Đại Thúc Ngộ Thượng Lang
Chương 3 :
Ngày đăng: 05:12 19/04/20
"Em hôm nay sao ở đây vậy, bình thường em rất ít đến nơi này." Lâm Mộ Thiên đi vào phòng tắm chuẩn bị cởi quần áo, quay đầu nhìn về thanh niên tuấn mỹ chiếu sáng trong gương, "Em hôm nay sao không đến tham gia tiết mục,?" Hắn vừa cởi quần áo, vừa nhìn người bên cạnh.
Da thịt bóng loáng vô tình triển lộ, Lâm Mộ Thiên cúi người xuống xả nước, quần áo của hắn chảy xuống bên hông, hạ thân mặc quần đùi, tầm mắt của Lâm Việt cứ thế chạy trên người, trành trứ cái mông của hắn, trong ánh mắt của Lâm Việt hiện lên vài tia che lấp.
"Em ngày mai phải đi quay phim, hôm nay ở trong phòng ngủ, hôm nay trong công ty em có việc, cho nên không đi quay chương trình."
"Quản lý biết không? Em không tính nói cho cô ấy biết hôm nay em đi đâu à, cô ấy chắc chắn sẽ bị ông chủ mắng." Hắn vặn nhỏ nước, quay đầu về phía Lâm Việt, "Anh muốn đi tắm."
Hắn ý bảo Lâm Việt đi ra ngoài, Lâm Việt cái gì cũng khong nói, cầm lấy quần áo của mình đi ra ngoài phòng tắm, nhẹ nhàng mà đóng cửa phòng vệ sinh lại, đến khi Lâm Mộ Thiên tắm rửa xong đi ra, ngọn đèn trong phòng khách đã tắt, tối như mực đến dọa người.
Phòng của Lâm Việt cũng đã muốn tắt đèn, thời gian cũng còn sớm, Lâm Việt như thế nào lại sớm tắt đèn đi ngủ? Nghĩ nghĩ, Lâm Mộ Thiên đi đén sô pha dùng sức ngồi xuống... Một cái gì đó mềm mềm, cùng với tiếng nhẹ nhàng kêu rên, Lâm Mộ Thiên lập tức bật dậy.
"Là ai?" Lâm Mộ Thiên kinh hô.
"Ông chủ của ngươi." Thanh âm bất mãn ở trong không gian yên tĩnh, một đôi mắt tà mị gắt gao trành trứ Lâm Mộ Thiên.
"Vĩnh.... Vĩnh Trình sao cậu lại ngủ ở trên sô pha? Tôi.... tôi không biết cậu ở đây, tôi không cố ý!" Lâm Mộ Thiên đứng lên, mái tóc ướt át rọi sáng dưới ánh trăng, áo tắm hơi hơi rộng mở ẩn ẩn lộ ra lồng ngực trắng nõn....
"Nói bậy, tôi tắt là được." Lâm Mộ Thiên cầm lấy promote chuẩn bị tắt, lại nhìn thấy hình ảnh của mình tràn ngập màn hình, đôi tay đang chuẩn bị tắt truyền hình, ngừng lại giữa không trung.
"Thành viên của nhóm hợp khí Lâm Mộ Thiên, ngày 7 tháng trước đị bị phóng viên chụp được hình đang hẹn hò với bạn gái, cử chỉ thân mật...." Người con gái xuất hiện trên truyền hình chính là bạn gái của Lâm Mộ Thiên, tháng trước là sinh nhật của Lâm Mộ Thiên thiên, nên họ quyết định hẹn nhau, cư nhiên lại bị chụp hình.
Ngay lúc Lâm Mộ Thiên đổ mồ hôi lạnh, Vĩnh Trình buồn bực đem tàn thuốc trong tay nhẹ nhàng bắn ra, vừa lúc lại bắn đến cánh tay chậm chạp chưa tắt truyền hình của Lâm Mộ Thiên, cơn đau bất ngờ khiến cho Lâm Mộ Thiên ứa ra mồ hôi lạnh, hắn lập tức tắt đi TV, ngẩng đầu vừa lúc gặp phải cặp mắt tràn ngập cười nhạo của Vĩnh Trình, người nọ là cố ý sao? Có vẻ không giống!
"Anh hẹn bạn gái, đều bị phóng viên chụp được, đừng trách tôi không nhắc nhở anh, đừng để tôi kéo lại. Tôi đem tiền đưa anh lên, không phải để anh làm việc này!" Vĩnh Trình luôn luôn khinh thường nhìn hắn, anh cười nhạo Lâm Mộ Thiên xong, xoay người tiến vào phòng mình, chỉ có Lâm Mộ Thiên ngơ ngác ngồi ở bên ngoài, càng ngày càng cảm thấy người đội trưởng bề ngoài rất hiền lành kia thực đáng sợ.
Vĩnh Trình, ông chủ sau lưng của công ty giải trí Phong Xa, đội trưởng tổ hợp....
Trọng yếu hơn là, Vĩnh Trình so với hắn còn nhỏ tuổi hơn rất nhiều....
Lâm Mộ Thiên bất đắc dĩ đi vào phòng tắm dùng thuốc mỡ bôi lên vết thương, đem phòng tắm rửa một lần, còn thay Vĩnh Trình giặt quần áo.
Hắn cả đêm suy nghĩ, ngày mai hẳn là phải thế thế nào giải thích với giới truyền thông kia, hơn nữa thái độ châm chọc của Vĩnh Trình đối với hắn, làm cho hắn khó có thể đi vào giấc ngủ, ở trong đội ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, dựa vào cảm giác của Lâm Mộ Thiên, Vĩnh Trình hiện tại đá hắn ra khỏi nhóm cũng là có khả năng, Lâm Mộ Thiên trong óc suy nghĩ hàng nghìn hàng vạn, cả đêm cũng không ngủ ngon giấc.