Đại Thúc Ngộ Thượng Lang

Chương 314 :

Ngày đăng: 05:16 19/04/20


Lâm Việt nhìn chằm chằm Nhiên Nghị vài lần, có chút đăm chiêu nhíu mày. Nhìn nhìn lại nam nhân tựa hồ đối với lời Nhiên Nghị nói có phản ứng, hắn càng thêm khó hiểu và nghi hoặc. Nhưng hắn dùng thời gian vài giây tiêu hóa sự thật trước mắt, hắn đoán cũng có thể đoán ra quan hệ của Lâm Mộ Thiên và Nhiên Nghị.



Lâm Việt bình tĩnh nhìn về phía Lâm Mộ Thiên, hắn ôm lưng nam nhân, thấp giọng hỏi nam nhân: “Còn có những người khác biết Nhiên Nghị ở chỗ anh hay không?” Giọng hắn rất thấp, khiến nam nhân nhịn không được phải ngẩng đầu nhìn hắn.



“Không có.”



Nam nhân lắc đầu.



“Vậy là tốt rồi, bằng không ngay cả anh cũng rất nguy hiểm, bên chính phủ đang lùng sục khắp nơi tìm hắn, mấy lão già kia cũng không dễ lừa như vậy.” trên khuôn mặt thanh tú của Lâm Việt lộ ra vẻ mặt ưu tư. Hắn tao nhã nhấc hai chân lên ngồi ở trên ghế nghỉ, sau khi tới sân bowling, hắn đã muốn thay một bộ trang phục thể thao gọn gàng, nhìn qua nhẹ nhàng khoan khoái lại không mất thưởng thức.



Nhiên Nghị mặc một bộ đồ thể thao màu đen, hắn không để ý tới Lâm Việt mà tự mình chơi bóng. Hắn chỉ thỉnh thoảng nhìn nam nhân một chút, xác định nam nhân có cùng Lâm Việt thân mật hay không.



Nếu có, hắn sẽ lập tức đi qua quấy rối…… (=..= dù a nghèo nhưng a vẫn đèo can dấm)



Loại ý tưởng này luôn ở trong đầu hắn bồi hồi, thế nên số lần hắn nhìn nam nhân cũng thường xuyên gia tăng. Lâm Việt cũng trầm mặc nhìn chằm chằm phản ứng của Nhiên Nghị, chẳng qua nam nhân không có phát hiện Nhiên Nghị khác thường.



“Đoạn thời gian trước Thư Diệu đột nhiên ngừng tìm kiếm Nhiên Nghị, trước đó vài ngày có phải Thư Diệu đi qua nhà anh hay không. Em cảm thấy cậu ta đã biết Nhiên Nghị ở chỗ của anh, trừ phi là cậu ta đã xác định Nhiên Nghị an toàn bằng không cậu ta sẽ không ngừng tìm kiếm Nhiên Nghị.” Lâm Việt nhàn nhã ngồi nghỉ ngơi, hắn ôm nam nhân nói lên suy nghĩ của hắn: “Giờ em không nói cho Thư Diệu là vì lo lắng cậu ta bị liên lụy, bên phía chính phủ biết cậu ta cùng Nhiên Nghị quan hệ rất tốt nên gần đây canh cậu ta rất chặt, cho nên thời gian này cậu ta cũng không đi tìm anh. (chậc, TD thông minh vãi:v)”



Nam nhân thế mới biết nguyên nhân, y cũng lý giải tình cảnh Thư Diệu, y gật gật đầu không có gì dị nghị.



Nhiên Nghị không kiên nhẫn đi tới: “Cậu rốt cuộc là tới nhìn hay là tới chơi bóng, ma ma chít chít lề mề giống mấy mụ đàn bà, nếu cậu không chơi bóng, tôi phải đi đây.”
“Tôi…… Tôi dùng tay……” Nam nhân thấp giọng nói, y không muốn lát nữa Lâm Việt đi ra nhìn thấy y quần áo không chỉnh, hơn nữa hôm nay còn có Nhiên Nghị……



Vĩnh Trình khốc khốc tựa vào ghế điều khiển, hắn cởi dây lưng ý bảo nam nhân nhanh lên: “Nắm chặt thời gian, tôi lâu rồi không phát tiết, mau cầm, cử động lên xuống. (=.,= cơ khát vậy đấy)”



“Cậu đừng nói nữa, tôi biết rồi.” Nam nhân nhỏ giọng nhắc nhở Vĩnh Trình, bảo Vĩnh Trình đừng nói nữa. Vĩnh Trình một bên dạy y, một bên hôn vành tai y, nam nhân cảm thấy ngưa ngứa, hơi thở đang dần dần biến nhiệt.



Đầu lưỡi Vĩnh Trình chạy ở cần cổ, hơi thở cực nóng kia quét tới quét lui trên cổ y, xúc cảm ướt mềm kia khiến cho nam nhân bất an động đậy thân thể. Vĩnh Trình sử dụng hai tay vén áo nam nhân lên, tháo dây lưng của nam nhân, tận tình vuốt ve thân thể khẽ run của nam nhân. Làn da nam nhân thật mượt mà, hắn ôm nam nhân vào trong ngực sờ tới sờ lui, nam nhân phát ra tiếng rên rỉ thật nhỏ khó có thể phát hiện.



Vĩnh Trình dùng sức hôn cổ nam nhân, vuốt ve thân thể y. Cảm giác được bàn tay ấm áp của nam nhân phủ lên dục vọng của hắn, cho dù chỉ là phủ lên, hắn cũng đã phản ứng mãnh liệt.



Cảm xúc của nam nhân giống như cũng bị Vĩnh Trình kéo lên, tay y chậm rãi cử động hai cái. Nghe thấy hơi thở hỗn loạn của Vĩnh Trình, tim nam nhân nhảy lên “thình thịch”, dần dần đập nhanh hơn, dần dần trở nên mãnh liệt.



Mái tóc đen mềm mại của Vĩnh Trình khiến cổ nam nhân thật ngứa, áo nam nhân bị cởi ra, quần cũng bị kéo, nam nhân cơ hồ nửa thân trần bị Vĩnh Trình ôm.



Nam nhân cảm giác được một đôi bàn tay to ở trên người y vuốt ve, môi Vĩnh Trình phi thường lửa nóng, đầu lưỡi không ngừng ma sát làn da y, hôn khá là thuần thục.



Thẳng đến khi tay trái Vĩnh Trình xuyên qua dưới nách nam nhân, hai ngón tay nhẹ nhàng ấn xuống, ma sát, nhu niết, thân thể mẫn cảm của nam nhân, nam nhân căn bản chịu không nổi kích thích như vậy, dục vọng của nam nhân cũng bị khơi mào. Dục vọng giữa hai chân y dưới sự vuốt ve và nụ hôn của Vĩnh Trình dần dần thức tỉnh, thân thể y rất dễ có phản ứng.



Nhũ tiêm run run, dục vọng rung động cùng với hai chân run rẩy và hơi thở dồn dập _ tất cả đều nói rõ khoái cảm mãnh liệt đang thổi quét toàn thân nam nhân.