Đại Thúc Ngộ Thượng Lang

Chương 246 :

Ngày đăng: 05:15 19/04/20


Nhiên Nghị bế nam nhân cả người trần trụi dậy, Thư Diệu nhìn về phía nam nhân nửa hôn mê, kỳ thật trong lòng có chút lo lắng liệu khi nam nhân tỉnh lại có phải sẽ trách hắn hay không, nhưng dưới tình huống như vậy, nếu không làm cái kia thì phải làm sao bây giờ? Hắn nghĩ không ra biện pháp khác, hắn không muốn đem nam nhân đưa về nơi đó của Lâm Việt. Thư Diệu rất rõ, đưa hay không đưa về kết quả đều như nhau, Lâm Việt cũng sẽ đối với nam nhân làm ra chuyện giống như vậy.



Thư Diệu bảo Nhiên Nghị dùng chăn đắp lên thân thể nam nhân, Nhiên Nghị có chút không kiên nhẫn, nhưng Thư Diệu có chút bão nổi lạnh lùng nhìn hắn. Cho nên để không khí không bị phá hư, Nhiên Nghị thỏa hiệp kéo chăn qua đắp lên thân thể nam nhân. Nam nhân vô lực ngã vào trên giường, Nhiên Nghị có chút không kiên nhẫn rót một chén nước cho nam nhân. Hắn mới không nghĩ hầu hạ Lâm Mộ Thiên, nhưng dưới loại tình huống này, muốn không bị Thư Diệu đuổi ra, hắn cũng chỉ đành quy củ một chút.



Thư Diệu cởi áo khoác, đi phòng tắm xả nước. Lúc này Nhiên Nghị không kiên nhẫn đem nước sắp đưa đến miệng nam nhân thả trở lại đầu giường. Hắn mới mặc kệ nam nhân có phải khát nước hay không??? (=.,= có lộn ko ba?)



“Nước……” Lâm Mộ Thiên nhỏ giọng nhẹ gọi, giọng của y hiện ra vô lực.



Trong mắt Nhiên Nghị hiện ra trào phúng, hắn vỗ vỗ chăn trên người nam nhân: “Muốn uống nước cũng không phải không thể, cầu tôi đi. Cầu tôi, tôi liền đút anh uống.” Hắn cười đến có chút ác liệt, ngữ khí cũng không tốt.



Nam nhân thật mơ hồ, nhưng y vẫn có thể nghe được Nhiên Nghị nói. Bị vũ nhục như vậy, nam nhân rất khó chịu, y rất muốn đánh Nhiên Nghị nhưng cánh tay y cũng rất vô lực, đánh vào trên người Nhiên Nghị căn bản không có lực uy hiếp.



Nhiên Nghị cười lạnh bắt lấy cổ tay vô lực của nam nhân, cơ hồ là tha, đem nam nhân kéo vào trong lòng hắn. Thân thể nóng bỏng của nam nhân dán lên thân hắn, hắn với lấy chai rượu đặt trên tủ đầu giường qua, nắm cằm nam nhân rồi hướng miệng nam nhân đổ xuống.



Dòng rượu nóng cháy kia làm nghẹn nam nhân khiến y rất không thoải mái, cả miệng đầy rượu tràn ra. Nhiên Nghị mặt nhăn ngậm một ngụm rượu liền đưa về phía miệng nam nhân, bức bách nam nhân nuốt rượu vào.



Rượu cay nóng kích thích đầu lưỡi nam nhân, nam nhân bị ép uống mấy hớp rượu to, đầu lưỡi nóng bỏng đau đớn, yết hầu cũng bị kích thích khó chịu. Cái loại cảm giác bị cắn nuốt như lửa này, giống như muốn thiêu cháy ý chí nam nhân, nhiệt độ cơ thể đang cấp tốc kéo lên. Đôi môi nam nhân bị rượu thấm ướt mang theo đau đớn, hơi thở của y phi thường nóng, cánh tay Nhiên Nghị không cẩn thận chạm phải hơi thở y, hắn hơi hơi sửng sốt.



