Đại Ma Vương

Chương 478 : Bức tượng quái lạ

Ngày đăng: 03:56 19/04/20


Đây là địa phương lạnh lẽo nhất đại lục Csia, một thế giới băng tuyết ngập trời, dọc thoo đường đi gió lạnh gào thét, liếc mắt nhìn chỉ thấy một màu trắng xóa, cổ thụ - đất đá - sông suối đều bị băng tuyết bao trùm, trong trời đất không có một màu sắc thứ hai.

Tại khu vực lạnh lẽo thấu xương này, nhưng dưới thần thức bao phủ của Hàn Thạc lại cảm ứng được dấu tích sinh mệnh của ma thú tồn tại, Băng hùng, Tuyết lang, Hàn sương phi ưng… những ma thú tính lạnh. Sự xuất hiện của chúng tại nơi băng thiên tuyết địa tuyệt không bóng người này làm cho nó có thêm vài phần sinh cơ.

Trên đường bay đến, Hàn Thạc trực chỉ mục tiêu một ngọn trong rất nhiều núi băng kia, với sát ý lẫm liệt, lòng lạnh lẽo như băng sương.

Hai người đáng sợ nhất bên phía Băng Tuyết thần điện chính là Băng thần Corey cùng với Tuyết thần Tiana, đó là hai cây cột chống thực sự của Băng Tuyết thần điện. Trong hai người thì Tuyết thần Tiana lên Thánh sơn đã tính kế khiến cho Hàn Thạc thiếu chút nữa bị Quang Minh giáo hội bắt sống. Còn người kia là Băng thần Corey chẳng những đã tiễu trừ Hắc long tộc mà Gilbert tử vong cũng vì y.

Hơn nữa Băng Tuyết thần điện cùng với Quang Minh giáo hội có quan hệ minh hữu vững chắc, do vậy Hàn Thạc không cần phải tìm bất cứ lí do gì để trả thù bọn chúng.

Nhanh chóng tiếp cận đỉnh núi băng ở trung tâm, tốc độ Hàn Thạc phá không phi hành dần chậm lại, thần thức toàn diện triển khai ẩn khí tức trên người đi, vừa cẩn thận quan sát nhất cử nhất động trên ngọn núi chính, vừa tìm phương pháp tiến vào mà không bị phát hiện. Nguồn: http://Janet

Nín lặng tập trung tư tưởng, thần thức của Hàn Thạc nhanh chóng cảm ứng được kết giới sương lạnh chung quanh băng phong, nó bao trùm cả ngọn núi chính, gió lạnh cũng băng cứng cũng bao phủ hết, nó làm hắn cảm nhận được sự tồn tại thần lực của Băng Tuyết nữ thần.

Phát hiện này làm Hàn Thạc càng thêm cẩn thận, tốc độ tiếp cận Băng Tuyết thần điện trên ngọn chủ phong lại chậm thêm nữa, trong lòng nhanh chóng tìm kế sách ứng phó.

Đám giáo đồ Băng Tuyết thần điện trên đỉnh núi băng ra vào liên tục, nhưng mà kết giới quanh năm bao phủ xung quanh toà băng phong lại thuỷ chung không tiến hành công kích.

Hàn Thạc cẩn thận quan sát trong chốc lát, liền phát hiện đám giáo đồ tiến vào bên trong Băng Tuyết thần điện, trên người cũng không có sức mạnh gì Băng Tuyết nữ thần ban cho, nhưng mà bọn họ không một ai ngoại lệ, ngoài thân thể lạnh như băng, nhiệt độ có thể thấp hơn so với người bình thường rất nhiều.
Ở bên trong ấy không có lục phủ ngũ tạng mà chỉ có vật chất hỗn hợp băng thuỷ kì lạ lưu chuyển, nó lóe lên ánh sáng lấp lánh như kim cương, dựa theo một quỹ tích huyền diệu nào đó chậm rãi chảy.

Nhưng mà tại vị trí tử cung chỗ tiểu phúc của Băng Tuyết nữ thần lại có một thiếu nữ khỏa thân thanh cao thoát tục đang đứng. Hai mắt của cô gái này nhắm lại khoan thai, không có một chút sinh khí nào, lại có vẻ mặt xinh đẹp có thể so với Thánh nữ của Quang Minh giáo hội, đó là một loại hoàn mĩ không nên xuất hiện ở trên đời.

Hàn Thạc đứng ở vị trí dưới chân của tượng Băng Tuyết nữ thần, ngẩng đầu lên nhìn bức thần tượng hùng vĩ mà bỗng dưng đáy lòng dấy lên cảm giác nhỏ bé. Hắn nhất thời bị sự đột nhiên xuất hiện của nó trong trung tâm lòng núi này chấn nhiếp.

Có thể dám chắc Băng Tuyết nữ thần thần tượng đã lợi dụng một khối băng cứng khổng lồ điêu khắc thành, bên trong trung ương Băng Tuyết thần diện có một bức tượng thật lớn như vậy, nhất định có đạo lý của nó, Hàn Thạc giây phút kinh hãi qua đi liền tỉnh táo lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào nó.

Thiếu nữ khỏa thân bên trong tử cung tượng Băng Tuyết nữ thần lạnh như băng lại không có một chút sinh mệnh khí tức nào, thần thức của Hàn Thạc cũng không hề cảm nhận được linh hồn ba động, thế nào cũng không nghĩ ra tại sao bên trong lòng núi lại có một cảnh tượng cổ quái như vậy tồn tại.

Đang lúc Hàn Thạc đắn đo suy nghĩ mà không có cách nào giải thích thì đột nhiên vách đá trên đỉnh đầu tượng Băng Tuyết nữ thần vọng xuống âm thanh "cót két". Khi hắn nhìn kỹ lại thì trên vách đá đó nhô ra một khối đá nhỏ, trên đó xuất hiện mấy bóng dáng của giáo đồ Băng Tuyết thần điện.

Sau khi tiếng "cót két" đầu tiên vang lên, Hàn Thạc bất giác lui lại một bước, nhanh chóng truyền mệnh lệnh cho Kim Giáp thi, trước mặt đào một thông đạo rồi rất nhanh chui xuống. Khi khối đá nhỏ đó nhô ra hoàn toàn thì thông đạo mà Hàn Thạc cùng Kim Giáp thi chui xuống chỉ còn lại một khe hở

Quyển 5