Đại Ma Vương

Chương 435 : Cây Hồn Châu

Ngày đăng: 03:56 19/04/20


- Phụ thân, đi theo con! - Tiểu Khô Lâu từ trong làn nước bay ra liền quay sang Hàn Thạc truyền tin tức.

Hàn Thạc chưa kịp phản ứng, Cốt Ma đã nghe lệnh mang hắn lượn một vòng rồi đáp xuống bên cạnh Tiểu Khô Lâu.

"Vèo"

Tiểu Khô Lâu hạ xuống trên người Cốt Ma rồi thúc một cái. Trong nháy mắt, cả ba đã tiến vào lòng tử hải sâu thẳm.

Hàn Thạc dùng tử khí ngưng kết thành thân thể khô lâu cực kỳ cứng rắn. Thân thể Tiểu Khô Lâu và Cốt Ma lại càng cứng cỏi hơn, nếu không cả đám sẽ không chịu nổi sức ăn mòn của tử hải. Cứ như vậy, cả ba thẳng tiến vào lòng tử hải, tốc độ chỉ bị ảnh hưởng một chút bởi sức nổi của nước biển mà thôi.

Phóng mắt nhìn quanh trong lòng tử hải đều là màu đen ảm đạm không có ánh sáng. Dưới chỗ này thì thị lực cũng không còn tác dụng gì, Hàn Thạc và Tiểu Khô Lâu đều dùng cảm giác để đi tới. Bất quá thần thức của Hàn Thạc cường đại không gì sánh được, có thể chiếu rọi rõ ràng cảnh quan xung quanh. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Tại đây không có bất kỳ một bất tử sinh vật nào tồn tại, cũng không có thực vật gì kỳ lạ. Ngoại trừ làn nước đen kịt ra, không có một cái gì đặc biệt khiến Hàn Thạc chú ý.

- Chúng ta tới chỗ này vậy? - Hàn Thạc hỏi Tiểu Khô Lâu.

- Tại đây có một loại thực vật kỳ lạ sinh trưởng. Sở dĩ con phải chinh phục tử hải ở phía Đông, ngoại trừ đối phó với Đồ Mặc Giáp thì cũng vì mong có được loại thực vật này. - Tiểu Khô Lâu trả lời.

Nó vừa nói như vậy thì lòng hiếu kỳ của Hàn Thạc lập tức trỗi dậy. Hắn đã không còn như trước cho rằng Vong Linh giới là một thế giới tịch mịch thê lương. Từ tác dụng kỳ diệu của U Oánh tinh rồi Hắc Kiên tinh mà hắn đã hấp nạp, Hàn Thạc biết Vong Linh giới đầy rẫy chuyện thần kỳ.

Trong làn tử thủy cuồn cuộn, Hàn Thạc không cảm ứng được một gốc thực vật nào sinh trưởng. Tiểu Khô Lâu nói sở dĩ nó không thể tha Đồ Mặc Giáp cũng do muốn có được gốc thực vật kỳ diệu kia. Điều này nói lên nó cực kỳ quý hiếm, bằng không Tiểu Khô Lâu sẽ không nguyện ý tổn hao một cái giá đắt như vậy.

- Loại thực vật đó có gì thần kỳ vậy? - Hàn Thạc lập tức hỏi tiếp.

"Ầm ầm!"
- Thôi, bỏ qua cho bọn chúng đi. Hừ, ta thấy các ngươi đang muốn thử xem thực lực của ta có phải không. Vừa rồi coi như ta không tính toán, nếu có lần thứ hai, các ngươi đừng mơ tưởng tồn tại ở Vong Linh giới nữa. - Tiểu Khô Lâu lạnh giọng.

Cốt Ma nghe Tiểu Khô Lâu phân phó thì thôi cũng không truy đuổi nữa. Chỉ là bọn tử hải sinh vật vẫn không ngừng cầu xin tha thứ. Sau đó, nước biển đang đen như mực bỗng nhiên nhạt đi một chút.

Một cây đại thụ khô màu nâu quấn bện lại thành một khối, rễ cây mọc sâu vào giữa đám loạn thạch. Có mười mấy quả hình ovan màu xám to cỡ nắm tay treo lủng lẳng trên cái cây đại thụ kỳ lạ này.

Xung quanh cây đại thụ là một không gian màu nâu xám mờ. Từng đoạn giống như là ký ức của năng lực linh hồn bay hỗn loạn bốn phương tám hướng quanh cây. Chúng như từng sợi dây mỏng lần lượt tiến vào giữa cây, giống như là chất dinh dưỡng cho cây vậy.

- Xung quanh cây Hồn Châu, do tử hải hấp thụ một số lực lượng ký ức trôi nổi rồi ngưng tụ vào cây hình thành nên quả Hồn Châu. Nếu có thể dùng được quả này thì có thể khiến cho một số bất tử sinh vật đẳng cấp cao thành có trí tuệ cao hơn. - Đám bất tử sinh vật của tử hải đi theo Tiểu Khô Lâu giải thích.

- Phụ thân, những quả Hồn Châu này theo lời đồn có thể gia tăng trí tuệ, người thử xem! - Tiểu Tiểu Khô Lâu nói với Hàn Thạc.

Hàn Thạc hiếu kỳ cực độ, bước tới bên cây Hồn Châu, ngắt lấy một quả rồi dùng lực lượng của thần thức nghiền nát.

Đột nhiên, đủ loại tình tự lộn xộn bao gồm cả một số ký ức và cảm ngộ bỗng nhiên tuôn vào sâu thẳm trong não Hàn Thạc. Lượng lớn thể ngộ trong quả Hồn Châu không biết có phải là của các sinh vật trong Vong Linh giới không. Phần lớn trong số đó thì Hàn Thạc đều có thể giải thích, nhưng cũng có một bộ phận mới mẻ hắn chưa nghe thấy bao giờ.

Đang lúc đầu óc hắn hỗn loạn, bỗng nhiên một đoạn ký ức về khống chế và buông lỏng dục vọng nhảy vào. Hàn Thạc đang còn phiền não vì chưa thể đột phá cảnh giới Túng Dục, dường như tỉnh ngộ chìm vào trạng thái ngây ngốc.

Đại Ma Vương

Quyển 5