Đại Năng Giả

Chương 30 : Thập Cửu trúng độc, Mặc bị phạt

Ngày đăng: 12:10 30/04/20


Lần trước đã giảng dạy cho các học đồ, bây giờ nàng lựa chọn lập trận pháp pháp bảo với giải đáp nan đề trong tàng thư các.



Lập trận với giải đáp không tốn quá nhiều thời gian, đến giờ thìn thì hoàn tất công việc, đáp ứng đủ "làm ba việc cho công hội", tháng này nàng không cần lại đến.



Còn về công hội Luyện Dược Sư... Không phải trưởng lão, chỉ cần một tháng xuất hiện ở đó là được rồi.



Tiền trợ cấp cho dược sư chỉ khi nào họ tham gia giúp khách hàng luyện dược mới được nhận, còn không thì cứ mang danh nghĩa đi dạo chơi lòng vòng đi.



.....



"Chủ nhân..." Ân Cửu U vừa về Mặc liền chào đón, nhưng trên mặt lại hiện rõ nổi lo sợ.



"Có chuyện gì." Nàng cau mi hỏi trước vẻ khác thường của Mặc.



"Là... Là.... Là..." Mặc ấp úng không dám nói.



"Nói!" Ân Cửu U nội uy quát.



Mặc bị quát, khắp người xuất hiện một trận run nhẹ, "Là Thập Cửu chủ nhân..." Hắn chưa kịp nói ra kết quả Thập Cửu bị gì Cửu U là nổi điên rít lên, "Nếu vương tử đại nhân xảy ra chuyện gì thì ngươi chuẩn bị đi."



Mặc đứng yên tại chỗ run cầm cập, Ân Cửu U không hung tàn nhưng uy, còn Ân Thập Cửu thì không uy nhưng hung tàn, cả hai người đều khiến Mặc sợ hãi khi đối diện họ.



Đặc biệt là Ân Cửu U, trên người nàng ngay từ đầu Mặc đã cảm nhận được loại khí tức khiến hắn sợ, không phải từ lãnh khí, không phải sát khí, càng không phải uy áp... Một loại khí tức cổ xưa chứa đựng sát lục, hắc ám... Và cả đe dọa mạng sống mọi vật. Tiềm thức mách bảo hắn phải tránh xa Ân Cửu U, càng xa càng tốt.




Mặc lập tức yên tĩnh lại, hắn cắn môi càng chặt hơn, hai bàn tay siết đến chảy máu, tư thế quỳ dần gục xuống, cuộn tròn trên nền lạnh buốt.



Từng giây trôi qua với hắn nhưng trải qua vô hạn thời gian, những giọt mồ hôi lớn bằng hạt đậu lăng lăng chảy xuống.



Tuyệt vọng từ từ bao trùm lấy hắn,từ vẻ mặt thống khổ của Mặc không hiểu sao Ân Cửu U lại biết được hắn có ý nghĩ đi chết, tiếng rên bộc phát từ miệng hắn dần rõ hơn.



"Ngươi không muốn báo thù sao? Không phải ngươi còn muốn quay Dực tộc sao?



Hiện tại ngươi chết đi ai sẽ thay ngươi rửa mối hận trong lòng, thù chưa báo chưa thể chết. Mặc, hóa ra ngươi nhu nhược đến vậy sao?



Vẻ kiên cường ban đầu của ngươi đâu?



Ngươi chỉ giả vờ kiên cường thôi sao?



Ngươi mong chờ được thương hại sao?



Ngoại trừ chính ngươi để dựa vào, ngươi không nên cầu bất kỳ kẻ khác, kể cả thương hại cũng phải là để bản thân ngươi thương hại ngươi mà không phải kẻ khác thay ngươi thương hại chính ngươi."



Mặc đau đớn nhưng vẫn nghe rõ Ân Cửi U nói rõ mồn một, hắn biết bản thân sao lại sợ người này rồi. Người này cho hắn hy vọng rồi đẩy hắn đến tuyệt vọng lại cho hắn hy vọng và ý chí tiếp sống, đồng thời muốn hắn chịu đựng sự tuyệt vọng.



Loại tra tấn này... Có khác gì đang nghiền ép ý thức hắn?