Đại Thúc Ngộ Thượng Lang

Chương 221 :

Ngày đăng: 05:15 19/04/20


Trong nhà hàng Pháp, không khí rất tao nhã, âm nhạc rất nhẹ nhàng.



Vì Lâm Mộ Thiên là nhân vật công chúng, hơn nữa y lại ôm cục cưng nên vừa mới tiến vào nhà hàng liền lập tức trở thành tiêu điểm. Hiện giờ nam nhân có được không ít fan, khó tránh khỏi sẽ bị người hỏi cùng cục cưng vấn đề, y đành phải xấu hổ nói “bạn” đi công tác nên y thay “bạn” chăm đứa nhỏ vài ngày. Nam nhân ôm đứa nhỏ ngồi ở trong nhà hàng chờ, vì y rất sốt ruột nên tới rất sớm, chưa tới giờ hẹn nên Vĩnh Trình tự nhiên sẽ không đến sớm như vậy.



Đợi một lúc sau, Vĩnh Trình mới xuất hiện.



Đã một thời gian Lâm Mộ Thiên không gặp Vĩnh Trình, y phát hiện Vĩnh Trình so với trước kia càng đẹp trai. Hắn mặc thường phục đơn giản, so với tây trang truyền thống có “ vẻ người lớn” của nam nhân cao cấp hơn một bậc, nhất thời, Lâm Mộ Thiên có chút hổ thẹn _ tới quá gấp nên y không có thời gian về nhà thay quần áo.



Vĩnh Trình vừa mới tiến vào nhà hàng liền thấy nam nhân, tâm tình hắn vốn vui sướng nhưng vừa thấy đứa trẻ mới sinh trong lòng nam nhân thì hoàn toàn bị phá hủy! Vốn nghĩ tới nam nhân chủ động hẹn hắn ra là xuất phát từ sự tưởng niệm với hắn, nhưng khi Vĩnh Trình nhìn thấy cục cưng, Vĩnh Trình thông minh đương nhiên ngửi ra được mục đích nam nhân hẹn hắn ra.



Nhất thời, tâm tình Vĩnh Trình  trở nên thật không tốt, vẻ mặt của hắn tự nhiên cũng trở nên lạnh lùng đi rất nhiều. Hắn biết Lâm Mộ Thiên tìm hắn căn bản không phải nhớ hắn, mà là vì Tâm Nghi, vì cục cưng này……



“Thật xin lỗi, lần này đột nhiên tìm cậu gấp như vậy là vì đứa nhỏ này.” Lâm Mộ Thiên mở đầu liền biểu hiện thái độ.



Trong mắt Vĩnh Trình tràn đầy khinh thường, giọng điệu hắn trở nên lãnh đạm hơn rất nhiều: “Đứa nhỏ này không phải của tôi, anh tìm tôi cũng vô dụng. Hơn nữa Tâm Nghi và tôi không có quan hệ, anh tìm tôi ra nếu là vì chuyện đứa nhỏ này thì chúng ta không cần nói nữa.”



Hắn vốn không phải người dễ tức giận như vậy, nhưng có đôi khi việc làm của Lâm Mộ Thiên khiến hắn thật tức giận _ thật không biết người đàn bà giảo hoạt Tâm Nghi kia rốt cuộc đã giở thủ đoạn gì mà khiến cho Lâm Mộ Thiên ôm đứa nhỏ đến tìm hắn!



Lâm Mộ Thiên trầm mặc nhìn Vĩnh Trình trong chốc lát, Lâm Mộ Thiên dù có ngốc cũng biết Vĩnh Trình đang giận. Y cũng không tiện nhắc lại chuyện đứa nhỏ, đành phải nói sang chuyện khác hỏi tình hình gần đây của Vĩnh Trình. Tâm tình Vĩnh Trình bị hủy hoại, câu được câu không cùng y nói chuyện, hai người đều cảm thấy như vậy tìm đề tài để nói rất khó.



Cuối cùng, hai người đều trầm mặc.



Vĩnh Trình gọi mấy món ăn hợp khẩu vị nam nhân, nam nhân ôm đứa nhỏ ăn cơm cũng không tiện, còn phải vội vàng dỗ đứa nhỏ, ngay cả Vĩnh Trình nhìn cũng thay nam nhân cảm thấy mệt. (=.,=)



Rốt cục, sau khi trải qua một trận ép buộc, Vĩnh Trình vẫn nhịn không được mở miệng …….



“Người đàn bà Tâm Nghi kia có nói với anh gì không? Sao đứa nhỏ lại ở chỗ anh? Người đàn bà kia đâu?” Vĩnh Trình buông đồ ăn trong tay xuống, hắn không có khẩu vị để ăn tiếp. Nhắc tới người đàn bà kia hắn liền cảm thấy căm tức, hơn nữa Lâm Mộ Thiên lại quá thành thật, cứ tiếp tục như vậy còn không biết bị người đàn bà kia lừa không biết nhiêu lần.



