Đại Ma Vương
Chương 716 : Ta đấu với ngươi!
Ngày đăng: 04:00 19/04/20
Wallace khẽ gật đầu, không nói thêm gì nữa rồi tiến thẳng vào trị liệu thất, xem ra rất nóng lòng về tình hình của Carmelita.
Andrey không đi vào, sắc mặt trầm mặc khó coi trong chốc lát, đột nhiên nhìn Hàn Thạc thật sâu, hỏi:
- Ngươi nói ngươi cảm thấy luồng thần lực Hắc Ám tựa hồ hơi quen thuộc hử? Ý gì đây?
Hàn Thạc vốn cũng không suy nghĩ nhiều, vừa thấy vẻ mặt Andrey rất nghiêm nghị là lập tức ý thức được hắn nghi ngờ cái gì. Sực nghĩ ra, Hàn Thạc sắc mặt lạnh lùng, cảm giác mơ hồ của Andrey đột nhiên rõ ràng, thì thào:
- Là hắn... Không sai đâu!
Andrey tự nhiên biết Hàn Thạc nói về ai, sắc mặt càng thêm khó coi. Rồi trầm mặc một lúc lâu, hắn có vẻ tự hỏi mình nên làm như thế nào, một lát sau lại nói nhỏ với Hàn Thạc:
- Chuyện này ngươi đừng lộ ra, ta sẽ tra rõ ràng. Nếu thật là người kia, ngươi yên tâm, hắn tuyệt đối khó thoát chết!
Gia tộc Sainter có thể trở thành đệ nhất đại gia tộc ở Ám Ảnh thành, Hàn Thạc biết Wallace và Andrey tuyệt không phải là hạng người nhân từ. Thấy Andrey cam đoan như vậy, hắn hiểu được một khi Andrey biết rõ tình huống, Avery phỏng chừng chỉ có đường chết mà thôi, do đó Hàn Thạc cũng không nói thêm gì nữa.
Chẳng mấy chốc Wallace đã đi ra, sau khi xem xét thương thế Carmelita, sắc mặt hắn khá lên rất nhiều. Trước tiên khẽ gật đầu với Andrey, ra hiệu là Carmelita thoát nguy hiểm về sinh mạng, sau đó mới nói với Hàn Thạc:
- Ngươi hai lần cứu mạng Carmelita, ta không hứa hẹn gì nhiều, nhưng trong lòng ta đã biết.
Một người như Wallace đã nói như vậy, Hàn Thạc tin rằng sau này trong Ám Ảnh thành, chỉ cần không làm gì quá nguy hại tới gia tộc Sainter, hắn hoàn toàn có thể sống khỏe.
- Đại ca, ta muốn nói chuyện riêng với huynh vài câu. - Andrey trầm giọng nói.
- Bryan, ngươi về trước đi. - Wallace sực nhớ, rồi mỉm cười nói với Hàn Thạc.
Trong lòng Hàn Thạc cũng hiểu, khẽ gật đầu, rồi rời đi. Hàn Thạc chưa đi quá xa, những thân nhân gia tộc Sainter đã xô nhau bu vào hỏi hắn về tình huống của Carmelita.
Những người này vì thân phận hơi thấp do đó vẫn chờ đợi bên ngoài nên không rõ tình huống Carmelita. Sau khi Hàn Thạc nói cho họ là nàng vô sự, hắn đi lướt qua một đám trị liệu sư đang nhìn rất cung kính, ra khỏi gia tộc Sainter.
Những trị liệu sư này đều lặng lẽ chuẩn bị, chờ một khi Hàn Thạc không làm gì được lập tức đi vào cứu viện, nhưng khi chúng nghe là hắn đã ổn định thương thế cho Carmelita xong, tâm tình ai nấy đều rất phức tạp, ánh mắt nhìn Hàn Thạc không còn chút khinh miệt nào nữa.
Ra khỏi gia tộc Sainter, trên đường về Thiên Cơ dược tề, Adelina không biết từ đâu đột nhiên xông ra.
- Sau này ngươi có tính toán gì không? - Hàn Thạc hỏi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Không có dự tính gì, ta ngàn dặm đi tới Ám Ảnh thành thần phục ngươi, ngươi chắc không đến nỗi nói là không thèm nghĩa khí bỏ qua ta đó chứ? - Ackerly và Hàn Thạc cùng chung hoạn nạn, biết mặc dù Hàn Thạc đối đãi với địch nhân rất hung tàn, nhưng đối với bằng hữu thì rất chân thành, lần này hắn quyết tâm muốn đi với Hàn Thạc.
- Hả?
Hàn Thạc sửng sốt, cười khổ nói:
- Ta chỉ mở một cửa hàng dược tề, ngươi theo ta làm cái gì?
- Đừng làm bộ, ta đã biết hết rồi, ngươi làm ăn khấm khá ở Ám Ảnh thành như vậy, ta theo ngươi khẳng định là rất tốt! Dù sao ta đã đến rồi, ngươi không thể không quan tâm, chúng ta đã đồng cam cộng khổ với nhau mà!
Ackerly cười hắc hắc, tùy ý tìm một nơi nằm xuống rất thoải mái, lẩm bẩm:
- Mẹ nó, nơi này của ngươi thật không tệ, đã lâu không yên tâm nghỉ ngơi. Ừm, ngươi cho ta làm người gác cổng cho ngươi cũng được mà?
Đối với Hàn Thạc thì Thiên Cơ dược tề có thêm hay bớt một người cũng không có quan hệ gì. Nếu Ackerly còn lỗ mãng như trước, Hàn Thạc thật không dám lưu hắn lại. Nhưng nhìn hắn tựa hồ đã nhận rõ tình thế, với những gì Hàn Thạc hiểu về Ackerly, cảm thấy hắn coi như không tệ. Ngẫm nghĩ một lát, Hàn Thạc gật đầu nói:
- Nếu ngươi không chê miếu của ta nhỏ một chút, vậy lưu lại cũng được, dù sao nhà thuốc của ta cũng thiếu người làm.
- Vậy là được rồi, ha ha, ta biết tiểu tử ngươi có nghĩa khí mà! - Ackerly đã cảm thấy rất yên tâ,.
- Ừm, ngươi tạm thời ở trong cửa hàng thuốc cho ta, bây giờ không có việc gì cho ngươi cả, nhưng sau này khẳng định có việc cần làm.
Hàn Thạc không có khả năng mỗi ngày ở lại Thiên Cơ dược tề, có Ackerly trông nhà, hắn có thể yên tâm hơn. Mặt khác mục tiêu của Hàn Thạc tuyệt không phải là một Thiên Cơ dược tề, sớm muộn gì có một ngày hắn sẽ có gia tộc của riêng mình, đến lúc đó có thể sẽ có Thần Vệ của mình, còn Ackerly là một chiến sĩ rất tốt.
- Được, ngươi có thể đứng vững ở Ám Ảnh thành nhanh như vậy, ta theo ngươi tương lai nhất định sẽ được hưởng thơm lây, ha ha... - Ackerly tuy nói những lời để nịnh nọt, nhưng sau này chứng minh những lời này của hắn đích xác rất đúng. Như vậy, Thiên Cơ dược tề ngoại trừ Adelina thần bí khó lường ra, lại có thêm một tên Ackerly điên điên khùng khùng nữa.
Đại Ma Vương
Quyển 5