Đại Thúc Ngộ Thượng Lang

Chương 291 :

Ngày đăng: 05:16 19/04/20


Người trước mắt trên mặt đeo một mặt nạ quỷ đáng sợ, biểu tình dữ tợn kia khiến nam nhân chấn kinh không thôi. Vô luận là ai nhìn thấy hình ảnh này, đều sẽ như nhìn thấy quỷ.



Nam nhân suýt nữa sợ hãi kêu ra tiếng, đối phương dùng sức che miệng nam nhân lại rồi đem nam nhân thất kinh đặt ở trên bàn hoá trang. Đèn trên kính hoá trang lập tức bị đụng phải.



Chỉ nhìn quần áo thôi thì nam nhân căn bản không thể đoán ra đối phương là ai, nam nhân muốn nói, nhưng miệng bị người gắt gao chặn. Nam nhân ngửi thấy trên người đối phương có mùi nước hoa cao cấp.



Thân thể nam nhân lập tức run run, người này sao lại ở đây, còn muốn giả dạng như vậy hù dọa y. Nam nhân bất an bắt đầu giãy dụa, đối phương xoay ngược tay y, ấn y lên bàn hoá trang rồi cởi dây nịt trói tay nam nhân lại……



Tay đối phương vừa buông ra, nam nhân liền lập tức lên tiếng ngăn lại: “Nhiên Nghị, cậu mau thả tôi ra!” GIọng nam nhân không lớn nhưng phi thường rõ ràng, tay y bị Nhiên Nghị bẻ ngược về phía sau.



Đau quá……



Khí lực Lâm Mộ Thiên không bằng Nhiên Nghị, có lẽ đối phương thân thủ quá cao, lại là tuổi trẻ khí thịnh, tóm lại nam nhân đã đi vào trung niên không thể cùng Nhiên Nghị so sánh.



“Ây ya, còn biết tôi là ai.” Nhiên Nghị phốc cười buông lỏng nam nhân ra. Kỳ thật Nhiên Nghị còn rất ngoài ý muốn, không nghĩ tới nam nhân lại nhận ra hắn, hắn cũng không biết mình sơ hở chỗ nào. Hôm nay hắn vốn muốn tìm Thư Diệu hỏi chuyện đêm đó, không nghĩ tới hắn vừa tới phim trường lại nhìn thấy nam nhân, hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy (=.,=). Hắn vốn chỉ muốn dọa dọa nam nhân, không nghĩ tới nam nhân cư nhiên nhận ra hắn.



Giả bộ nữa cũng không ý tứ, nếu nam nhân nhận ra hắn, vậy đùa ngoài sáng cũng được.



Nam nhân lập tức bật đèn lên, phát hiện Nhiên Nghị đã lấy mặt nạ xuống. Hắn vẻ mặt cười nhạo tới gần nam nhân, Nhiên Nghị tới gần khiến nam nhân khẩn trương thối lui sang bên.



“Anh cũng không phải nữ nhân, còn đem mấy thứ hộp cơm trưa tới, anh không chê mất mặt sao?” Nhiên Nghị nhìn chằm chằm đồ ăn trên bàn, cười nhạo nam nhân ngu xuẩn: “Anh cũng không phải không biết, người thích Thư Diệu còn nhiều mà. Cho dù anh không đem mấy thứ rác rưởi này đến, cậu ấy cũng sẽ ăn được bữa cơm trưa ngon lành.” lời Nhiên Nghị nói thật quá đáng, nhưng nam nhân không muốn cùng hắn so đo.



Y và Nhiên Nghị quả thực không có biện pháp câu thông, Nhiên Nghị luôn tìm cách đả kích y, y muốn tránh cũng tránh không được……



“Tôi biết.” Giọng Lâm Mộ Thiên dị thường vững vàng, y ổn định cảm xúc mình, thấp giọng trả lời: “Nhưng đó là tâm ý của tôi, tôi cũng không cảm thấy là rác rưởi.”




Nam nhân mang theo đống hàng hiệu đi hết cả một con phố mới đến dưới lầu nhà mình, Nhiên Nghị cố ý ở trước một con đường bảo nam nhân xuống xe. Mà lúc nãy, Nhiên Nghị đuổi nam nhân xuống xe sau hắn bảo tài xế lái xe đến phim trường Thư Diệu đang quay, nhưng hình ảnh nam nhân run run, ánh mắt ủy khuất luôn ở trong đầu hắn lắc lư, làm cho hắn trở nên thấp thỏm phiền táo.



“Quay đầu trở lại.” Nhiên Nghị tâm phiền ý loạn hạ lệnh, hắn đột nhiên bảo quay trở lại, ngay cả lái xe cũng hiểu được hôm nay thiếu gia có chút khác thường, cư nhiên quay đầu trở về……



Xe chậm rãi ngừng ven đường.



Nhiên Nghị lẳng lặng nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, hắn nhìn thấy nam nhân cầm theo bao lớn bao nhỏ, đầu đầy mồ hôi vào nhà trọ. Thẳng đến khi đèn nhà nam nhân sáng lên, hắn mới yên tâm.



Yên tâm?



Chết tiệt gặp quỷ, hắn tại sao phải yên tâm, Nhiên Nghị cảm thấy tâm tình mình kỳ quái lại khó hiểu, nam nhân sống hay chết căn bản không liên quan tới hắn!



Hừ……



Nhiên Nghị khinh thường hừ vài tiếng, trong lòng cực lực phủ nhận sự coi trọng đối với nam nhân. Hắn nói với bản thân, hắn nhiều lắm chỉ là mê loạn thân thể nam nhân mà thôi, Thư Diệu cũng sẽ ít đi rất nhiều phiền toái.



Mà tình hữu nghị giữa hắn và Thư Diệu, cũng có thể bảo toàn.



Đều là do nam nhân không tốt……



Đều là lỗi của nam nhân……



Đều là do nam nhân câu dẫn Thư Diệu……