“Tâm Nghi nói ông chủ cô ấy sai cô đi công tác nên bảo tôi thay cổ chăm đứa nhỏ vài ngày, cô ấy trở về sẽ đem đứa nhỏ đi, nhưng……”



Nhưng cũng sắp hai tuần, Tâm Nghi vẫn không có trở về, nam nhân có chút lo lắng an toàn của Tâm Nghi. Về phương diện khác thì cảm thấy Tâm Nghi không nên mặc kệ bỏ lại đứa nhỏ như vậy, cho nên hôm nay y tìm Vĩnh Trình ra là muốn nhờ Vĩnh Trình thay y tìm Tâm Nghi.
“Lập tức sẽ không lạnh, anh sẽ thích.” bàn tay to của Vĩnh Trình vuốt ve thân thể nam nhân, dừng lại ở điểm nổi lên thật nhỏ trước ngực của nam nhân, không nhẹ không nặng nhéo nhéo.



Nghe thấy nam nhân phát ra tiếng hút không khí, Vĩnh Trình lộ ra nụ cười vừa lòng giống như thực hiện được ý đồ. Hắn đặt trán hắn lên trán nam nhân, bên môi thở ra hơi thở cực nóng, xoa dịu hai má của nhau.



“Cậu còn lạnh không…..” Lâm Mộ Thiên vừa nói xong, Vĩnh Trình nhìn y một cái thật sâu, liền chủ động tiến về phía y. Vừa cảm giác được một cỗ nhiệt khí đánh úp lại thì đôi môi khẽ nhếch của nam nhân đã bị đôi môi ấm áp của Vĩnh Trình chậm rãi ngăn chặn.



Động tác của Vĩnh Trình từ nhẹ đến nặng, tràn ngập nhiệt tình cùng mang theo một chút hơi thở bá đạo. Nam nhân chìm vào nụ hôn ướt át, nóng bỏng và triền miên của đối phương, đôi môi y trở nên vừa mềm vừa nóng, đầu lưỡi bị xoa dịu toàn bộ, hơi thở nóng cháy kia giống như muốn châm lửa thân thể y.



Nháy mắt, Lâm Mộ Thiên hãm sâu vào nụ hôn lửa nóng triền miên, nụ hôn này quá mạnh mẽ, quá nhiệt tình, rất kích thích. Vĩnh Trình hôn rât sâu, rất triền miên, tim nam nhân không ngừng đập gia tốc, một khắc này, nam nhân thậm chí cảm thấy hô hấp của mình cũng sắp ngừng lại.



Đây là cảm giác gì, loại kích thích đánh sâu vào tận đáy lòng nam nhân này, giống như có cái gì đó đang từng chút một bị hòa tan. Động tác của Vĩnh Trình lại khiến y có cảm giác như được che chở, được bảo hộ…..



Lâm Mộ Thiên cũng không bài xích Vĩnh Trình hôn, y dịu ngoan mở môi ra, ôn nhu nhận nụ hôn sâu nóng bỏng lúc nhẹ lúc nặng của Vĩnh Trình.



Có lẽ ở sâu trong nội tâm nam nhân, Vĩnh Trình với y mà nói đúng là một tồn tại đặc biệt, loại cảm giác này càng ngày càng tăng, càng phát ra mãnh liệt, theo thời gian cọ rửa cũng trở nên dị thường rõ ràng…..



Vĩnh Trình giúp y rất nhiều……



Đối xử với y cũng không tồi……



Mà này, Vĩnh Trình còn cố gắng muốn cho y hiểu vòng luẩn quẩn của y……



Tất cả những việc Vĩnh Trình làm y đều thấy ……



Lâm Mộ Thiên cũng không phải sắt đá, cũng không phải không có tình cảm, chẳng qua y không quen biểu lộ mà thôi……



Thân thể bị Vĩnh Trình ái muội vuốt ve, môi bị gắt gao ngăn chặn, đầu lưỡi bị đối phương quấn quanh khiêu khích. Y hơi suyễn dựa vào Vĩnh Trình, trong miệng tràn đầy hơi thở thuộc về Vĩnh Trình, không khí xung quanh giống như đang bị thiêu đốt. Nam nhân mặt đỏ tim đập, thậm chí còn nghe được tiếng ái muội phát ra khi đầu lưỡi ma sát nhau.



Từ xa nhìn lại, có hai nam nhân cao lớn đứng trong gió lạnh thấu xương trên boong thuyền ôm hôn nhau……