Đại Ma Vương
Chương 556 : Thần khí, Thần tinh, Thần hồn
Ngày đăng: 03:57 19/04/20
- Thâm Uyên? Đó là nơi nào? - Hàn Thạc cực kỳ kinh ngạc, đến cả năm Đại Ma Vương cũng phải kinh sợ khi tiến vào chỗ này, rốt cuộc ở đó đáng sợ hung hiểm và tà ác như thế nào?
- Đó là căn bản của chúng ta, bên trong có năng lượng hỗn loạn, hình thành các loại công kích kết giới tự nhiên và những cảnh tượng kỳ lạ, vô cùng phi thường. - Manticore khi nhắc tới "Thâm Uyên", vẻ mặt ngưng trọng, tựa hồ như rất cố kỵ địa phương này.
"Thâm Uyên" cho dù có đáng sợ hơn nữa thì Hàn Thạc cũng không quan tâm, cũng không thể dập tắt được mong muốn tìm tòi của hắn. Hắn luôn luôn mong muốn được rời khỏi Thâm Uyên giới.
Suy nghĩ một chút, Hàn Thạc lấy từ trong không gian giới chỉ ra ngọc cốt bài lần trước tìm được bên trong nhà kho ở Chiến Ma cốc, cầm tay giơ giơ lên hỏi Manticore:
- Krosius nói ngọc cốt bài này tìm được từ chỗ của ngài, ngài có thể nói cho ta biết, ngọc cốt bài này ngài tìm được từ nơi nào không?
Ngọc cốt bài mà không mất đi ấn ký chính là mấu chốt mở Tử Vong Mộ Địa. Ở địa phương này đã xuất hiện ngọc cốt bài, vậy hẳn là cũng phải tồn tại Tử Vong Mộ Địa. Chỉ cần có thể được Manticore cho biết lai lịch ngọc cốt bài, tìm được vị trí một Tử Vong Mộ Địa khác, Hàn Thạc có thể lợi dụng vị diện tọa tiêu, trực tiếp giáng xuống trung ương truyền tống trận Tử Vong Mộ Địa ở đại lục Csia, căn bản không cần thông qua không gian truyền tống trận ở thế giới này.
- À, là vật này hả!
Manticore mỉm cười, nhìn Hàn Thạc thật sâu:
- Thẻ bài nhỏ đó chính do ta lần trước tìm được bên trong Thâm Uyên đó, kể cả ma giới của ta cũng đến từ Thâm Uyên đó. Hà, nói thật chứ cũng chỉ có địa phương đó mới có thể có vài thứ kỳ lạ mà Thâm Uyên giới không có.
Vừa nghe thế, Hàn Thạc ngạc nhiên, hai mắt lóe sáng nhìn chằm chằm Manticore, nghĩ thầm Manticore chắc không cố ý nói dối để lừa gạt mình đó chứ? Trong ngữ khí của Manticore, Hàn Thạc phát hiện hắn dường như muốn mình đi tới Thâm Uyên tìm tòi, nhưng Manticore nhất định cũng thấy được Hàn Thạc rõ ràng không phải đặc biệt hứng thú, không biết hắn có phải vì một nguyên nhân gì đó mới cố ý nói dối không?
Cẩn thận nhìn chằm chằm Manticore trong chốc lát, Hàn Thạc phát hiện hắn vẫn giữ thần sắc tự nhiên, từ trên mặt hắn cũng không nhìn ra mánh khóe gì cả, không khỏi nghi hoặc hỏi lại:
Manticore vừa nói như vậy, Hàn Thạc căn bản không có lựa chọn nào khác, trước không đề cập tới hắn đúng là cũng tham lam ba thứ bảo vật kia, chỉ bằng vào vị diện truyền tống trận bên trong "Thâm Uyên", Hàn Thạc cũng không thể không mạo hiểm xâm nhập vào đó.
Hàn Thạc cười khổ khẽ gật đầu, nói:
- Xem ra ta không có lý do cự tuyệt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Được rồi, các việc khác chúng ta tạm thời không nói, ta sẽ an bài Hàn Thạc tiên sinh nghỉ ngơi, ngươi cũng có thể nhân cơ hội ngẫm nghĩ sự tình ta vừa nói. Ừm, ta cũng muốn tìm Leviathan thương lượng, đợi cho Thâm Uyên sắp mở ra, ta sẽ liên lạc với ngươi.
Manticore vừa thấy Hàn Thạc nói như vậy, biết Hàn Thạc xem như đã hứa, cũng không tiếp tục nói nhiều nữa.
- Được rồi, ta sẽ nghĩ thật kỹ. - Hàn Thạc trả lời, sau đó được sự an bài của Manticore, tạm thời ở lại Hắc Ngọc Ma Vương thành.
Ba dạng thần vật bên trong "Thâm Uyên" thần bí đã kích thích Hàn Thạc cực điểm. Hắn đích xác phải suy nghĩ cho kỹ. Cũng phải bỏ chút thời gian để biết rõ thêm về năm Đại Ma Vương, như vậy khi tới Thâm Uyên, hắn sẽ không phải hoàn toàn mù mờ, làm một con tốt thí cho Manticore.
Đại Ma Vương
Quyển 5