Đại Ma Vương

Chương 802 : Không có ngoại lệ!

Ngày đăng: 04:01 19/04/20


Hàn Thạc có thể thắng Batten cũng không có gì bất ngờ, dù sao thực lực ngay cả như Ralph cũng không phải đối thủ của Hàn Thạc, Batten bị thua cũng là chuyện đương nhiên.

Nhưng Batten nói trong khi giao chiến thậm chí cũng không thấy được Hàn Thạc ra tay, cái này có vẻ thật khó tưởng tượng nổi.

Dưới ánh mắt nghi hoặc của tộc trưởng Laurel, Batten giận dữ nói:

- Sự thật đích thực như thế, ta không thấy được hắn ra tay!

- Vậy ngươi sao lại bị thua? - Laurel càng thêm nghi hoặc.

- Lúc bắt đầu giao chiến, ta giống như là bị người nhốt vào lao tù nào đó, một thứ sức mạnh ăn mòn và hàn độc kinh người đồng thời công tới, ta không thể không bố trí kết giới phòng ngự. Khi thần lực trong cơ thể tiêu hao hầu như không còn, cuối cùng ta mới cảm thấy thoát khỏi lao tù, mà khi đó Bryan xuất hiện chế trụ ta! - Batten vô cùng buồn bực, nói đến chuyện thua vừa rồi mà thấy oan ức.

Laurel trong lòng kinh hãi, trao đổi ánh mắt với hai đại gia tộc trưởng khác, bỗng nhiên trầm mặc hẳn.

Bên này mọi người đang nói chuyện thì Thanh Lâm cũng tiến vào khu vực so đấu.

Hàn Thạc đang nhắm mắt dưỡng thần, bỗng mỉm cười đứng dậy.

- Cô tới rồi?

Cười nhìn Thanh Lâm, hắn chần chừ, không biết có nên toàn lực ra tay đối phó nàng hay không. Thực lực Thanh Lâm, Hàn Thạc đã biết, e rằng nàng là cao thủ tiếp cận Wallace nhất ở Ám Ảnh thành, so thực lực với Ralph còn phải cao hơn một chút. Đối phó Thanh Lâm, hắn vẫn nắm chắc, chỉ có điều quan hệ hai người tốt đẹp, điều này làm cho hắn hơi do dự.

Thanh Lâm thì thoải mái hơn so với hắn, cười hì hì đi đến, làn thu thủy mông lung liếc nhìn Hàn Thạc, cười duyên nói:
- Từ quy mô khu vực tỷ thí là biết trận chiến này vô cùng dữ dội, đáng tiếc quá, không nhìn thấy gì cả, ôi, cho tới bây giờ vẫn không biết Bryan rốt cuộc dùng lực lượng ý nghĩa thâm ảo nào đây!

- Trận chiến này chắc vẫn là Bryan thắng, vị trí Thần Vệ Trưởng đứng đầu của Thanh Lâm nên nhường lại rồi! - Batten mặc dù trong lòng thấy rất ấm ức, nhưng không thể không thừa nhận Hàn Thạc thực lực quỷ dị. Kẻ địch mà không biết nông sâu là loại hắn kiêng kị nhất, Thanh Lâm thực lực mặc dù vô cùng mạnh mẽ, nhưng Batten đã được chứng kiến nàng động thủ, trong lòng ít nhiều cũng có nhận thức. Nhưng với Hàn Thạc, hắn lại cảm thấy mình như đối chiến với người vô hình, cái loại cảm giác nhìn không thấy sờ không được làm cho người ta thật sợ hãi.

- Carmelita, con hy vọng ai thắng? - Wallace đột nhiên lên tiếng.

Carmelita sửng sốt, nghiêm túc nghĩ một tý rồi lắc đầu nói:

- Con không biết, Thanh Lâm đại tỷ rất tốt với con, mà Bryan với con cũng không tệ. Ha ha, tuy nhiên Thanh Lâm đại tỷ ngồi trên vị trí này nhiều năm như vậy, có thay đổi cũng hay, như vậy Ám Ảnh thành mới càng có thêm sức sống!

Nghe Carmelita nói như vậy, Wallace bất giác ngầm cười khổ, thầm nghĩ cái con bé ngốc này căn bản không biết bởi sự quật khởi mạnh mẽ của tiểu tử kia sẽ gây ra phong ba thế nào, ôi, thành chủ hắn đây cũng sẽ không làm tốt được.

Khi Long quyển phong từ từ dừng lại, đá vụn và cây cối ào ào tản mát ra, khung cảnh khu vực thi đấu dần dần hiện rõ. Lần này Hàn Thạc không cầm Lục Ma Phong chỉ vào Thanh Lâm, nhưng mà từ nụ cười hờ hững của hắn và vẻ sa sút tinh thần của Thanh Lâm, mọi người cũng đều biết kết quả rồi.

Hắn lại thắng!

Đại Ma Vương

Quyển 5