Đại Ma Vương

Chương 617 : Chỉ mặt mắng to

Ngày đăng: 03:58 19/04/20


Súc thiên sưu ảnh thuật là một loại ma công pháp quyết thường dùng để truy tầm dị vật. Hàn Thạc lợi dụng thuật này để khám phá một khu vực ở ngoài thành, thấy không gian ở đó hình thành một chân không, cảm thấy có chút khác thường nên thuận thế đến gần tìm thử.

Bình thường, không khí sẽ tràn ngập khắp mọi nơi, chỉ cần có không gian tuyệt đối thì không thể có một vùng chân không nào. Một khi một khu vực trở thành chân không, không phải vì tự nhiên biến hóa mà thành, nhất định là có nguyên nhân.

Với sự quen thuộc của Hàn Thạc đối với Thành Orson, chưa bao giờ phát hiện ra chung quanh thành Bắc lại có một vùng chân không, do đó hắn phán đoán khu vực dị thường đó mười phần thì đến chín là có một người nào đó tạo thành.

Nghi thức nhậm chức viện trưởng học viện ma vũ Babylon của Vaeni đã kết thúc. Có Al Merrick và Graeae ở đó, thêm Tiểu Khô Lâu âm thầm bảo vệ, Hàn Thạc tin rằng những quí tộc đế quốc ở học viện hẳn là không có gì nguy hiểm nữa. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.

Không còn nỗi lo phía sau, Hàn Thạc biến thành một luồng ánh sáng đỏ như máu mắt thường không thấy được, nhanh chóng bay về một khu ở bên ngoài thành Bắc, trên đường không hề kinh động bất luận kẻ nào.

Từ học viện ma vũ Babylon tới ngoài thành chỉ có mười dặm. Với tốc độ của Hàn Thạc thì chỉ mất vài phút đã tới khu vực chân không rồi.

Vừa đến chỗ này, Hàn Thạc chỉ lặng lẽ quan sát bốn phía một chút, đã khẳng định mấy tên tập kích học viện ma vũ Babylon đang ở bên trong.

Trước mặt hắn, một kết giới không gian dày đặc, mở ra một trường lực nhỏ, hào quang chói mắt xung quanh kết giới ngăn trở Hàn Thạc nhìn bằng mắt thường, khí tức thần thánh hội tụ thành một cái "chén lớn", tràn ngập giữa kết giới, hình thành một tầng phòng hộ bàng bạc, cách ly hẳn cảm ứng từ thần thức Hàn Thạc.

Mắt Hàn Thạc khép hờ, từ hàn mang lấp lánh, rõ ràng thấy được khí tức thần thánh hình thành ra "cái chén lớn" đó chính là thần khí của Quang Minh giáo hội "Chén Thánh". Trên Chén Thánh cắm vài cành ô liu kim quang bốn phía, như đang không ngừng phóng thích thần thánh lực, duy trì bảo vệ cho khu vực này.

Thần khí Quang Minh giáo hội có tác dụng tăng cường Quang hệ ma pháp. Sức mạnh thần thánh còn có thể hình thành sức mạnh phòng hộ kỳ diệu. Sở dĩ thần thức Hàn Thạc lúc ở trong học viện ma vũ Babylon không thể cảm nhận được sự tồn tại của người tập kích, hẳn là vì tác dụng của sức mạnh thần thánh này.

Nhìn các loại sức mạnh thần kỳ hình thành nên dải đất chân không trước mặt, khóe miệng Hàn Thạc nhếch lên nụ cười lạnh lẽo, hắn cũng không vội vã lập tức ra tay. Hàn Thạc ẩn núp ở một nơi bí mật gần đó, tin rằng người bên trong rất khó có thể phát hiện ra tung tích của hắn.

Thần thức khuếch tán ra, dùng khu vực này làm trung tâm, dần dần lan ra bốn phía, lục soát cẩn thận chung quanh tất cả nguy cơ bất ngờ có thể gặp phải. Cùng lúc đó, hắn cũng ngâm xướng vài chú ngữ. Mộc Giáp thi, Kim Giáp thi, Thổ Giáp thi từ Vong Linh giới đạp không bay đến. Dưới sự ra hiệu của Hàn Thạc, dùng trận hình tam giác vây chặt dải đất chân không.
- Ê, theo ngươi nói như vậy, ta đúng là nguồn gốc tai họa của đại lục Csia rồi. Ha ha, vậy sinh tử hơn mười vạn bình dân khu thành Bắc, hẳn là không phải đối tượng ngươi lo lắng rồi? - Nghe Quang Minh Giáo Hoàng đưa ra thuýêt pháp chẳng biết ngượng như vậy, Hàn Thạc giận dữ cười lạnh.

- Vì an nguy tất cả mọi người trên đại lục Csia, hy sinh một vài người cũng là cần thiết! - Nhìn Hàn Thạc, Quang Minh Giáo Hoàng vẫn dùng ngôn từ đầy chính nghĩa.

- Đồ chó đẻ! - Hàn Thạc chỉ vào mặt lão Giáo Hoàng, mở miệng chửi nhặng lên. Hắn biết tên này hẳn là tín đồ cuồng nhiệt nhất Quang Minh giáo hội, Hàn Thạc căn bản không cảm giác được loại thất tình lục dục của nhân loại trên người hắn, ngược lại tựa như một con bù nhìn do Quang Minh giáo hội điều khiển, tất cả hành vi của hắn đều lấy ích lợi của Quang Minh giáo hội làm cơ sở, nói chuyện với hắn căn bản chỉ khô miệng mất công.

- Mười mấy vạn tính mạng dân chúng Thú Nhân, hôm nay ngươi phải trả lại cho ta! - Thú Nhân Tát Mãn thấy Hàn Thạc càn rỡ như thế, rốt cuộc không chịu được quát lớn. Nhìn tư thế hắn, có vẻ ngay lập tức sẽ lao lên liều mạng.

Hàn Thạc sao lại phải sợ hắn, chỉ cười cười đánh giá Thú Nhân Tát Mãn này, trào phúng nói:

- Thú Nhân là người, nhân dân của đế quốc Lancelot chúng ta không phải là người sao, từ trước tới nay, Thú Nhân các ngươi tiến hành tiến công đế quốc chúng ta không ngừng nghỉ, những cái chết của nhân dân đế quốc Lancelot đã biến mất trong lịch sử, ta phải tìm ai tính sổ đây?

Thú Nhân đất đai nghèo nàn, do đó vẫn nhòm ngó vùng đất giàu có của đế quốc Lancelot. Bao nhiêu năm nay, giới bình dân đế quốc Lancelot chết trong tay chiến sĩ Thú Nhân tuyệt đối không dưới mười mấy vạn!

- Ta mặc kệ, dù sao ngươi cũng đã giết mười mấy vạn người của chúng ta, ngươi phải chết! - Thú Nhân Tát Mãn gầm lên, như là dã thú rít gào, rồi hướng về phía Hàn Thạc đánh tới.

Đại Ma Vương

Quyển 5