Đại Thần Dẫn Vào Ngực: 101 Nụ Hôn Sâu (Tỷ Vạn Ngôi Sao Không Bằng Em)

Chương 34 : Để cho cô ta tự đi! (4)

Ngày đăng: 13:42 30/04/20


Editor: Moon Quyên



Beta: Stuki^^



Hạ Quý Thần giơ tay lên, hút một hơi thuốc, cách làn khói trắng lượn lờ, hắn nhìn lướt qua Hàn Tri Phản, vẫn là bộ dáng kia.



“Làm sao vậy? Ở B điện ảnh ngây ngô không thoải mái?” Hàn Tri Phản lại mở miệng. Nhắc tới B ảnh, Hàn Tri Phản lại có càng nhiều lời muốn nói: “Cậu nói cậu, trường đại học số 1 đều đạt được bằng xuất sắc rồi, trường học đều phải báo cáo đưa cậu đi nước Mỹ học đại học, kết quả cậu lại bỏ qua việc học nhiều năm như vậy chạy đến B điện ảnh?”



“Tôi thật không biết nên nói cậu như thế nào?! B ảnh có thể cùng trường đại học số 1 so sánh sao? Có thể cùng nước Mỹ so sánh sao?”



“Lui mười ngàn bước lại nói, coi như là cậu chán ghét đi học đọc sách, lấy thành tích những năm học đại học của cậu, tùy tiện tới một cái công ty đảm nhiệm CEO đều không thành vấn đề chứ?”



“Lui tiếp mười ngàn bước mà nói, coi như cậu không muốn đi làm cái gì CEO, cậu về nhà tiếp quản Hạ thị chắc cũngkhoong thành vấn đề đúng không?”



“Bất kể là loại lựa chọn nào, dù sao cũng hơn tới B ảnh đi học lần nữa chứ?”



“Tôi thật sự là không nghĩ ra, cậu có con đường tương lai vô cùng rạng rỡ tại sao không đi, nhất định phải chọn cái con đường bắt đầu lại từ đầu này? Cậu cứ như vậy không rõ ràng đem thành quả nhiều năm như vậy cố gắng cùng phấn đấu, toàn bộ đều đánh đổ sao?”



Nói xong lời cuối cùng, người trong cuộc Hạ Quý Thần không kích động, Hàn Tri Phản ngược lại kích động mà bắt đầu nói tiếp: “Cậu nói, cậu nghĩ không ra mới làm ra một lựa chọn như vậy? Nói thật, tôi thực sự vì câụ mà còn thấy đáng tiếc. Tôi không sợ cái khác, tôi chỉ sợ cậu bây giờ buông tha quá nhiều, một ngày nào trong tương lai cậu sẽ hối hận thôi.”
Nói xong lời cuối cùng, người trong cuộc Hạ Quý Thần không kích động, Hàn Tri Phản ngược lại kích động mà bắt đầu nói tiếp: “Cậu nói, cậu nghĩ không ra mới làm ra một lựa chọn như vậy? Nói thật, tôi thực sự vì câụ mà còn thấy đáng tiếc. Tôi không sợ cái khác, tôi chỉ sợ cậu bây giờ buông tha quá nhiều, một ngày nào trong tương lai cậu sẽ hối hận thôi.”



Hạ Quý Thần từ đầu đến cuối đều yên lặng, không có dấu hiệu muốn mở miệng nói chuyện.



Hàn Tri Phản tự mình nói nhiều lời như vậy dừng một chút, sau một lát, hắn bỗng nhiên giống như là nghĩ tới điều gì, nghiêng đầu nhìn Hạ Quý Thần, mang theo mấy phần không xác định lên tiếng hỏi: “Quý Thần, cậu tới B điện ảnh có phải hay không là có ẩn tình?”



“Tôi với cậu là bạn học chung thời đại học bốn năm, chưa từng nghe qua cậu nói cậu đối với làm đạo diễn cảm thấy hứng thú, cho nên đừng đem mộng tưởng hù dọa tôi, thành thật khai báo, sẽ không vì người nào đó mà tới?”



Hạ Quý Thần đầu ngón tây cầm điếu thuốc, hơi cứng một chút.



Qua một lát, hắn mới đem thuốc đưa đến trước cái gạt tàn thuốc, nhẹ nhàng bắn một chút, tro thuốc lá lã chã mà rơi.



Hàn Tri Phản tựa như một trinh thám vẫn còn đang phân tích: “Bốn năm đại học, cậu mỗi tháng đều sẽ hướng Bắc Kinh đi một chuyến, có phải hay không là tới gặp người nào?”



“Là nam hay nữ?”



“Cậu sở dĩ tới Bắc Kinh, có phải hay không là cùng người kia có liên quan?”




“Mà người này, có phải hay không là cũng ở B ảnh…”



“Phục vụ, trả tiền.” Hạ Quý Thần trầm mặc cả đêm hôm nay rốt cuộc đối với Hàn Tri Phản mở miệng nói câu thứ nhất.



“Tôi sẽ không phải là thực sự đã đoán đúng đi…”



Lời nói của Hàn Tri Phản còn chưa nói hết Hạ Quý Thần ký xong hoá đơn dập tắt điếu thuốc, lại một lần nữa rời đi trước.



Bởi vì “Kim Bích Huy Hoàng” cùng ” khách sạn Bắc Kinh” khoảng cách thật sự là quá gần, cho nên hai người đi bộ đến.



Trở lại cửa của Kim Bích Huy Hoàng, Hàn Tri Phản chỉ chỉ trên lầu đánh bài còn chưa tan cuộc: “Có muốn hay không lại đi lên chơi đùa một hồi?”



“Không được, sáng mai còn có lớp.”



Hàn Tri Phản nhìn ra được, Hạ Quý Thần thật không có ý muốn lại đi lên, liền cùng hắn nói tạm biệt rồi lên lầu.



Hạ Quý Thần tại cửa của Kim Bích Huy Hoàng đứng đó một lúc lâu, mới đi đến bãi đậu xe.



Hạ Quý Thần lái xe hướng trường học đi tới.



Ngoài cửa xe ánh sáng lúc sáng lúc tối đánh vào khuôn mặt đẹp trai của hắn, hắn nhìn thẳng về phía trước, vẻ mặt thoạt nhìn rất bình tĩnh, thẳng đến lúc đến gần trường học, hắn bỗng nhiên đạp chân phanh.