Đại Ma Vương
Chương 553 : Ta đảm đương được!
Ngày đăng: 03:57 19/04/20
Cuộc giết chóc gần như không có chống cự gì chẳng mấy chốc chấm dứt. Kể cả Killian, tổng cộng có sáu thanh niên, không có lấy một tên có thể thoát khỏi bàn tay của Huyết Linh, toàn bộ bị hắn lãnh khốc giết chết, tử trạng cực thảm!
Những việc thế này không hiếm thấy ở Thâm Uyên giới, đến cả ba cô Khiết Bích Nhi, Heimann, đều không lộ ra chút động tâm nào, nhất là ba cô sau khi đã biết một vài việc mà mẫu thân Huyết Linh tao ngộ, lại càng không cảm thấy cách làm của Huyết Linh có gì không đúng.
Chẳng mấy chốc sau khi giết người, lớp da đỏ như máu của Huyết Linh đã khôi phục bình thường, mùi máu tươi đậm đặc cũng biến mất. Huyết Linh thở hổn hển, nhìn thảm cảnh do hắn gây ra, cúi đầu khóc thầm, so với cảnh đáng sợ vừa rồi, Huyết Linh lúc này có vẻ mềm yếu bất lực.
Thân là sư phụ, Hàn Thạc thong thả bước tới sau lưng Huyết Linh, đưa tay vỗ nhẹ nhẹ lên bả vai hắn, ôn nhu nói:
- Nợ máu trả bằng máu, ngươi không làm gì sai cả. Ngươi lần đầu tiên giết người, có thể sẽ có chút tâm tình không khống chế được. Nhưng ta nghĩ sau này ngươi sẽ như ta, từ từ chai sạn, cũng không hề dao động chút nào khi giết người.
- Sư phụ, ta không phải không khống chế được tâm tình vì chúng đâu, ta đang khóc cho mẫu thân ta. Ta nghĩ, nếu mẫu thân ta biết ta đã báo thù cho bà, hẳn là sẽ vui mừng…… - Huyết Linh mắt nhòa lệ ngẩng đầu nhìn Hàn Thạc, lộ ra một nụ cười nhợt nhạt, giải thích.
Hàn Thạc ngạc nhiên, gật đầu mỉm cười nói:
- Đúng, đồ nhi tốt, sư phụ không nhìn lầm ngươi!
Ánh mắt Huyết Linh dần dần kiên định lại, dưới cái nhìn chăm chú của Hàn Thạc, trầm giọng nói:
- Đám phụ thân của bọn Killian càng đáng hận hơn, ta sẽ không buông tha những tên này!
- Yên tâm đi, rất nhanh thôi, không ai trong số chúng có thể thoát khỏi tay ngươi! - Hàn Thạc hiểu, so với Killian, những người trưởng thành lại càng gây ra nhiều sự đau xót cho cả gia đình hắn, nhất là những người này vốn trước kia còn là thủ hạ của phụ thân hắn, điểm này càng làm cho Huyết Linh khó có thể tha thứ được.
- E hèm……
Tên Ác ma cấp một vẫn luôn bàng quan quan sát đột nhiên ho khẽ một tiếng. Đến khi Hàn Thạc nhìn về phía hắn, hắn nhíu mày nói:
- Hắc Ngọc Ma Vương thành mặc dù không phải là một thành thị nghiêm cấm vũ đấu, nhưng cách làm của đứa nhỏ này đích xác vượt qua một vài quy tắc, ngươi làm sư phụ, bây giờ cũng nên nghĩ lại cho hắn, không nên tiếp tục dung túng cho hắn phạm sai lầm nữa.
- À?
- Ngươi cút đi! Nơi này không cần ngươi nữa. - Berde hừ nhẹ, tỏ vẻ sốt ruột thúc giục tên thuộc hạ.
- Đa tạ Hàn Thạc tiên sinh, đa tạ Berde đại nhân, thuộc hạ cáo lui, thuộc hạ cáo lui! - Ác ma cấp một không dám nhiều lời, khom người dạ dạ thưa thưa, trước mặt bọn người Hàn Thạc, chẳng mấy chốc đã biến mất.
- Huyết Linh, đi thôi, ta muốn xem ngươi có chuyện gì chưa giải quyết. Loại cừu hận này, không nên chậm trễ một khắc nào. - Hàn Thạc mỉm cười, nhìn đồ nhi.
- Cám ơn sư phụ, đại ân đại đức của sư phụ, Huyết Linh nhất định khắc trong tâm khảm, trọn đời không quên! - Huyết Linh trịnh trọng nói, hai mắt đỏ ngầu, lần này là vì cảm động.
- Được rồi được rồi, chỉ có phóng thích tất cả nghi kỵ trong lòng ra, ngươi mới có thể chuyên tâm tu luyện, đi thôi.
Hàn Thạc thúc giục, chợt cúi đầu nhìn nhìn vài thi thể bên cạnh, cau mày hỏi Berde:
- Những thi thể này, các ngươi xem……
- Loại việc nhỏ này, thủ hạ của ta sẽ tới xử lý, chúng ta đi thôi. - Berde cười nói, ngửa đầu hú lên một tiếng nhỏ, chỉ trong thời gian ba hơi thở, vài vệ sĩ một thân hắc y âm lãnh, đột nhiên tới trước mặt Berde.
- Xử lý sạch sẽ những người này. - Berde phân phó.
- Tuân mệnh, đại nhân. - Tên cầm đầu thấp giọng trả lời.
- Đi thôi. - Hàn Thạc liếc nhìn Huyết Linh, dẫn đầu rời khỏi nơi này.
Huyết Linh lưu luyến quay đầu nhìn căn nhà với những căn phòng cũ nát đã sống nhiều năm, nắm chặt bàn tay, rồi quay đầu dứt khoát không nhìn lại nữa, thần sắc kiên định đi theo phía sau Hàn Thạc.
Đại Ma Vương
Quyển 5