Đại Ma Vương
Chương 462 : Đương nhiên là cho nàng
Ngày đăng: 03:56 19/04/20
Bên trong thạch thất có mấy cái tủ sách lớn, ở giữa là một cái bàn gỗ màu đen dày rộng. Emily thần sắc chuyên chú, tay cầm một bản sách chép tay cổ, cặp mày khẽ nhíu lại vì trong lòng hơi nghi hoặc với tri thức Hắc Ám ma pháp trong đó.
- Bẩm báo Emily đại nhân, có Bryan đại nhân cầu kiến! - Đang ngồi bên cạnh bàn thì Emily chợt nghe tiếng thông báo truyền đến từ một cái lỗ nhỏ.
Vẻ ngạc nhiên vui mừng lập tức tràn ngập trên khuôn mặt đang tập trung của Emily. Nàng bất giác hô nhẹ một tiếng rồi buông nhanh bản sách chép tay xuống, vội vội vàng vàng lấy từ không gian giới chỉ ra một cái gương sáng soi lên rồi trang điểm qua gương mặt yêu kiều.
- Emily đại nhân, có thể cho Bryan đại nhân tiến vào được chưa? - Tên dẫn đường nghe tiếng hô nhẹ của Emily thì biết nàng đang ở trong mật thất, nhưng sau đó thì thấy nàng không lên tiếng thì hỏi lại.
Emily đang luống cuống chân tay sửa lại dung nhan, vừa nghe hỏi vậy thì vội vàng đáp với giọng dịu dàng:
- Chờ một chút nhé, xong ngay đây!
Vừa nói Emily vừa cẩn thận soi lại gương, sau khi thấy gương mặt mình đã hoàn hảo rồi thì khoác một cái ma pháp bào màu đen loại xa xỉ, dùng ma pháp ủi sạch các vết nhăn rồi nói:
- Được rồi, để cho Bryan đại nhân tiến vào đi!
Quang mang chợt lóe, Hàn Thạc dùng Truyền tống trận ở khoảng cách ngắn đi thẳng vào thạch thất của Emily.
- Bryan! - Vừa thấy thân thể cao lớn suốt ngày xâm chiếm giấc mộng của mình hiểu hiện trong thạch thất, Emily chỉ hô lên được một tiếng vui sướng. Rồi nàng chợt như một con yến non về tổ lao thẳng vào vòm ngực rộng của Hàn Thạc, ôm chặt lấy, phảng phất như hắn sẽ tự nhiên tan biến vậy.
Hàn Thạc vẻ mặt dịu dàng, cười khẽ rồi cúi đầu nhìn xuống Emily trong vòm ngực.
Dung nhan đang tươi cười trong vòm ngực kia vẫn không đổi trong ba năm qua, lại càng thêm vẻ phong vận mê người. Gương mặt kiều diễm hình trái xoan ngẩng lên đầy kiêu hãnh được vẻ vui sướng làm ửng hồng toát lên một vẻ xinh đẹp không thể tả.
Hàn Thạc có thể cảm giác hơi nóng từ thân thể Emily đang dâng cao dần. Đã ba năm rồi, hắn chưa từng trải qua việc ân ái, giờ cảm nhận cơ thể nhấp nhô mê người trong ngực, một ngọn lửa không thể khống chế từ tiểu phúc bốc lên hừng hực.
Emily hiển nhiên cảm nhận được nhiệt lượng đang dâng trào dưới tiểu phúc của Hàn Thạc. Vốn nàng mẫn cảm dị thường với mưa móc của hắn nên cặp mắt sáng chợt trở nên mê man, thanh âm và thân thể mềm mại đột nhiên cùng run rẩy. Hai tay đang ôm chặt lấy Hàn Thạc vô thức xoa bóp cuồng nhiệt tấm lưng hắn.
Hàn Thạc gầm nhẹ một tiếng rồi ôm xốc lấy Emily đặt lên chiếc bàn dùng để phân phối nhiệm vụ công tác cho các thành viên của Ám Mạc. Bỗng chốc vang lên tiếng y phục bị xé toạc thành từng mảnh nhỏ…
- Nhanh lên một chút, thu hồi lại! - Hàn Thạc một tay che cái trang bị ma pháp truyền thanh kia vừa vội vàng bảo Emily.
Lúc nghe tiếng Candida, Emily cũng lập tức phản ứng. Đầu tiên là nàng vội vàng mặc quần áo lại chỉnh tề rồi theo lời nhắc nhở của Hàn Thạc cầm lấy viên tinh thể bản nguyên, bối rối:
- Lão đã biết rồi, làm sao bây giờ?
Emily có thể ngồi được vào vị trí bây giờ vốn sẽ không hoảng loạn đến mức mất bình tĩnh như bây giờ. Chỉ vì viên tinh thể bản nguyên này gây cho nàng chấn động quá lớn khiến nàng mới có vẻ bối rối khẩn trương như vậy.
- Không việc gì, đừng nói là lão không biết cái gì, cho dù là biết ta đưa tinh thể bản nguyên cho nàng thì có thể làm gì nào?
Hàn Thạc trấn an Emily rồi biết nàng đang quá kích động không thích hợp cho Candida đi vào liền nói thêm:
- Nàng cứ ở đây đợi đến khi nào bình tĩnh lại, Candida để ta ứng phó được rồi!
Nói xong, Hàn Thạc đứng vào Truyền Tống trận bên trong phòng Emily. Một luồng ánh sáng lóe lên, hắn đã xuất hiện trước mặt Candida.
- Bryan, ta vừa có nghe được có người bẩm báo, quả nhiên là ngươi đã trở lại. Được rồi, ta vừa mới cảm ứng được từ thạch thất của Emily truyền ra một luồng lực lượng Ám nguyên tố dày đặc. Nhiều năm như vậy ta cũng chưa từng cảm thụ được một nơi nào có Ám nguyên tố thuần khiết như vậy, xảy ra chuyện gì vậy? - Candida hỏi.
- Không có gì, chỉ là ta dùng vũ kĩ để trợ giúp Emily ngưng tụ một chút Ám nguyên tố để cho nàng có thể cảm thụ được sự tồn tại của nó một cách trực quan mà thôi.
Hàn Thạc mỉm cười khỏa lấp rồi nói sang chuyện khác:
- Đại nhân, ta đã gặp lão yêu Stratholme rồi.
Có lẽ là chuyện về lão yêu Stratholme đã dẫn dắt sự hứng thú của Candida, cũng có lẽ là lão thâm trầm hiểu được hắn không muốn nói thêm. Dù sao lão cũng không thắc mắc về chuyện lúc nãy nữa mà kinh ngạc hỏi về quá trình gặp mặt giữa Hàn Thạc và lão yêu Stratholme.
Quyển 5