Đại Ma Vương

Chương 915 : Ép yêu

Ngày đăng: 04:02 19/04/20


Hàn Thạc và Diana vừa rời đi, Dolores lập tức nói với Fielder:

- Chủ thần có lưu lại trong thần hồn của ngài một đạo thần ấn, thông qua nó ngài có thể liên hệ với Hắc Ám Chủ thần. Nếu như tộc trưởng lập tức báo cho Chủ thần biết tin tức Bryan ở chỗ này, Chủ thần đại nhân nói không chừng sẽ giáng lâm, giết chết thằng kia tại chỗ!

Những lời này hắn nói khá dè dặt, dường như sợ Hàn Thạc đang đi cùng Diana biến mất trong rừng rậm nghe được.

Tộc nhân Lavers vừa rồi còn trình bộ dạng đáng thương khẩn cầu Hàn Thạc buông tha cho bọn họ một con đường sống, vừa nghe Dolores đề nghị như vậy mắt đều sáng rực, nhao nhao mở miệng khuyên Fielder, hy vọng hắn có thể lập tức liên hệ với Hắc Ám Chủ thần, để Chủ thần xuất hiện giết chết Hàn Thạc.

Fielder liếc xéo gã Dolores đưa ra chủ ý, tức giận nói:

- Ngươi thật muốn cho Lavers gia tộc vì thế mà bị diệt sạch phỏng?

Dolores kinh hãi, bối rối cúi đầu, sốt ruột tỏ thái độ:

- Tộc trưởng sao lại nói thế?

Oán hận nhìn đám tộc nhân có thái độ tương tự, Fielder trầm mặt, hừ giọng:

- Nếu như Chủ thần đại nhân muốn Bryan chết, ngươi cho là hắn có thể sống sót thoát khỏi Hắc Ám thần vực sao?

Dolores càng sợ hãi, bật thốt:

- Ngài... ý ngài là Chủ thần đại nhân cố ý buông tha hắn? Sao có thể chứ? Hofstede, Wallace đều là một trong các thành chủ tại Hắc Ám thần vực, Bryan giết hai nhân vật quan trọng này, Chủ thần vậy mà bỏ qua cho hắn? Điều này sao có thể xảy ra được?

Khinh thường bĩu môi, Fielder trầm giọng nói:

- Ngươi không cảm giác được sự tồn tại của Chủ thần, vĩnh viễn sẽ không rõ Chủ thần có thần thông như thế nào! Ta mặc dù không biết vì sao Chủ thần lại không giết chết hắn, nhưng ta có thể chắc chắn nếu như Chủ thần muốn, hắn đừng hòng sống sót rời khỏi Hắc Ám thần vực!

- Cái này... thế này... - Dolores rất đỗi ngạc nhiên, không biết phải nói gì.

Hừ lạnh một tiếng, Fielder nói:

- Ngươi bỏ ngay cái ý nghĩ ấy cho ta. Lại nói chúng ta có thể trở lại Hắc Ám thần vực, tới chiếm U Mạc thành có thể là nhờ người này. Chiếu theo lý lịch và thực lực gia tộc, U Mạc thành căn bản không tới phiên ta làm thành chủ, ta còn đang suy nghĩ Chủ thần sao lại làm vậy, không biết có phải nguyên nhân là vì hắn không...
Diana cười lạnh, nói nhỏ:

- Bryan, anh chính là kẻ ích kỷ nhất. Hành động của anh khi giúp ta chỉ là ngụy trang và lấy cớ thôi. Ta tin giết hắn xong, anh chưa từng nghĩ cho ta, rằng việc đó sẽ dẫn đến tai hoạ lớn thế nào cho Lavers gia tộc của ta?! Nhưng anh vẫn động thủ! Không phải anh làm vì ta, mà là vì chính anh?

- Vì mình... Vì chính mình...

Hàn Thạc lẩm bẩm một hồi:

- Vì ta sao? Ta được gì chứ?

- Trong lòng anh, ta chính là người của anh, cho dù anh không phớt lờ không hỏi tới, cũng không cho phép người khác chấm mút!

Diana đột nhiên tiến lên một bước, nâng cổ Hàn Thạc lên, buộc hắn nhìn thẳng vào mắt nàng. Diana mặt rất hung ác tàn nhẫn, oán hận nói:

- Anh nói đi, đó có phải là ý nghĩ của anh không?

- Ta, ta không biết... - Hàn Thạc lần đầu tiên bị nữ nhân đối xử như vậy, cảm giác mình hoàn toàn rơi vào thế yếu, sắc mặt rất ngỡ ngàng.

Đột nhiên, hắn cảm thấy Ma Anh nhảy lên thình thịch, tâm cảnh ở cảnh giới Thiên Diệt bất ổn, ngay cả Ma nguyên lực trong cơ thể cũng trở nên có phần hỗn loạn.

Ngơ ngơ ngác ngác, hắn bỗng nhiên ý thức được chuyện với Diana đã thành một đạo tâm ma trong lòng hắn. Một chuỗi ý nghĩ liên tiếp đảo qua trong đầu, Hàn Thạc sắc mặt hung ác, đưa tay ôm Diana kéo vào trong lòng, nói một cách dữ tợn:

- Không sai, đúng là ta có ý nghĩ này! Với ta, không ai được đụng vào nữ nhân của mình, ta chính là người như thế đấy, nàng muốn thế nào?

Trong tích tắc, Diana lệ nóng lưng tròng, gom hết sức ôm chặt Hàn Thạc, hai má vùi sâu vào lồng ngực rộng rãi của hắn, thất thanh khóc rống lên...

Cuối cùng nàng đã đợi được câu nói này...

Đại Ma Vương