Đại Ma Vương

Chương 970 : Người tính không bằng trời tính

Ngày đăng: 04:03 19/04/20


Trong "Thiên Tuyệt trận", Dalca chịu không thấu những phiền toái, hắn bị đủ loại lực lượng kiềm chế làm cho bị tiêu hao đến ba thành Hủy Diệt thần lực.

Dalca cực kì phẫn nộ nhưng lại bị sức trói buộc kì lạ của trận pháp khiến hắn không thể nào tránh được, thủy chung không thể thoát ra khỏi vòng giam cầm của "Thiên Tuyệt trận". Hơn nữa, mỗi giờ mỗi khắc hắn đều phải thận trọng đối phó với những công kích quỷ dị khó lường, mọi biện pháp đều vô dụng.

Không biết kéo dài bao lâu, đột nhiên cái lực lượng kì dị tràn ngập trong "Thiên Tuyệt trận" tựa hồ bị một lực lượng nào đó ảnh hưởng làm cho dần dần suy yếu đi.

Dalca mừng rơn, lập tức nắm lấy cái thời cơ ngàn năm có một này, ngưng kết toàn bộ Hủy Diệt lực lượng thành một thanh trường mâu đâm xuyên qua vòng trói buộc của trận pháp và trốn thoát ra ngoài.

Bên ngoài, Gandalf đang tươi cười, từ tốn thu hồi một cây Thập Tự, nhìn hắn và hỏi:

- Sao vậy? Ngay cả ngươi cũng bị vây khốn ư?

Trong mắt Dalca chợt hiện lên tia sáng kỳ dị, hắn nhìn chằm chằm vào cây Thập Tự trong tay Gandalf rồi kinh hãi quát hỏi:

- Đó là một trong bốn loại Quang Minh chủ thần khí mà Quang Minh thần năm xưa luyện chế ra phải không?

Gandalf sửng sốt, có vẻ không ngờ Dalca lại biết việc này, đành cười và gật đầu đáp:

- Không sai. Chén Thánh, cành Ô Liu, cây Thập Tự và tượng Thiên Sứ là bốn loại chủ thần khí do Quang Minh thần năm đó luyện chế ra. Cành Ô Liu ở trong tay Giles còn cây Thập tự ở chỗ ta. Ha ha, nếu như không phải đây là một thanh chủ thần khí do đích thân Quang Minh thần luyện chế thì ngay cả ta cũng không có biện pháp cứu ngươi ra khỏi nơi đó!

Dalca kinh ngạc, cười khổ lắc đầu nói:

- Cây Thập tự ở trong tay ngươi, vậy mà ngươi lại không bị Quang Minh thần giết chết. Gandalf, ngươi quả nhiên thật may mắn!

- Chắc thế!

Gandalf khiêm tốn cung tay, người đứng thẳng, ngẩng đầu nhìn lên trời cung kính khấn:

- Ca ngợi Quang Minh thần, sự khoan hồng độ lượng của Ngài chiếu rọi cả thế gian!
Gandalf liếc mắt nhìn Dalca vẻ mặt âm trầm lạnh lùng, rồi lại nhìn Athelstan biểu tình kinh hãi, cười khổ lắc đầu nói:

- Không ngờ Dagmar lại không chịu nổi, bị một thủ hạ cũ giết chết. Xem ra, ta trước kia đã đề cao hắn.

Hàn Thạc cảm thấy được an ủi một chút, những ý nghĩ liên tiếp nảy ra trong đầu nhanh như những tia chớp. Hắn đột nhiên nói:

- Xem ra không thể tránh khỏi trận chiến này. Nếu như có thể làm thịt một hai tên trước khi các ngươi cùng bọn Ballintine, Causer gặp mặt thì chúng ta chưa chắc đã không còn đường sống!

Dalca cười lạnh, khinh thường đáp:

- Ngươi thật đúng là mộng tưởng! Đừng cho rằng ta không biết tại sao Hàn Hạo có thể giết chết Dagmar. Hừ, hắn có thể giết chết Dagmar nhưng không phải là đối thủ của bất cứ người nào trong chúng ta!

Hắn đảo mắt liếc sang Vassis và Salas, khi nhìn về phía Salas thì cặp mắt không hề che giấu cừu hận khắc cốt ghi tâm, nói lạnh như băng:

- Hai người bọn chúng cộng thêm cả ngươi nữa, trước sức tấn công của ta và Gandalf, Athelstan, Bickmore thì chỉ sợ rằng ngay cả năng lực tự bảo vệ mình cũng không có chứ đừng nói đến chuyện trong thời gian ngắn giết chết một hai người chúng ta!

Gandalf phất tay ngăn Dalca lại, cười ha hả nhìn Hàn Thạc đề nghị:

- Giao Ma Ẩn cốc và lực lượng áo nghĩa mà ngươi tu luyện ra đây thì ta có thể làm chủ cho thần hồn của ngươi và vợ con ngươi rời khỏi nơi này, nhưng mà hai tên Salas, Vassis thì phải lưu lại!

Theo cách nhìn của Gandalf, trận đánh nhằm vào Vùng đất hỗn loạn lần này đã không còn phải lo lắng. Mọi chuyện bây giờ đã nằm trong lòng bàn tay hắn, hắn cho thần hồn Hàn Thạc rời đi cũng đã là khoan hồng độ lượng lắm rồi. Hàn Thạc chỉ cần tốn thời gian khoảng ngàn năm thì lại có thể một lần nữa tu luyện đến cảnh giới hiện giờ, người của Hàn gia cũng có thể được bảo toàn.

- Bryan, đề nghị này có thể chấp nhận được. - Ngoài dự tính của Hàn Thạc, Vassis lạnh như băng chợt lên tiếng. Vẻ mặt hắn không vui không buồn, cứ như không hề nghe thấy câu nói sau cùng của Gandalf, không để chuyện sinh tử của mình ở trong lòng.

Đại Ma Vương