Đại Ma Vương
Chương 488 :
Ngày đăng: 03:56 19/04/20
Cả hai người quay lại hội đấu giá với khuôn mặt và vóc dáng khác. Một hán tử cao lớn chất phác mập mạp và một nha đầu thôn quê có tướng mạo phổ thông trà trộn vào khu phố náo nhiệt thật sự hết sức bình thường. Không ai có thể tưởng tượng được bọn họ vừa rồi chính là tiêu điểm chú ý của mọi người lúc nãy.
Vào lúc phòng vệ quân của thành mở cửa, các quý tộc của đế quốc Kasey, còn của các quốc gia khác đều lục tục tiến vào trung tâm chỗ đấu giá.
Sau khi quay lại, ngoài dự liệu của Hàn Thạc, Sophie không đi luôn vào phòng đấu giá, mà dắt hắn tới một quầy hàng nhỏ hăng hái mua một số trang sức lòe loẹt rẻ tiền.
- Vật này giá tối đa ba kim tệ! - Sophie cầm một cái cúc áo thủy tinh trong tay, nói như chém đinh chặt sắt với chủ quán.
- Tiểu thư, cái này chính là thủy tinh đẹp tuyệt của liên minh thương hội Barth ở phía nam. Nếu thấp hơn năm kim tệ sẽ không có cửa hàng nào bán đâu! - Chủ quán tầm tuổi trung niên, thân hình gầy gò, nói vẻ rất dõng dạc.
- Ai da, cái loại thuỷ tinh này mọi nơi đều có, ngươi nhìn xem màu sắc cũng không phải quá sáng ngời, cũng không phải do thợ khéo tay làm ra, thô ráp như vậy mà ngươi dám nói nó là Lam Mộng thuỷ tinh của liên minh thương hội Barth ở phía nam à. Ài, ngươi quả là có dũng khí nói liều ha! Này, nhìn thử chuỗi hạt thủy tinh này của ta xem, là Lam Mộng thủy tinh đấy. Ngươi xem độ bóng có giống nhau không! - Sophie không biết từ đâu lấy ra một sợi dây chuyền lắc qua lắc lại trước mặt chủ quán, ra hiệu cho hắn đây mới chính là Lam Mộng thuỷ tinh.
Tại những chỗ như ở đây thì thường không có xuất hiện người mang không gian giới chỉ. Vì thế mà cả Sophie và Hàn Thạc khi tới cũng đã cất hết không gian giới chỉ đi, nên cả hai trông chẳng khác gì với những người bình thường khác cả.
Chủ quán thấy không thể lừa gạt được Sophie liền trầm mặt:
- Như vậy đi, bốn kim tệ thì cô sẽ có nó, còn không thì thôi!
- Ba kim tệ, chỉ có ba kim tệ thôi! Cái này do thợ làm không khéo, giá trị chỉ có như vậy thôi. Ngươi xem xem, cúc áo và thủy tinh đính cùng một chỗ, lại còn có vết xước, nó còn có… - Sophie nghiễm nhiên trở thành một chuyên gia, liên tục chỉ ra chỗ khiếm khuyết của cúc áo thuỷ tinh!
Hàn Thạc trợn mặt há mồm nhìn Sophie, nghe nàng vì một cái cúc áo thủy tinh rẻ tiền mà chê bai không chút khách khí, thật không biết rốt cuộc nàng đang nghĩ cái gì nữa.
Cuối cùng dưới sự oanh tạc liên tục của Sophie, ông chủ quán chủ động bại lui, cười khổ đưa cái cúc áo thuỷ tinh cho nàng:
- Ba kim tệ thì ba kim tệ, cầm lấy đi. Cô đã nói cái gì cũng tệ, tại sao vẫn còn muốn nó!
- A! Thật ra mặt ngoài của nó cũng có điểm xinh xắn!
Sophie lần đầu mở lời khen, sau đó vui vẻ đính cái cúc vào góc áo, miệng cười nhìn Hàn Thạc hỏi:
- Thế nào, có được hay không?
- Trả tiền rồi còn đi!
Hàn Thạc trả lời, dừng một chút, rồi nói thêm vào:
- Cẩn thận một chút! Nhìn ngươi kìa, không phải là nhân cơ hội biến trường kiếm của ta thành thí nghiệm luyện kim thuật đó chứ?! - Sophie rất quan tâm thanh trường kiếm của mình nên vừa nhắc nhở Hàn Thạc cẩn thận, vừa ngờ vực có phải hắn có ý đồ không tốt không!
- Cầm lấy, chú nhập đấu khí vào trong đó, rồi quan sát xem có gì thay đổi không? - Hàn Thạc không trả lời vấn đề của Sophie mà đưa lại thanh trường kiếm cùng vỏ cho nàng.
Sophie vội vàng cầm lấy thanh kiếm rồi chợt thốt lên:
- Trọng lượng đã tăng vài cân!
Sophie nhìn lại khối đá to bằng nắm đấm mà Hàn Thạc đã nghiền thành bột phấn trong lòng bàn tay, rồi được hắn dung nhập vào trong trường kiếm. Nàng không thể tưởng tượng được một chút bột đá như thế mà có thể làm gia tăng sức nặng của trường kiếm, quả thực vô cùng thần kỳ.
- Thi triển đấu khí thử xem! - Hàn Thạc cười nhắc nhở.
Thoáng kinh ngạc một lát, Sophie lập tức chú nhập đấu khí vào trong trường kiếm. Đấu khí mới đưa vào trong trường kiếm thì đột nhiên nó lóe ánh sáng của đấu khí màu bạc, với tốc độ mà nàng không thể tưởng tượng được.
- Điều, điều này sao có thể?!
Sophie sợ hãi kêu lên, vẻ mặt khó có thể tin được nhìn Hàn Thạc:
- Trường kiếm đối với lực phản ứng của đấu khí được đề cao lên rất nhiều!
- Không sai, đây chính là tác dụng của viên đá kia. Cô hẳn là biết tại thời điểm mấu chốt mà có thể chú nhập đấu khí vào trường kiếm rồi phóng xuất uy lực thì trong chiến đấu có ý nghĩa như thế nào chứ! - Hàn Thạc nghiêm nghị giải thích cho Sophie.
-Ta hiểu được ý của ngươi. Theo như ngươi nói, trong lúc cùng địch nhân chiến đấu có thể chiếm tiên cơ, thậm chí xoay chuyển được cục diện khi thế lực ngang nhau!
Sophie cả kinh, hai mắt sáng rực nhìn Hàn Thạc:
- Thật sự quá thần kỳ, ngươi làm sao làm được thế? Thật khó tin!
Đại Ma Vương
Quyển 5