Đại Ma Vương

Chương 446 : Tự tay đâm kẻ thù

Ngày đăng: 03:56 19/04/20


Mặc dù đã qua ba năm, nhưng khi giọng nói của Hàn Thạc vang lên, Thánh kỵ sĩ Blount không cần chờ hắn xoay hẳn người lại cũng đã biết kẻ trước sau vẫn đưa lưng về phía mình là ai.

Lần thảm bại chật vật ấy đã lưu lại cho Blount ấn tượng thật sự quá sâu sắc, đối với lão mà nói, trận chiến ấy là kỉ niệm xấu hổ nhất, cả đời khó quên. Trong suốt ba năm qua, sau khi Blount khôi phục thương thế không lúc nào không nhớ đến Hàn Thạc. Hiện tại hắn đứng trước mặt lão, cho dù là Blount luôn bình tĩnh tàn khốc sát hại dị đoan, lúc này sắc mặt cũng đại biến.

- Là ngươi! - Blount quát lên mang theo cừu hận thấu xương, bàn tay phải xiết chặt Hoàng Kim thương, gân xanh nổi lên cuồn cuộn, như là muốn bẻ gãy nó, có thể thấy hận thù của lão với Hàn Thạc sâu đến mức nào.

Hàn Thạc gật đầu, nở một nụ cười tà ác, nói:

- Là ta, đã lâu không gặp!

- Blount đại nhân, tiểu tử này là ai? - Tên ma pháp sư nhiều lời từ đầu đến giờ bỗng nghi hoặc, không rõ vì sao vị Thánh kỵ sĩ địa vị cao quý tại Quang Minh giáo hội lại có thể quen một tên tiểu tử rõ ràng là chưa ráo máu đầu thế này.

- Ngươi, các ngươi biết nhau? - Elisabeth đang nằm vô lực dưới chân Hàn Thạc cũng đồng dạng cực kỳ nghi hoặc, ánh mắt cổ quái nhìn hắn tỏa ra sát khí mãnh liệt.

- Hắc hắc, đương nhiên!

Hàn Thạc cười quái dị nói, không quay đầu lại, phất tay vỗ lên vai Elisabeth. Cỗ lực lượng đang cầm cố thân thể của mụ đột nhiên biến mất không thấy đâu.

- Thần ân chi thể của ngươi có thể hấp thu lực lượng thần thánh trên người bọn chúng. Hắc hắc, thú vị quá, hôm nay tiện nghi cho ngươi rồi, nói không chừng ngươi có thể hấp thu tất cả lực lượng thần thánh trên người một Thánh kỵ sĩ đó, Elisabeth, ngươi cần phải nắm chặt cơ hội cho tốt nha! - Hàn Thạc nhìn chằm chằm vào Blount, giọng điệu khác lạ nói với Elisabeth đang từ từ đứng lên ở phía sau.

Elisabeth nhìn Thánh kỵ sĩ Blount như lâm đại địch, đột nhiên như nhớ ra điều gì đó, chỉ vào Hàn Thạc kinh hãi hô:

- Ngươi. Ngươi là Vong Linh pháp sư của đế quốc Lancelot sao? Ta có nghe nói về tin tức của ngươi, ngươi là người duy nhất đánh bại Blount, trời ạ, vậy mà lại là ngươi!

Elisabeth là đại dị đoan bị Quang Minh giáo hội một mực đuổi giết, nên hiểu rất cặn kẽ một số việc, đối với sự tình của "đồng đạo" bị Quang Minh giáo hội truy sát, mụ lại càng nghe ngóng nhiều hơn. Chiến dịch ba năm trước tại thành Orson là lần thảm bại nặng nề nhất của Quang Minh giáo hội thời gian gần đây, chuyện này dưới sự tác động của người hữu tâm đã truyền tới rất nhiều quốc gia.

Nhất là tin tức Thánh kỵ sĩ, biểu tượng mạnh nhất của Quang Minh giáo hội bị thảm bại lại càng lan truyền nhanh hơn, tựa như ôn dịch của Vong Linh ma pháp vậy. Đối với rất nhiều dị đoan đã chịu không biết bao nhiêu cực khổ từ Quang Minh giáo hội, tin tức này tựa như một âm thanh thần thánh, chỉ cần là dị đoan có tên tuổi đều nhớ thật rõ cái tên Bryan.

Đám người Quang Minh giáo hội đang bao vây bên ngoài vừa nghe Elisabeth nói vậy, rốt cuộc toàn bộ biến sắc, chưa cần Hàn Thạc thể hiện bất cứ động tác gì, ba tên thần điện kỵ sĩ đứng gần nhất trong lòng phát lạnh, đồng thời lui lại mấy bước một cách vô thức, trở lại vòng vây bên ngoài.
Dưới ánh mắt chết lặng của Elisabeth, chỗ đất trước mặt Thánh kỵ sĩ Blount ngã xuống chợt xuất hiện một cương thi chiến sĩ thoạt nhìn có vẻ ngu ngốc một cách quỷ dị. Cương thi chiến sĩ này có giáp trụ cổ quái toàn thân màu xám, tầng đất dày với hắn cứ như là dòng nước vậy, hắn từ trong đó xuất hiện tựa hồ căn bản không gặp bất cứ trở ngại gì.

"Thịch thịch thịch!"

Cương thi chiến sĩ cổ quái này sau khi từ trong lòng đất "nổi" lên liền hung tợn một cước nối tiếp một cước giậm mạnh lên Thánh kỵ sĩ. Thân thể Blount máu tươi không thể khống chế chảy ra lai láng, từng điểm sinh cơ trên sắc mặt lão dần biến mất.

- Ê, Elisabeth kia, thừa dịp Blount còn chưa chết hẳn, nhanh hấp thu lực lượng thần thánh trên người lão một chút! - Trong khi Elisabeth còn đang sững sờ, bên tai vang lên giọng nói khiến mụ mừng rỡ như điên.

- Cho ta, thật cho ta hấp thu hả? - Mụ già Elisabeth vẫn không dám tin tưởng, nhìn Hàn Thạc xa xa mà run rẩy hỏi.

- Đương nhiên, chỉ có hấp thu lực lượng thần thánh trong cơ thể Thánh kỵ sĩ này thì ngươi mới đủ tư cách làm người hầu của ta! - Hàn Thạc cười nói.

- Người, người hầu? - Elisabeth ngẩn ngơ, đầu óc nhất thời đờ ra.

- Ai khiến ngươi tự động đưa tới trước cửa, lại dám chọc ta trước! Nhanh quyết định một chút, hoặc là thần phục ta, hoặc là ta giết ngươi, tự chọn đi! - Hàn Thạc hừ lạnh.

Trầm mặc ba giây, Elisabeth lập tức nhấc tay bày tỏ thái độ:

- Ta nguyện ý làm người hầu của người!

Lời vừa thốt xong, thừa dịp Thánh kỵ sĩ Blount chưa chết, mụ vội vàng phi đến cạnh lão.

Đại Ma Vương

Quyển 5