kết quả chết thảm của hắn rồi.

Một tiếng kêu gào thê lương từ giữa đám người Ferrotias truyền đến. Trước sức tấn công của bất tử quân đoàn, toán người vừa rồi còn kiêu căng ngạo mạn giờ đã bị xé thành mảnh nhỏ, âm thanh đáng sợ kia làm cho người khác nghe thấy mà cảm thấy tê dại cả da đầu.

Nhưng mà Helentina bị bọn chúng phản bội, giờ nghe những tiếng kêu thảm thiết sởn tóc gáy thì lại có cảm giác vui sướng tràn trề. Nàng cảm thấy bản thân đối xử với bọn chúng tính ra cũng không tệ, dù thế nào cũng không nghĩ những người này sẽ phản bội nàng. Lần này, nếu không có Hàn Thạc vừa vặn có ở đây thì sợ rằng mình khó thoát số phận bị bọn họ bán cho Benedict Sackville làm nữ nô lệ.

Nếu như là người bình thường làm phản, Helentina còn miễn cưỡng có thể tiếp nhận, thế nhưng người mà bản thân mình thành tâm đối đãi lại phản bội thì làm cho cừu hận của nàng đối với bọn họ càng thêm khắc sâu và khó mất đi. Lúc này, nghe bọn chúng kêu thảm thiết thê lương, Helentina nghiến răng nghiến lợi khẽ kêu:

- Đáng đời đồ ăn cây táo, rào cây sung. Đây là kết cục mà các ngươi đáng phải nhận.

- Chậc. Ta nói Helen tiểu thư này, bọn chúng đã xong đời hết cả rồi, ngươi cũng nên lấy số kim tệ thiếu nợ trả cho ta đi chứ. - Hàn Thạc cười tủm tỉm đi tới trước mặt Helentina, nho nhã lễ độ trợ giúp cởi tấm lưới ma pháp to lớn đang giam cầm nàng, thuận tay thu luôn vào bên trong không gian giới chỉ của mình, miệng tiếp tục đòi nợ.

- Ngươi, ngươi còn không để cho ta yên? - Helentina nhìn khuôn mặt tươi cười của Hàn Thạc, không biết tại sao tức khí đầy bụng, không nhịn được gào tướng lên với hắn.

Hàn Thạc kinh ngạc hỏi:

- Thế nào? Ngươi muốn không trả nợ sao? Hắc hắc, ngươi phải biết rằng, bọn chúng tuy rằng đã chết, nhưng ta có thể dễ dàng giết chết các ngươi, nhẹ nhất thì có thể bắt ngươi đưa tới chỗ Benedict Sackville đổi lấy năm vạn kim tệ.

- Ngươi dám!

Helentina oán hận trừng mắt nhìn Hàn Thạc, trầm ngâm một lát rồi dường như hạ quyết tâm, hít sâu một hơi nói:

- Bryan, ta có một đề nghị?

- Đề nghị gì. Ngươi nói cho ta nghe? - Hàn Thạc hỏi.

-Ta gả cho ngươi, của hồi môn chính là Helon công quốc. Ngươi thấy thế nào? - Đôi mắt sáng của Helentina nhìn Hàn Thạc thật sâu, vẻ mặt ngượng ngùng nhưng nghiêm nghị nói.

Đại Ma Vương