Đại Ma Vương

Chương 581 : Ta chính là thần của các ngươi!

Ngày đăng: 03:58 19/04/20


Bên ngoài Thâm Uyên, nhìn Tinh Thần Sa Lưu bịt kín cửa vào, Behemoth tâm tình rất phức tạp. Bên cạnh hắn cách đó không xa, hai hóa thân ngoại thân của Hàn Thạc sắc mặt vẫn như thường, giống như không hề lo lắng một chút nào cả.

- Chà…… - Một tiếng thở dài từ phía Behemoth truyền đến.

Liếc mắt nhìn Behemoth thở ngắn than dài, hóa thân ngoại thân Tử Vong hệ của Hàn Thạc mỉm cười, mở miệng khuyên:

- Đã đợi nhiều năm rồi, sao bây giờ lại trở nên thiếu kiên nhẫn như vậy chứ?

- Ngươi không phải là ta, ngươi không thể hiểu được cảm thụ của ta đâu.

- Ta đã nói với ngươi rồi, không cần đợi lần Thâm Uyên mở ra sau đâu. Ta có biện pháp mang ngươi tiến vào Thâm Uyên mà.

- Ta vẫn chưa tin được.

- Ngươi sẽ thấy!

Hàn Thạc trầm mặc trong chốc lát, đột nhiên dò hỏi:

- Quê ngươi rốt cuộc là một vị diện như thế nào?

- Đó là một vị diện cao cấp, ở đó có rất nhiều nhân vật rất mạnh, vượt quá những cao thủ mà ngươi có thể tưởng tượng.

Dừng một chút, Behemoth nhìn Hàn Thạc chăm chăm, nói:

- Quê ta là một vị diện đầy những Thần, nếu ngươi tiếp tục phát triển, sớm muộn gì cũng sẽ tiếp xúc với nó.

Khẽ gật đầu, Hàn Thạc nghĩ ngợi gì đó, rồi khẽ cười nói:

- Có lẽ, chờ ta xử lý vài việc, có lẽ sẽ tới quê ngươi xem xem.

Trong khoảng thời gian này, Hàn Thạc và Behemoth nói chuyện không ít. Thông qua Behemoth, Hàn Thạc biết được một vài việc mà trước kia hắn không biết, hiểu được vị diện của Behemoth là vị diện cao cấp hội tụ rất nhiều thần.

Hàn Thạc biết về vị diện đó, trong lòng chấn động như động đất. Không thể nghi ngờ gì, so với đại lục Csia và Thâm Uyên giới, quê hương của Behemoth có rất nhiều cường giả, quan hệ cũng vô cùng phức tạp. Việc này quả là có sức hút rất lớn đối với Hàn Thạc, người luôn luôn đưa ánh mắt hướng về việc đề cao thực lực. Nhưng trước khi giải quyết xong vấn đề ở đại lục Csia, Hàn Thạc quyết không nghĩ đến vấn đề này.
Hàn Thạc mỉm cười không nói gì, thầm nghĩ từ cảnh giới Túng Dục tới cảnh giới Cửu Biến là một đột biến về chất, thực lực tăng trưởng tuyệt đối đâu phải chỉ có vài lần. Tạm thời Hàn Thạc còn không rõ cảnh giới Cửu Biến của bản thể rốt cuộc có thực lực như thế nào, chỉ là mấy dạng ma môn bí kĩ mà mình đang lĩnh ngộ có lực sát thương lực làm Hàn Thạc tràn ngập tự tin.

Một lát sau, một tiếng thở nhẹ đột nhiên vang lên từ xa xa. Trong tiếng xoạt xoạt, đoàn người dần dần từ xa lại gần, chậm rãi hiển lộ ra trong đám rừng tươi tốt.

Dẫn đầu chính là Berde và Cinia, phía sau là Khiết Bích Nhi, Huyết Linh, Heimann, Sylph, mấy người mà Hàn Thạc có cảm tình ở Thâm Uyên giới, toàn bộ đã đến đông đủ.

Berde và Cinia thần sắc kính cẩn, trên đường đi thái độ rất khiêm cung, còn Khiết Bích Nhi, Huyết Linh, Heimann Sylph, ai nấy thần sắc kích động, đợi khi họ đi đến trước mặt Hàn Thạc, Khiết Bích Nhi mắt tỏa hào quang chói mắt, nhìn Hàn Thạc chăm chăm, thanh âm run rẩy:

- Việc đó, là …… là thật à?

- Sư phụ, sự tình mà Berde đại nhân nói, chẳng lẽ... Chẳng lẽ là thật sao? - Huyết Linh cũng kích động vô cùng, sau khi tới nơi liền lập tức hỏi ngay.

Hai thiếu nữ Heimann và Sylph, mặc dù không mở miệng hỏi, nhưng trong đôi mắt kinh hãi cũng đầy nghi hoặc, thân thể mềm mại run rẩy, tựa hồ không dám tin vào chuyện vừa xảy ra.

Hàn Thạc đầu tiên là sửng sốt, nhìn nhìn thần sắc mấy người, sực nhớ ra điều gì, liền hiểu được họ đang hỏi chuyện gì, mỉm cười khẽ gật đầu, Hàn Thạc nói khẳng định:

- Từ nay về sau, ta là thần của các ngươi! Bốn Đại Ma Vương đã chết, những gì của họ, toàn bộ đều là của ta!

Dừng một chút, Hàn Thạc mỉm cười nhìn về phía Behemoth, nói tiếp:

- Không bao lâu nữa, đến cả lãnh thổ của Behemoth đại nhân, cũng sẽ là của ta. Nói cách khác, cả Thâm Uyên giới, mọi người mọi vật, đều sẽ là của ta!

Lời tác giả: Đơn xin nghỉ phép: Mũi hôm nay hết xài được rồi, nước mũi chảy liên tục, đầy cả một hồ nước, cả người bải hoải..

Xin lỗi, mặc dù không muốn, nhưng đúng thật là không thể gõ chữ được nữa. Tối nay tôi xin phép ngủ sớm một chút, nếu ngày mai hồi phục thì nhất định sẽ bù thêm chương thiếu của hôm nay...

Đại Ma Vương

Quyển 5