Đại Ma Vương

Chương 8 : Thất sí Tiểu Khô Lâu dũng mãnh

Ngày đăng: 03:50 19/04/20


Ngày thứ hai.

Hàn Thạc còn đang mơ mơ màng màng, chưa tỉnh ngủ hẳn thì bỗng cánh cửa nhỏ của kho tạp phẩm bị đẩy tung ra kêu "binh" một tiếng. Tiểu mập mạp Jack vừa bước vào liền vọt tới lay hắn, rồi ngay lúc hắn vừa bị lay tỉnh thì hưng phấn giục ầm ầm:

- Bryan, dậy, dậy nhanh lên, có kịch hay xem rồi!

Hàn Thạc còn đang ngái ngủ. Hắn vừa mới nằm mơ thấy mình sai khiến Tiểu Khô Lâu đi đánh tiểu ma nữ Lisa, giấc mộng còn chưa kịp hoàn thành thì đã bị Jack đánh thức nên bất mãn hỏi:

- Vẫn còn sớm lắm mà, có chuyện gì thế?

Hai mắt mở to tròn xoe như hạt đậu ánh lên tia hưng phấn, Jack cười ha ha nói:

- Bryan, tiểu ma nữ Lisa không biết làm thế nào mà triệu hoán được một Tiểu Khô Lâu rất kỳ quái. Tiểu Khô Lâu này không chịu nghe lời, sáng sớm nay chẳng hiểu xảy ra chuyện gì lại gây ra những tiếng "bùm bùm" trong phòng cô nàng. Sau đó Tiểu Khô Lâu bỏ chạy về hướng Quang hệ ma pháp học viện, Lisa thục mạng đuổi theo sau. Ách! Ta thề là ta ở Vong Linh học viện lâu như vậy nhưng vẫn chưa từng thấy qua Tiểu Khô Lâu nào chạy nhanh như thế, hắn còn có bảy cái cốt thứ giống như cái cánh vậy!

Hàn Thạc lúc mới nghe chuyện thì thấy rất khoái chí nhưng đến khi Jack nói xong thì sắc mặt tái xanh. Hắn chợt nhớ ra điều gì đó liền quay ngoắt lại nhìn vào một cái thùng đựng nước nhỏ, thấy các loại nước với đủ loại màu sắc chứa bên trong thùng không biết từ khi nào đã biến thành màu đen như mực, Tiểu Khô Lâu và cả bảy thanh cốt thứ ngâm trong đó toàn bộ đã biến đi mất tiêu.

Không thể nào! Hôm qua hắn mới dùng phương pháp luyện ma bảo chế luyện nó, sau đó hình như trong giấc mộng mơ mơ màng màng hắn đã hạ lệnh cho nó đi giáo huấn Lisa. Chẳng phải luyện chế ma bảo này phải cần ba mươi sáu ngày hay sao? Vì sao lại thành ra như vậy? Chẳng lẽ là vì mình dùng bừa cốt thứ làm nguyên liệu thay thế cho Âm Ma khiến cho ma nguyên lực không đủ hay sao? Nghĩ đến đây, Hàn Thạc thấy ớn lạnh trong lòng, bỗng nhiên từ trên giường bật dậy, ngay cả công việc buổi sáng là lau chùi tượng đá cũng không làm, túm lấy Jack chạy về phía Quang hệ ma pháp học viện.

Hàn Thạc vừa chạy vừa lo lắng. Hắn không phải là đệ tử chính thức của Vong Linh hệ ma pháp, cũng không giống như bọn họ là triệu hoán những sinh vật lạnh lùng và cơ bản là không quan tâm đến sự sống chết của chúng. Trong thời gian qua, Tiểu Khô Lâu vẫn trợ giúp Hàn Thạc đi đổ rác, tiết kiệm cho hắn khá nhiều sức lực. Hàn Thạc bất tri bất giác đã có cảm tình đối với Tiểu Khô Lâu này, tự nhiên cũng không hy vọng nó xảy ra chuyện gì.

