Đại Thần Tiềm Quy Tắc

Chương 15 : Đỏ rồi, xanh rồi

Ngày đăng: 19:56 19/04/20


Trong phòng một đạo ánh mắt hỏa nhiệt khác nhìn chằm chằm, Hướng Dịch trên khuôn mặt chả bao giờ thay đổi dần dần hiện lên một tia thẹn thùng và một loại tâm tình khác.



Cậu cũng biết quấn khăn tắm không dày lắm từ trong phòng tắm đi ra không phải là điều tốt, bất quá hai người đại nam nhân cùng một chỗ, trên lý thuyết mà nói cũng không có quan hệ gì. Mặc dù khi còn ở nhà mỗi lần Lăng Ti Hữu nhìn thấy Tử Hiên đều nhiệt tình như lửa, Hướng Dịch vẫn cảm thấy người thích nam nhân dù sao cũng là số ít.



Bất quá, bây giờ nhìn thoáng qua Tiêu Quân Lâm ánh mắt hơi kỳ quái, Hướng Dịch ánh mắt chậm rãi thay đổi —— đương nhiên không phải là ánh mắt hỏa nhiệt như tình nhân nhìn nhau, trái lại trong lòng lại nổi lên một mạt tâm tình giận dữ.



Tiêu Quân Lâm vẫn len lén trộm nhìn cậu, thấy biểu tình Hướng Dịch tuyệt đối không được gọi là hữu hảo, hắn từ trước đến nay xem xét tình thế cực nhanh, trong con ngươi xẹt qua một tia thâm trầm, ho nhẹ một tiếng che lại xấu hổ: “Hướng Dịch, ngươi có đúng hay không… đã quên mang áo ngủ?”



Vừa nói, Tiêu Quân Lâm vừa nghĩ lại, từ lúc gặp Hướng Dịch trong cuộc sống thực tế, cái đại nam hài này đơn thuần dễ hiểu hầu như khiến người khác không dậy nổi một tia đề phòng, Tiêu Quân Lâm tiềm thức quên mất người bạch y thanh niên kia ở trong trò chơi thủ đoạn miểu sát địch nhân tuyệt đối không lưu tình chút nào.



Ban nãy trong nháy mắt đó, dưới tình huống không hề dự liệu trước dáng người sánh ngang bức tượng điêu khắc hoàn mỹ kia, trong lòng Tiêu Quân Lâm không thể phủ nhận dâng lên một loại nóng rực. Nhiệt lưu từ tiểu phúc (bụng dưới) cấp tốc vọt lên hướng tất cả tứ chi tuôn trào, mặc dù lấy hắn bình thường tự chủ rất tốt, cũng không thể ức chế được nổi lên phản ứng.



Nhìn thanh niên đứng trước ghế salon mím môi không nói, nhãn thần lại có chút mơ hồ, Tiêu Quân Lâm thầm thở dài một hơi, lần đầu tiên trong đời sinh ra tâm tình khó có thể nói rõ đích: Lần này, xem ra gặp phải khó khăn rồi.



“Đến, ta dẫn ngươi đi tìm áo ngủ.” Bình phục lại tâm tình, Tiêu Quân Lâm cười cười, đứng lên đi vào gian phòng bên trong.



Thân ảnh cao lớn thẳng tắp, Hướng Dịch chậm rãi đi theo phía sau Tiêu Quân Lâm một thân áo ngủ huyền sắc thêu tơ vàng thủ công, chậm rãi thở ra một hơi thở.



Hai người đi vào phòng Hướng Dịch, thay áo ngủ tơ tằm màu vàng nhạt, cổ lật mà Tiêu Quân Lâm chuẩn bị cho cậu, càng tôn thêm vóc dáng mảnh mai của Hướng Dịch, dáng vẻ tuấn tú, Tiêu Quân Lâm thấy âm thầm líu lưỡi.



Thoát khỏi tình trạng xấu hổ quấn khắn tắm, Hướng Dịch cúi đầu nhìn áo ngủ tơ tằm mềm mại, thoải mái trên người mình, lập tức gãi gãi đầu, có chút ngượng ngùng cúi đầu, nhẹ nhàng nói hai chữ: “Cảm tạ.”



Thấy động tác gãi đầu của cậu, Tiêu Quân Lâm khóe môi mang theo nét cười, xoa xoa tóc cậu, lòng bàn tay dính ướt từng giọt nước trên mái tóc đen của người thanh niên, hắn cũng không thèm để ý vẫn nhẹ nhàng vuốt, đứng ở trước mặt Hướng Dịch, giọng nói trầm thấp khêu gợi vang lên: “Đừng nhúc nhích.”




Hướng Dịch: “Đều không phải, là hai người.”



Tiêu Quân Lâm tay run rẩy nắm con chuột, hắn khơi mào cái đề tài này, mục đích lớn nhất chính là muốn thừa dịp Hướng Dịch hiện tại không nhận ra hắn, thử một lần xem cậu ấy đối với mình là cảm giác gì: “Ngươi và bạn cùng nhà của ngươi ở chung tốt không?”



Hai giây sau khung đối thoại hiện lên hồi âm, “Tạm được.” Phản ứng rất đơn giản, bất quá Quân Lâm đồng học hiển nhiên không hài lòng đáp án này, tiếp tục hỏi: “Ngô, ngươi cảm thấy bạn cùng nhà mới của ngươi là một người như thế nào?”



Ở một phòng khác, Hướng Dịch nhìn chữ trên màn ảnh máy tính thẳng tắp đờ ra, một phút sau mới gõ xuống một hàng chữ: “Thật cao thật to, rất đẹp trai.”



Tiêu Quân Lâm nghe vậy, trên mặt lộ ra cười, trong lòng vui vẻ đến nở hoa: “Còn gì nữa không?”



Hướng Dịch suy nghĩ một chút, tiếp tục gõ chữ: “Nấu ăn thật ngon.”



Căn phòng cách vách Tiêu Quân Lâm dáng tươi cười trên môi tiếp tục tăng thêm.



Hướng Dịch đặt ngón tay ở khóe miệng, mở to cặp mắt đen nhánh tiếp tục suy nghĩ: “Rất săn sóc, áo ngủ mua rất thoải mái. Ngày hôm trước Lăng Ti Hữu nói với ta, gặp gỡ nữ hài tử ôn nhu săn sóc phải nhanh cưới. Hắn còn nói với ta bạn cùng nhà nếu như là nữ, liền lấy về nhà; nếu như là nam…”



Thấy câu trước, Tiêu Quân Lâm có loại xung động cuồng tiếu, mắt liếc đến câu sau, Tiêu Quân Lâm xanh mặt, trong miệng Lăng Ti Hữu chưa từng phun ra lời nào hữu ích. Bất quá nghĩ Hướng Dịch lần đầu tiên gõ nhiều chữ như vậy, càng không thể dập tắt nhiệt tình của cậu, lập tức hồi âm: “Nếu như là nam, nên làm sao?”



Hướng Dịch nháy mắt một cái, gõ xuống hoàn chỉnh câu: “Hắn nói: Nếu như đối với ngươi vô lễ, liền một cước đá xuống giường.”



Tiêu Quân Lâm xanh mắt.