Thư Diệu từ phòng tắm đi ra, nhìn thấy nam nhân đỏ mặt thở dốc, hơn nữa Nhiên Nghị cầm trong tay bình rượu, hắn tự nhiên biết đã xảy ra chuyện gì.




Nam nhân bị vây trong mê man dị thường im lặng, bốn cái tay ở trên thân nam nhân sờ tới sờ lui, từ cánh tay đến bắp chân, theo đùi lên ngực. Nam nhân cả người trần trụi bị kẹp ở bên trong, toàn thân cơ hồ đều bị sờ loạn, nam nhân hơi run run. Hơi thở của hai người bồi hồi ở cần cổ nam nhân, hai tay ở trên thân nam nhân chạy, thẳng đến khi nam nhân bị Nhiên Nghị tách ra, ngón tay Thư Diệu cho vào thân thể nam nhân……



Thân thể nam nhân nóng cháy mà chặt chẽ, Thư Diệu thậm chí có thể tưởng tượng đến nếu chân chính tiến vào thì khoảnh khắc kia thật tuyệt vời. Ngón tay hắn chậm rãi đẩy vào, chen vào thân thể nam nhân.



Nhiên Nghị kéo chân nam nhân qua, chân nam nhân vờn quanh ở trên lưng Nhiên Nghị, tư thế như vậy thuận tiện cho ngón tay Thư Diệu tiến vào. Tay Nhiên Nghị xoa cái mông nam nhân, nhẹ nhàng mà nhu nhu, động tác của hắn dẫn đến bí huyệt nam nhân đè ép ngón tay Thư Diệu.



“Mộ Thiên, trong thân thể anh nóng quá, ngón tay của tôi sắp đi vào toàn bộ.” Thư Diệu hôn mặt nam nhân, bắt đầu chậm rãi co rút ngón tay. Ngón tay thon dài chuyển động trong cơ thể nam nhân, thật tuyệt, thật mỹ diệu.



Giữa lúc mơ hồ, nam nhân nghe thấy Thư Diệu đang nói, cũng cảm giác được ngón tay kia ở trong thân thể y chậm rãi chuyển động, co rút……



Nam nhân hô hấp tăng thêm, nhẹ nhàng mà yếu ớt, mơ hồ không rõ gọi tên Thư Diệu. Ba người chen cùng một chỗ, cả người nam nhân nóng rần lên, trên trán tràn ra mồ hôi. Nhiệt độ cơ thể nóng cháy của y truyền sang hai người làm cho Nhiên Nghị và Thư Diệu cũng đều trở nên miệng khô lưỡi khô.



Nhiên Nghị rõ ràng ngăn chặn đôi môi nam nhân, dùng nụ hôn nồng nhiệt bá đạo cướp đoạt quyền nói chuyện của nam nhân, hắn xoa dịu đôi môi khô khốc của nam nhân. Cái tay Nhiên Nghị “âu yếm” dục vọng run run phía trước của nam nhân kia, trượt về phía bí huyệt nam nhân, theo ngón tay Thư Diệu chen vào trong thân thể y. Ngón tay hai người chôn ở trong cơ thể của nam nhân, trong cơ thể nóng cháy, nhiệt độ phỏng người kia làm cho Nhiên Nghị có chút kinh ngạc _ nhiệt độ nóng rực trong thân thể nam nhân vượt quá sức tưởng tượng của hắn.



Ngón tay khác của Nhiên Nghị xâm nhập làm cho nam nhân không thích ứng, hơn nữa tần suất co rút càng lúc càng nhanh. Nam nhân theo bản năng nhẹ nhàng khép kín hai chân, động tác vô ý thức của nam nhân lại khiến cho ngón tay hai người bị nuốt càng sâu.



Nam nhân đang trong mê man cũng không biết, trong mắt hai người đều có dao động bất đồng trình độ, chỉ có giống nhau là trong đồng tử kia tràn đầy dục vọng, mãnh liệt làm cho người khác không dám nhìn thẳng.