Không phải chỉ có hai người Hàn Thạc và Jack mà một vài đệ tử Vong Linh hệ khác sắc mặt cổ quái cũng đang đi về phía Quang hệ ma pháp học viện, trên đường đi không ngừng nói chuyện "ríu ra ríu rít".
- Ồ, chẳng lẽ Vong Linh hệ đã nghiên cứu tạo ra Hắc Ám sinh vật không sợ thánh quang của Quang hệ ma pháp chiếu rọi rồi à? Có khả năng như vậy sao? Nếu thật thế, Hắc ám sinh vật của Vong Linh hệ chẳng phải là quá lợi hại sao?

......

Hàn Thạc nhìn khắp tứ phía, phát giác các đệ tử Quang hệ ma pháp đứng chung quanh đều lộ vẻ mặt kinh hãi, không dám tin vào Tiểu Khô Lâu đang nhìn dọc nhìn ngang kia. Hắc ám sinh vật Vong Linh hệ một khi bị ma pháp Quang hệ đánh trúng thì không chỉ bị lực công kích vật chất thông thường mà còn phải chịu thêm các thương tổn khác, làm cho Vong Linh sinh vật cao cấp sẽ bị mục nát thân thể, còn sinh vật cấp thấp như khô lâu chiến sĩ chắc chắn sẽ lập tức hóa thành tro bụi tan biến mất. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - http://Janet

Nhưng lúc này, Tiểu Khô Lâu được Hàn Thạc dùng phương pháp luyện ma bảo luyện chế thành đã phá vỡ những tri thức thông thường về ma pháp đó, chứng minh cho đệ tử Quang hệ và Vong Linh hệ rằng một chuyện không thể tưởng tượng nổi như vậy lại có thật. Những tiếng hò hét không ngừng phát ra từ miệng các đệ tử Quang hệ ma pháp, ngay cả Lisa ở trong đám người này cũng ngây ngốc, hiển nhiên là bị Tiểu Khô Lâu dũng mãnh này làm cho khiếp sợ.

Bất quá trong khi mọi người ở đây đều kinh ngạc, Tiểu Khô Lâu sau khi nhìn ngược nhìn xuôi một hồi lâu, rốt cục đã tìm được ai là người đánh nó, năm ngón xương cầm lấy tiểu cốt đao tỏa ra hàn quang lấp lánh lao về phía Eileen, bảy thanh tiểu cốt thứ vỗ đập rất nhanh, cộng thêm tốc độ kinh người không thể có của khô lâu chiến sĩ, vọt đến trước mặt Eileen, cầm chắc tiểu cốt đao trong tay hướng về phía Eileen đang hoảng hốt lo sợ chém mạnh xuống.

Eileen hoảng sợ đến biến sắc, thấy Tiểu Khô Lâu trong nháy mắt vọt tới trước mặt thì biết rằng không còn đủ thời gian để đọc chú ngữ thêm một lần nữa, nên nhanh chóng sử dụng toàn lực tránh sang bên trái nhưng vẫn nghe được tiếng dao đâm soạt một cái, sau đó Eileen hét toáng lên. Vì Eileen tránh né quá nhanh, một đao này của Tiểu Khô Lâu chém ra không trúng được Eileen, mà lại chém rách ma pháp bào của Eileen từ vai phải đến ngực làm lộ ra làn da trắng nõn mịn màng thanh khiết. Trên cốt đao bây giờ còn dính một mảnh vải trắng tinh nhưng Tiểu Khô Lâu lại có chút mơ hồ ngây ngốc đứng im tại chỗ, không thừa thế tiếp tục tấn công.

"Quỷ tha ma bắt, thật là xinh đẹp! Nếu cô ta dùng Quang Kiếm Trảm đánh ngươi thì ngươi phải cắt sạch toàn bộ quần áo của cô ta mới được." Hàn Thạc trong lòng hể hả thầm nghĩ.

Ý nghĩ này vừa nổi lên, Hàn Thạc đột nhiên cảm thấy tinh thần lực cực kỳ tập trung, chỉ thấy cẳng chân của Tiểu Khô Lâu cố gắng nâng thân hình bé nhỏ đứng thẳng tắp, cốt đao nắm chặt trong tay chợt lóe hàn quang, một lần nữa lại công tới Eileen đang bối rối ngượng ngùng, tay che lấy nửa thân trên, rõ ràng nó muốn thi hành mệnh lệnh của Hàn Thạc là cắt sạch toàn bộ quần áo của cô nàng xuống.

- Hả, không thể ngờ ngươi bây giờ lại nhận lệnh. Đúng là một khô lâu háo sắc!