Đại Năng Giả

Chương 11 : Đến công hội Luyện Dược Sư

Ngày đăng: 12:10 30/04/20


"Ca a, Âm Dương Song Hùng sẽ có Âm Dương Nhãn nha, mặc dù chúng không thể thấy được linh hồn lúc còn nhỏ nhưng khi lớn lên sẽ thấy, có thể ăn linh hồn, lấy linh hồn làm thực phẩm bổ dưỡng cho chúng phát triển, ngoài ra còn có thể thấy được tương lai, quá khứ, xem chiêm tinh nhưng cần để cho chúng phát triển đến trình độ hóa hình người mới được."



"Lực chiến của Âm Dương Song Hùng rất mạnh, chúng từng được đưa vào cổ sách, xếp vào một trong những ma thú nghịch thiên."



Nghịch tu người có thì dĩ nhiên nghịch tu thú cũng có, Âm Dương Song Hùng cũng là một trong số chúng.



"Để Âm Dương Song Hùng có thể tu luyện thuận lợi, không gặp trở ngại thì phải hoán đổi mắt cho song bào thai của mình, ca chúng ta đổi mắt cho chúng đi."



Ân Thập Cửu vẫn đang trong trạng thái ngốc tử gật đầu, để cho Ân Cửu U tùy tiện làm việc.



Nàng đưa hai con gấu gần lại nhau, để chúng nhìn mắt của nhau, sau đó có một trận bạch quang phát ra từ mi tâm hai con gấu, bao phủ lấy chúng.



Khi ánh sáng bạch quang dập tức, đôi mắt hai con gấu liền hóa thành đồng nhất một màu.



Con gấu Ân Cửu U giữ vẫn có màu lông trắng, nhưng mắt thì hóa trắng hai con, Ân Thập Cửu tương tự.



Thông thường các Âm Dương Song Hùng nở ra đều ở gần nhau và chúng cũng sẽ tự trao đổi đôi mắt cho nhau. Vì sự trao đổi mắt này khiến cho Âm Dương Song Hùng bị hiểu lầm là ma thú bình thường không có gì dặc biệt. Đôi lúc còn bị hiểu lầm là mấy con cẩu vì vóc dáng nhỏ bé của chúng.



"Ây, lông trắng mắt trắng, may mà mắt mi như lưu ly, nếu không ta còn sẽ nghĩ mi bị mù a." Ân Cửu U chọc ghẹo bạch hùng.



Bạch hùng ngao ngao hai tiếng rồi ngáp một hơi đi ngủ.



"Dễ thương a, hai chúng ta là song bào thai, có hai con gấu cũng là song bào thai. U Nhi U Nhi, muội có thấy thần kỳ hay không? Có khi nào sau này chúng ta chính là thần bá một phương không? Chúng ta có khi nào giống như do ông trời phái xuống làm việc lớn không nga?"



Nhìn ca ca vui vẻ, Ân Cửu U cười nhẹ nhàng gật đầu, "Ân, ca vui là được."
"Có chuyện gì sao?" Ân Cửu U nghi hoặc hỏi. Nàng hy vọng không phải như nàng nghĩ, ngay cả chứng nghiệm Luyện Dược Sư cũng yêu cầu xem tuổi và xem mặt.



"Không, không có gì, ngươi đi theo ta đến gặp đại tổng quản, hắn sẽ nói với ngươi." Thị nữ khom người hướng dân Ân Cửu U.



Đại tổng quản công hội Luyện Dược là lão nhân tóc tai rối bời, dáng vẻ lười biếng ngồi một góc trong thư phòng đang nhìn chằm chằm vào bản giấy nào đó.



"Hứa tổng quản, người này muốn kiểm nghiệm Luyện Dược Sư hợp cách." Lâm Nhược nhẹ giọng nói.



"Hửm?" Hứa tổng quản nhìn Ân Cửu U, đánh giá nàng từ trên xuống dưới một lượt, hỏi, "Ngươi muốn kiểm nghiệm Luyện Dược Sư hợp cách mấy tinh?"



"Tinh gần nhất chuẩn bị tổ chức." Ân Cửu U nói mà không thèm suy nghĩ.



"Nhị Tinh? Tiểu tử, ngươi là Luyện Dược Sư hay là đến đây phá rối." Hứa tổng quản nghi ngờ.



"Nếu ta đến phá đã làm ngay từ đầu rồi, khi nào có kiểm tra?"



"Ngày mai, nếu thật sự muốn thì giờ dần ngày mai hãy đến, cuộc thi kéo dài hai canh giờ gồm ba bài kiểm tra. Kiểm tra xong thì hôm sau mới có kết quả, khi có kết quả ngươi đạt hay không thì mới nhận được huân chương Luyện Dược Sư. Nghe hiểu?"



"Hiểu."



Hứa tổng quản gật đầu, lấy ra tờ giấy, "Ngươi viết thông tin vào, ngày mai đúng giờ đến thi, đến muộn hủy tư cách."



"Đa tạ."