Đại Thần, Nhĩ Lão Bà Điệu Liễu

Chương 16 :

Ngày đăng: 16:33 18/04/20


Đoàn Nghị Quân nhất thời kích động nói không ra lời, mình là thế thân của một người khác, mà người kia thế nhưng lại chính là mình… Loại cảm giác này rất vi diệu, cậu đều đã nói không nên lời nữa rồi, mặc dù biết rằng đại thần đối với mình rất tốt, tuy vậy vẫn luôn cảm thấy có chút đường đột, thế nhưng cuộc đời thường có rất nhiều chuyện bất ngờ, cậu chỉ làđơn thuần nghĩ rằng tính cách của anh rất bình dị gần gũi mà thôi. Thật không ngờ tới… Sự tình lại là như vậy. “Nhưng… Nhưng khi đó em chỉ mới 12 tuổi…”



“Ha hả, anh biết.” Nghe thấy vậy Trình Dật sờ sờđầu cậu, “Kỳ thực lần thứ hai nhìn thấy em, anh gần nhưđã không nhận ra được. Bất quá vô luận bộ dáng em như thế nào cũng đều khảái như vậy, khiến cho anh thích em, có lẽ nên nói là, càng để cho người nào nhìn thấy em cũng đều thích.”



Đoàn Nghị Quân mặt đỏ như muốn nhỏ ra máu, cậu cho tới bây giờ không nghĩ tới nam nhân sẽ mang theo loại tình cảm này đối với mình, kỳ thực khi nãy nghe anh nói, cậu vẫn không thể nhớ ra người này, thế nhưng vào lúc đó, Trình Dật ở trong mắt cậu chỉ là một đại ca ca khiến mình muốn thân cận nhưng lại không dám, mặc dù ba ba mình là thủ trưởng, thế nhưng cậu cũng rất hiếm khi mới đến công ty của ba chơi một chút, cậu vẫn nhớ kỹ là có một người như thế, nhưng cho tới nay cũng không dám đi tiếp cận. Mà Trình Dật cũng chưa từng nói chuyện với mình, số lần gặp mặt lại quáít, cậu chỉ nhớ rõ anh đối với mình nở nụ cười một chút, bộ dáng tươi cười rất ôn nhu rất ấm áp, khi ấy cậu cảm thấy trái tim của mình đập loạn nhịp cả lên. Lúc đó cũng là bởi vì nụ cười này, cậu mới ý thức được bản thân mình chính là thích nam sinh.



Lại không nghĩ rằng, sẽ có một ngày cách khi ấy khá xa, mình lần thứ hai gặp gỡ người này. Mà anh ở hiện tại, trở nên càng thêm thành thục vàđầy khí khái nam nhân, hầu như khiến cậu không thể nào liên tưởng đến người ca ca năm ấy.



“Ha hả, hiện tại đã nhớ sao?” Trình Dật ôn nhu vuốt đầu cậu hỏi.



Đoàn Nghị Quân gật đầu, có chút không biết nên nói cái gì. Mà lúc này cậu mới ý thức tới một vấn đề, đó chính là nghề nghiệp của Trình Dật! Vậy khi mình thấy vài cái thứ kia cùng với mấy trò chơi trong máy vi tính của anh… Trong lúc này cậu bất chợt đã hiểu hết thảy…



“《Tiên Ma KỳĐàm》 cũng là do anh thiết kế?”



“Ân.” Trình Dật gật đầu. Đoàn Nghị Quân đã hoàn toàn trợn tròn mắt, nguyên lai trong lúc vô tình mình đã quen biết người sáng lập nên trò《Tiên Ma Kỳ Đàm》 này?!!




“Ân, bà xã thực ngoan. Đêm nay anh nhất định sẽ thao chết em.”







Hai người tuy rằng đã xác định quan hệ, thế nhưng bọn họđều không có quên, Trình Dật là tới F thịđể công tác, cho nên nếu như tới thời hạn, anh vẫn phải quay về thôi. Đoàn Nghị Quân tuy rằng rất luyến tiếc, thế nhưng cậu cũng biết là không có biện pháp nha, anh còn có công việc cần phải làm, mà mình cũng muốn học tập cho thật tốt, thế nhưng hai người chỉ vừa mới cùng một chỗ không bao lâu, đây chính là thời khắc ngọt ngào hạnh phúc nhất của bọn họ, chỉ hận không thể mỗi phút mỗi giây đều dính cùng một chỗ, hai ngày này cũng là khoảng thời gian Đoàn Nghị Quân cảm thấy vui vẻ nhất từ trước đến nay. Trình Dật bởi vì muốn ở cạnh cậu lâu hơn một chút mà đã phải trì hoãn hai ngày, để bọn họ có thể cùng nhau đến những nơi có thể ngoạn ở F thị một lần. Càng làm cho Đoàn Nghị Quân cảm thấy kì quái là, từ lần đó Chu Dương cũng không có lại quấn quít lấy mình nữa, bất quáĐoàn Nghị Quân cũng lười suy nghĩ đến chuyện này, Chu Dương không có quấy rầy cậu, cậu đương nhiên là càng phải vui mừng rồi.



Lúc Trình Dật phải quay về, ở sân bay Đoàn Nghị Quân vẫn là lưu luyến khó rời, Trình Dật cười ôm lấy cậu, cúi đầu hôn lên môi cậu một cái, “Sao vậy, luyến tiếc anh phải đi sao?”



“Anh… Khi nào thì anh sẽ trở lại? Cái kia… Chờ sang năm khi em thi tốt nghiệp trung học xong, em sẽđăng ký thi vào trường chỗ anh.”



Trình Dật cười cười cũng không có phản bác lời của cậu, Đoàn Nghị Quân cảm thấy có chút thất vọng mà cúi đầu xuống, tựa hồ là không còn bao nhiêu vui vẻ, “Nhưng là phải chờ rất lâu nha…”



“Chỉ có một ít thời gian như thế cũng không chờđược sao?” Trình Dật buồn cười nhìn cậu, sau đó nhéo nhéo mũi cậu một cái. Đoàn Nghị Quân nhìn anh bộ dáng thảnh thơi như thế, ngực có chút ủy khuất, chẳng lẽ anh sẽ không cảm thấy nhớ mình chút nào hay sao. Nhìn thấy cậu đôđô miệng, Trình Dật cũng biết trong lòng cậu đang suy nghĩ cái gì, thế nhưng anh thủy chung cũng không nói một lời dỗ ngọt nào, mà là thừa dịp ít người hôn cậu vài cái, sau đó mới nói, “Anh sắp lên máy bay rồi, em phải tự chiếu cố chính mình cho thật tốt, đừng nên học tập quá sức. Khi về nhà nhớ phải lên trò chơi nhìn thử nha.”