Đại Thúc Ngộ Thượng Lang

Chương 294 : H

Ngày đăng: 05:16 19/04/20


“Cậu nói cái gì?” hai mắt Lâm Mộ Thiên nhìn chăm chú vào Lâm Việt như muốn tìm kiếm đáp án, muốn từ trong hai mắt dị thường bình tĩnh của Lâm Việt tìm ra cảm xúc đặc biệt nào đó.



“Tôi nói, tôi không có say, tôi rất thanh tỉnh, tôi biết hiện tại tôi đang làm cái gì.” Lâm Việt từng câu từng chữ trả lời nam nhân, giọng hắn bình tĩnh, ổn định, thanh tỉnh.



Không có chút men say……



Đúng là Lâm Việt uống rất nhiều rượu, nhưng này cũng không đủ để cho hắn say tới mức không thể tự hỏi. Hôm nay ở hội trường lúc nhìn thấy nam nhân, ánh mắt nam nhân bắt đầu tránh né hắn; lúc ngồi cùng bàn, những người ngồi bên cạnh nam nhân khiến hắn nhìn thật không thoải mái _ Tại sao lại là Thư Diệu???……



Hắn thân là em trai nam nhân, người ở bên cạnh nam nhân không nên là Thư Diệu, mà phải là hắn mới đúng!!! hơn nữa vốn hôm nay hắn tính tuyên bố hôn lễ.



Thế nhưng …..



Hắn lo lắng, thật lo lắng, bản thân sau này sẽ hối hận……



Như vậy hắn liền thật sự mất đi nam nhân, hơn nữa dựa theo cá tính nam nhân, nếu hắn thật sự kết hôn, nam nhân khẳng định nói cái gì cũng sẽ không cùng hắn một chỗ, cho nên đến cuối cùng hắn im lặng…..



Hắn muốn bức nam nhân nhưng nam nhân ngoan cố muốn chết, như thế nào cũng không ngăn cản hắn đính hôn. Đối mặt với nam nhân bị động lại tự trách, Lâm Việt thật không biết nên đối xử với nam nhân như thế nào.



Nhân lúc nam nhân đang sững sờ, Lâm Việt không hề chờ đợi, đem dục vọng nóng bức đỉnh vào thân thể y. Thân thể nam nhân bị kéo căng ra, y kêu rên một tiếng, thẳng đến khi dục vọng của Lâm Việt cường ngạnh tiến vào trong cơ thể y, y mới thử hít thở. Y chỉ có thể khiến bản thân thả lỏng mới có thể dễ dàng hơn một chút, bằng vào hiểu biết của y đối với Lâm Việt, Lâm Việt tuyệt đối sẽ không dừng lại.



“Lâm Việt, cậu bỏ tay tôi ra……” Nam nhân thấp giọng yêu cầu, mặt y hướng sang bên, không có nhìn Lâm Việt: “Cậu trói tay tôi như vậy, tôi sẽ cảm thấy câụ đang cường……” Giọng nam nhân nghẹn ngào ở cổ họng, y cũng chưa nói hết câu, nhưng nghe vào rất khó chịu.



Những lời sau đó, dù nam nhân không nói, Lâm Việt cũng biết nam nhân muốn nói cái gì……



Lâm Việt không nghĩ tới lúc này nam nhân lại nói thẳng như vậy, dám nói như vậy. Hắn buông lỏng tay nam nhân ra, dây nịt rớt ở một bên, hắn bế nam nhân lên, làm cho nam nhân khóa ngồi trước mặt hắn.




“Nếu em thật sự buông anh ra, anh bỏ được sao? Em làm anh lâu như vậy, anh không cho chút biểu hiện, anh cam tâm sao?” Lâm Việt nhìn thấy nam nhân mỏi mệt ngược lại thì cười khẽ, hắn bắt lấy nam nhân vẻ mặt trốn tránh, cúi đầu hôn bả vai ướt mồ hôi của y: “Huống chi, sao em có khả năng để cho anh tịch mịch, để cho anh hư không……”



Lâm Việt sao có thể nói với y mấy lời không biết xấu hổ như vậy, thật không biết xấu hổ……



Y khi nào thì tịch mịch?



Y khi nào thì hư không?



Nam nhân không biết làm sao, Lâm Việt còn ép buộc y, y đều tiếp nhận rồi……



Nam nhân không nghĩ tranh cãi, mặt y đầy mồ hôi, mệt đến nỗi ngay cả khí lực động ngón tay cũng không có. Lâm Việt dám không để ý phản đối của nam nhân, lật nam nhân cả người mềm nhũn qua, nam nhân cúi đầu, căn bản là ngượng ngùng nhìn hắn. Vừa rồi kịch liệt như vậy khiến y như thế nào chịu được.



“Chuyện kết hôn về sau nói, cũng không cho phép anh nhắc lại, em đều có tính toán.”



“……”



Lâm Việt đang ra lệnh cho nam nhân, loại ngữ khí này làm cho nam nhân có chút kinh ngạc. Nam nhân sắp bị hành vi bốc đồng của Lâm Việt làm cho tức chết. Không đề cập tới thì không đề cập, nam nhân bị lật người qua nên có điểm giận.



Lâm Việt làm sao cho phép nam nhân như vậy, hắn lại lật nam nhân lại, rõ ràng đè chặt nam nhân, không cho nam nhân động: “Em nói, tự em có biện pháp giải quyết, chuyện của em, anh không cần lo lắng, chuyện này anh đừng xen vào nữa.”



“Cái gì……”



Lâm Việt cúi xuống ngậm lấy đôi môi nam nhân, trong bóng đêm, hai tròng mắt bình tĩnh của hắn cùng hai tròng mắt hỗn loạn của nam nhân hình thành đối lập rõ ràng. Hắn đã sớm nghĩ kỹ rồi, hắn không cần nam nhân chỉ huy, cũng không cần người khác nhắc nhở. Hắn đều có tính toán của riêng mình……