Đại Ma Vương

Chương 90 : Ba cặp mắt trong bóng tối

Ngày đăng: 03:51 19/04/20


- Hắc thiết khoáng thạch ta quả thật có thể lo liệu được, nhưng ngươi cũng biết muốn lấy nhiều hắc thiết khoáng thạch như vậy chẳng phải chuyện dễ dàng gì, ngươi định bỏ ra bao nhiêu kim tệ để mua đây? - Hàn Thạc thầm tính toán, vẻ mặt bình tĩnh thong thả hỏi.

Lawrence chấn động tinh thần, ưỡn thẳng lưng rồi nói có chút hưng phấn:

- Xem ra quả nhiên ngươi có thể làm được. À à, ta chỉ cần một khối xấp xỉ bằng nắm tay để rèn vũ khí. Hiện giờ thị trường chợ đen không có hàng, ngươi ra giá đi!

Đưa tay vê vê cằm, Hàn Thạc nhớ tới cuộc nói truyện lần trước với Phoebe, do dự chốc lát rồi thản nhiên nói:

- Thế này đi, ngươi trả ta năm ngàn kim tệ, ta nghĩ biện pháp để ngươi lấy được một khối.

- Không thành vấn đề, mặc dù ô kim khoáng thạch càng hiếm hơn một chút. Nhưng một khối hắc thiết khoáng thạch xấp xỉ bằng nắm tay, cũng đích xác trị giá năm ngàn kim tệ. Nếu ngươi lấy được hắc thiết khoáng thạc có thể trực tiếp tới Kỵ Sĩ học viện tìm ta. Chúng ta một tay trao tiền một tay giao hàng. - Lawrence vui vẻ nói.

Hàn Thạc gật gật đầu, nhớ tới chuyện tháng trước ở Kỵ Sĩ học viện bị Lawrence đánh một trận, không khỏi nhướng mày, cười hắc hắc nói:

- Trong vòng mười ngày ta sẽ giúp ngươi lấy được một khối hắc thiết khoáng thạch. Bây giờ ngươi có muốn cùng ta luyện tập không, ta sẽ rất vui lòng lại làm bia thịt cho ngươi.

- Tốt lắm, hay là chúng ta bắt đầu luôn đi, đúng lúc ta muốn thử xem ngươi rốt cuộc có gì đặc biệt mà khiến cho ngay cả Phoebe là người tâm cao khí ngạo như vậy cũng không ngừng khen ngợi ngươi trước mặt ta, ta đối với ngươi đúng là vô cùng tò mò. - Lawrence hưng phấn chuẩn bị tư thế, định lập tức cùng Hàn Thạc động thủ.

Lúc này đang là giữa trưa, trên quảng trường vốn có một ít đệ tử, đại bộ phận đều đã bắt đầu thu dọn đồ đạc bỏ đi, chuẩn bị ăn trưa, chỉ có hai ba người ở ngoài xa đang tắm nắng, tựa hồ ngủ quên nên còn chưa rời đi. Hàn Thạc đảo mắt quanh một vòng rồi cười nói:
Chỗ ở của Hàn Thạc sớm đã được Vaeni sắp xếp ổn thỏa rồi, chỉ là hắn một mực không ở lại, lúc này đã có ý định tạm thời ở lại học viện, chỗ ăn nghỉ này rốt cuộc cũng có tác dụng rồi. Ma vũ học viện Babylon là học viện lớn nhất của đế quốc, phương tiện bên trong vô cùng đầy đủ, cũng khó trách mỗi đệ tử đều bị thu học phí đắt đỏ. Phòng của Hàn Thạc tại góc lầu hai, khoảng năm sáu mươi mét vuông, bao gồm cả nhà tắm, phòng ngủ, giường, ghế, bàn, gương cái gì cần dùng đều có, so với tiếp đãi trong cái kho trước đây quả thực là một trời một vực. Khi đến phòng đã quá giữa trưa, Hàn Thạc đã bỏ lỡ thời gian ăn cơm, chỉ đành từ không gian giới chỉ lấy ra vài miếng thịt khô nhét vào dạ dày.

