Đại Ma Vương

Chương 630 : Ngươi Trả Lại Cho Ta, Ta Không Kêu Nữa!

Ngày đăng: 03:58 19/04/20


Tất cả việc này phát sinh nhanh như chớp, hai người Belinda và Edwin đứng bên cạnh còn chưa biết rõ rốt cuộc việc này xảy ra như thế nào, chỉ thấy Tộc vương sáu sừng Hồn tộc đã bị Hàn Thạc chế trụ, muốn động cũng không dám động!

Mỉm cười buông tay, Hàn Thạc thản nhiên nhìn Tộc vương sáu sừng Hồn tộc vẫn bảo trì tư thế dán vào tường, trong mắt dị quang lóng lánh, tựa hồ như hỏi tên kia gì đó, nhưng không nói lời nào.

- Bryan đại nhân, vị này là khách quý của chúng ta! - Edwin vừa phản ứng, vội vàng giải thích cho Hàn Thạc.

Thần sắc Belinda rất phức tạp nhìn chăm chú Hàn Thạc, trong lòng tràn đầy vẻ chua chát. Cũng biết Hàn Thạc đích xác khác trước kia nhiều. Năm năm trước khi Hồn tộc Tộc vương sáu sừng này đại náo tổng bộ Thiên Tai giáo hội, nàng cũng có ở đây, đã từng chính mắt thấy Tộc vương sáu sừng dưới sự vây công do Giáo hoàng cầm đầu mấy trưởng lão mà vẫn đứng sừng sững không ngã, nàng hiểu rõ tên này cường đại như thế nào.

Song, một cường giả dị tộc có thể nói là kinh khủng vô cùng như vậy, nhưng chỉ trong một giây đã bị Hàn Thạc ấn vào vách tường không thể động đậy, còn thản nhiên thừa nhận sự thật hắn không bằng Hàn Thạc, việc này tạo thành cơn động đất trong lòng Belinda.

"Chỉ mới mười năm chứ mấy, người này sao lại cường đại tới mức kinh dị như thế chứ?"

Nghĩ như vậy, lại nhìn Hàn Thạc, sự sợ hãi trong lòng Belinda càng lớn hơn, thái độ càng có vẻ sợ sệt, sợ mình làm ra một cử động không ổn, sẽ khiến cho Hàn Thạc nổi giận.

- Khách quý?

Hàn Thạc cười cười nhìn Tộc vương sáu sừng, trầm ngâm một chút, khẽ gật đầu nói:

- Nhìn thấy rồi, nếu không có liên lạc với giáo hội, ngươi cũng không có khả năng ở chỗ này.

- Ngươi... Ngươi sao lại trở nên cường đại như vậy? Làm sao có ba linh hồn? - Bảo trì tư thế đó hồi lâu, Tộc vương sáu sừng rốt cục đưa ánh mắt tụ vào người Hàn Thạc, dùng loại thanh âm khô cứng hỏi hắn.

Trong lòng cả kinh, Hàn Thạc cũng có vẻ hơi kinh ngạc, ngưng trọng nói:

- Làm sao ngươi biết được ta có ba linh hồn?
- Không phải chỉ là vài viên nguyên tinh thể bản nguyên thôi sao, cũng không phải là chí bảo đặc biệt gì, nhiều năm qua rồi, ngươi vẫn không quên à?

- Chúng ta tìm rất nhiều năm mới thu thập được mấy viên đó, nhưng lại bị các ngươi ăn trộm mất trong thời điểm mấu chốt, các ngươi quá xấu xa! - Tộc vương sáu sừng lạnh lùng nhìn Hàn Thạc, tựa hồ không rõ tình cảnh của mình, vẫn lóe ra đầy sát khí.

Nghe hắn thời khắc nào cũng nhớ đến mấy viên nguyên tố tinh thể bản nguyên, nhất định nói Hàn Thạc ăn trộm của hắn, làm Hàn Thạc này cũng có chút bối rối. Bây giờ nghĩ lại, chuyện năm đó đích thật là vì mấy người tham lam, thừa dịp Tộc vương sáu sừng bận bố trí cái gì đó, mới tới cướp giật đồ của người ta, lại còn cắt ngang đường tiến hóa của Tộc vương sáu sừng, sự tình này nhìn theo quan điểm nào đi nữa thì Hàn Thạc cũng sai, Tộc vương sáu sừng gọi họ là tiểu tặc cũng không có gì sai.

Chỉ là tiểu tặc tiểu tặc nghe đi nghe lại, cũng làm làm Hàn Thạc rất không thoải mái, lúc này hừ lạnh một tiếng, nói:

- Đừng có mở miệng ngậm miệng là tiểu tặc, không phải chỉ có mấy khối tinh thạch vỡ à, có đáng giá để ngươi hậm hực bao nhiêu năm vậy không?

- Ngươi trả lại cho ta, ta không gọi nữa! - Tộc vương sáu sừng cũng rất thú vị, hắn không sợ chết, chỉ kiên trì muốn lấy lại những gì thuộc về mình thôi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Hàn Thạc sửng sốt, sực nhớ ra, lặng lẽ dò xét một vài thứ vật phẩm trong không gian giới chỉ. Chỉ thấy không gian giới chỉ sáng lên, trong tay hắn xuất hiện vài khối tinh thạch màu sắc khác nhau, trong đó có một viên Thủy hệ tinh thể bản nguyên, còn có một viên hỏa hệ Thần tinh, mấy thứ tinh thạch này đều là do Hàn Thạc nhặt được trong sơn cốc ở Thâm Uyên, tính ra cũng chẳng có công dụng gì với hắn.

- Này, nhìn xem có cái gì ngươi cần không, ta cho ngươi đó. - Hàn Thạc xòe tay ra, đưa mấy viên tinh thạch ra trước mặt Tộc vương sáu sừng.

Tộc vương sáu sừng hờ hững nhìn. Nhưng chỉ liếc mắt một cái, hắn rốt cuộc không dời mắt khỏi đó nữa. Trong con ngươi vô tình hung tàn, lần đầu hiện ra hào quang dị thường. Hàn Thạc nhìn rất rõ, biết ánh hào quang đó chính là hưng phấn và kích động!

Đại Ma Vương

Quyển 5