Đại Ma Vương
Chương 710 : Đầm Thanh Hỏa
Ngày đăng: 03:59 19/04/20
Ám Ảnh thành, đội năm Thần Vệ.
Một Thần Vệ vẻ mặt khủng hoảng, khẩn cấp đi tới phòng Avery đang xử lý chính vụ, lúc này khấu bái rồi khẩn cấp nói:
- Đại... đại nhân... đã xảy ra chuyện!
Avery cũng không ngẩng đầu lên, nhè nhẹ "Ừm" một tiếng, tiếp tục phê một quyển văn thư trong tay, lạnh lùng hỏi:
- Chuyện gì?
- Cage thiếu gia và Eve tiểu thư, hai người... - Tên Thần Vệ này nói nhỏ lại, tựa hồ không dám nói tiếp.
Nhướng mày lên, Avery buông văn thư trong tay, hừ nhẹ một tiếng, nói:
- Hai đứa nó có phải là gây chuyện phiền toái gì phải không, rốt cuộc đắc tội với ai? Chắc không phải là gia tộc Sainter đó chứ?
Avery tự nghĩ tự hỏi, có vẻ rất căm tức.
- Không... không phải. - Thần Vệ lắc đầu.
Thở phào một hơi, Avery kêu khẽ một tiếng, tự nhủ:
- Vậy thì may, chỉ cần không phải là gia tộc Sainter sẽ không có chuyện lớn gì. Andrey lần trước đã nói với ta, nếu hai đứa hỗn đản đó lại đắc tội với gia tộc Sainter, thật cũng có chút khó khăn.
- Không... không phải, thiếu gia và tiểu thư chưa từng đắc tội với bất kỳ ai, họ... ở Heiser, họ bị người... bị người...
Thần Vệ chỉ cảm thấy hai chữ này thật gian nan, thủy chung không có đủ dũng khí nói thẳng trước mặt Avery.
- Bị người ta làm gì? Có phải là gia tộc địa phương đánh chúng không? Hừ, pháo đài Heiser thuộc về gia tộc Lavers chúng ta, chẳng lẽ thật còn có người lớn mật bằng trời như vậy!? - Avery hừ lạnh nói.
- Không phải... hai người thiếu gia và tiểu thư, ở pháo đài Heiser bị người... bị người giết chết rồi! - Thần Vệ cắn răng, rốt cục lớn gan nói ra việc hai người bị giết.
Avery đột nhiên ngây người, hai mắt mờ mịt, nhất thời như không thể tiêu hóa nổi, sau đó chộp cổ tên Thần Vệ, túm hắn nâng lên không, gầm lên:
- Được rồi Faria, tiểu cô nương đó bao nhiêu tuổi, cao lớn cỡ nào, ngươi có biết là ta... hắc hắc...
- Khốn khiếp, Groucy, ta mặc kệ ngươi làm như thế nào, tóm lại trước hết phải lấy được thần khí Thượng vị thần rồi tính tiếp, nếu ngươi chậm trễ chuyện của ta, ta sẽ không lưu tình với ngươi đâu! - Faria mắng nhỏ.
Hai người đợi hồi lâu, đột nhiên từ trong động đá đi ra một tiểu cô nương xinh đẹp. Tiểu cô nương này chỉ khoảng mười tuổi, tóc tím bay bay, đôi mắt cũng màu tím tràn đầy hàn ý lạnh lẽo, da mềm mại trắng nõn giống như là một con búp bê tây dương, nhưng trên người lãnh ý rất nặng, che kín vẻ đáng yêu, ngược lại làm cho người ta có một cảm giác không thể thân cận.
Người tên là Groucy vừa thấy tiểu cô nương đi ra khỏi động đá, tiếng hít thở đột nhiên dồn dập, mặt đỏ tới mang tai hô khẽ:
- Thật xinh đẹp, tốt lắm, tốt lắm, ta thích!
- Động thủ, hộ vệ của nó còn chưa ra mặt, lúc này là thời điểm bắt nó tốt nhất! - Faria cũng cũng hít thở dồn dập, nhưng mụ hiển nhiên xúc động vì thần khí trong tay tiểu cô nương.
Hai người biến thành hai đạo ánh sáng đột nhiên từ chỗ tối bắn ra, Thần chi lĩnh vực Tử Vong đột nhiên bao trùm tiểu cô nương này, cao hứng hướng về phía đó lao tới. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Không hay, động thủ quá nhanh!
Hàn Thạc quan sát hai người ba ngày. Trước đây chúng giết hai người, Hàn Thạc không hề xen vào việc của người khác, ngược lại thông qua hai lần quan sát tìm hiểu thực lực chính thức của đôi nam nữ. Lần này vừa thấy một tiểu cô nương xinh đẹp sắp gặp độc thủ, hắn rốt cục không nhịn được muốn ra tay tương trợ, nhưng Hàn Thạc không ngờ hai người này lại ra tay nhanh như vậy, vừa thấy mặt là lập tức hạ sát thủ ngay.
Song, sự tình ngoài dự liệu của Hàn Thạc vẫn còn ở phía sau...
Một đạo ánh sáng mờ ảo âm u đột nhiên từ tiểu cô nương vẻ mặt lạnh buốt tràn ra. Trong chốc lát, một loại lực trường rất kỳ quái đột nhiên bộc phát ra, vòng ánh sáng như vòng xoáy có thể nghiền nát tất cả thực thể, lao thẳng vào hai người Faria, đến cả Hàn Thạc cũng không nhìn rõ việc này như thế nào, hai người đã biến thành một đám thịt vụn văng tung tóe khắp nơi.
- Thật là một cảnh mỹ lệ!
Một tiểu cô nương đứng giữa cảnh máu me, trên người cũng đầy máu, gương mặt nàng vẫn lạnh lùng đột nhiên nở một nụ cười ôn nhu, lẩm bẩm tự nói:
- Dường như còn có một người nữa.
Đại Ma Vương
Quyển 5