Ăn no xong, Hàn Thạc không rời khỏi chỗ ở mà đóng cửa phòng lại, ngồi luôn trên giường, nhân lúc bắt đầu yên tĩnh tu luyện ma công. Ma Nguyên lực bắt đầu lưu chuyển, chầm chậm từ các nơi toàn thân tụ tập tới não hải, một loại cảm giác thư thái tươi mát tràn ngập trong đầu, điều này làm cho hắn cảm thấy đầu óc như đang được tắm gội trong cái ao trong mát vậy. Bất quá loại cảm giác này chỉ duy trì một lát, sau đó cảm giác khoan khoái bị thay thế bởi sự đau đớn khắc cốt ghi tâm. Tu luyện tới cảnh giới Tố Hồn này, cảm giác thư thái cùng thống khổ trong não không ngừng thay thế nhau, một lát cảm giác thả lỏng thoải mái vô cùng, một lát lại đau đớn như thể bị ai đó dùng đao nhọn chọc ngoáy vậy.

Làm cho Hàn Thạc khó có thể chịu đựng được chính là sau mỗi lần thống khổ kịch liệt, trong đầu sẽ biến thành vô cùng rõ ràng. Loại cảm giác thống khổ tới lúc này đột nhiên bị phóng đại chục lần, đầu óc rõ ràng như là để cho hắn cảm thụ đau đớn càng lớn hơn nữa, khiến cho Hàn Thạc không nhịn được mắng chửi kẻ đã sáng tạo ra loại ma công này đúng là một tên biến thái.

Rất rất lâu sau, Hàn Thạc thở nhẹ ra một hơi, tạm thời ngừng tu luyện ma công. Trên thân thể mồ hôi chảy ra ròng ròng bốc lên nhiệt khí như thể vừa tắm nước nóng xong, một mùi đàn ông nồng đậm phát tán ra.

Tu luyện ma công này làm cho Hàn Thạc chịu đựng một lèo từ xế chiều tới đêm. Ngoài cửa sổ, sắc đêm mê người, gió đêm mát mẻ phe phất thổi qua, bốn bề yên tĩnh không một tiếng động. Đang từ tư thế ngồi xếp bằng đứng lên, Hàn Thạc đi tới phòng tắm nước nóng, sau đó thích thú nằm trong bồn tắm, hưởng thụ cảm giác thư thái nhẹ nhàng khó có được, miệng còn ngâm nga vài câu hát.

Đêm khuya thanh vắng đúng là thời cơ rất tốt cho một số kẻ có mưu đồ chuyện xấu, đúng lúc Hàn Thạc đang thích thú tắm rửa, trong tai đột nhiên nghe thấy hai tiếng vang rất khẽ, một vọng từ túc xá, tiếng kia vang đến từ bên ngoài cửa sổ. Ba con Nguyên Ma vô thanh vô tức từ sau gáy hắn phóng ra, hai con xuyên qua cửa sổ ra bên ngoài. Một con bay về hướng thanh âm phát ra, con kia kia dừng ở cửa sổ, yên lặng quan sát một số tình huống bất thường xung quanh. Con cuối cùng từ trong khe cửa bay tới hành lang tòa nhà, dọc theo hành lang đó đi tiếp đến hướng thanh âm kia phát ra.

Một con Nguyên Ma hướng ra ngoài bay đi, sau một hồi bay lượn, cuối cùng phát hiện Duke như bóng ma bồng bềnh, thân thể dọc theo tòa nhà mà đi. Lúc này y cũng không sử dụng vải đen che mặt, trong đêm đen như một quỷ hồn, không chút trọng lượng, hướng về phía giảng đường Hắc Ám hệ bay đi. Con Nguyên Ma bên trong hành lang kia, phát hiện một cửa phòng túc xá được nhẹ nhàng mở ra, Fage thần sắc âm trầm chân tay lanh lẹ rời khỏi cửa phòng, đi về phía Hàn Thạc bên này, xem vẻ mặt hắn tựa hồ không có ý tốt.

Lập tức từ trong bồn tắm nhảy ra, nhanh chóng lau chùi sạch sẽ nước đọng trên người, Hàn Thạc mặc một cái quần cộc trở lại giường, nghiêng người nằm xuống, quay lưng về phía cửa, trong miệng phát ra tiếng hít thở đều đều.

Đại Ma Vương