Đại Tranh Chi Thế

Chương 21281 : Khổng Khâu PK đạo chích (Thượng)

Ngày đăng: 01:18 20/04/20


- Khổng Khâu?



Triển Chích sửng sốt, chắp tay sau lưng bước đi vài bước trong phòng, y bào của hắn vừa mới cởi một nửa, bộ ngực đầy lông trần trụi ra cũng không thèm để ý, qua lại hai vòng, Triển Chích nhíu mày lại, trầm ngâm nói:



- Chẳng lẽ là đại ca sai hắn tới? Tên phế vật chỉ biết nói bốc nói phét này tới gặp ta làm cái gì?



Hắn giơ cánh tay lên, nói:



- Đi, cho hắn tiến vào, ta muốn xem hắn định phóng ra cái rắm thối gì!



Khánh Kỵ cùng bảy thị vệ khác đi theo Khổng Khâu lên núi, trên đường vừa đi vừa cẩn thận quan sát tình hình xung quanh. Đây là một cơ hội hiếm có, bởi vì có cái gọi là "Một núi không thể chứa hai cọp", Triển Chích nghiễm nhiên có mặt tại nơi này, khó tránh khỏi những xung đột trong tương lai bùng phát giữa đôi bên, bây giờ hiểu rõ địa thế sơn trại của hắn hơn một chút, sau này khi xảy ra xung đột sẽ chiếm lợi thế rất lớn.



Địa hình ở nơi này vô cùng hiểm trở, hàng rào gỗ trong sơn cốc tuy khá đơn sơ, nhưng lại là những thân cây thô to, không hề dễ công phá, phía trong hàng rào đó còn dựng lên mấy lầu quan sát, cây cỏ dại bên ngoài sơn khẩu đều bị phát quang sạch sẽ, kết hợp thành một dải phòng hỏa hoạn. Tiến sâu vào trong núi thì hiện ra một cảnh tượng mới, nơi này nếu nói là một doanh trại của sơn tặc, thì không bằng nói là nơi ở tập trung của những cư dân miền núi. Trong núi chỗ nào chỗ nào cũng thấy cây ăn quả, phòng xá trong biển rừng như ẩn như hiện, những sườn dốc thoai thoải đều làm thành đồng ruộng, có rất nhiều người trông giống như nông phu đang bón phân làm cỏ trên núi. Trên đường dựa vào thế núi mà xây dựng các hàng rào tua tủa khắp nơi. Có thể chế tạo tầng tầng phòng tuyến, từ cao nhìn xuống được chồng lên hàng lớp lôi thạch (tảng đá nhỏ), với địa thế dốc đứng thế này thì e rằng nếu muốn tấn công lên núi cũng phải mất không dưới dăm ba vạn quân mới được.



Dưới mấy tán cây trong rừng còn có mấy thôn phụ (người phụ nữ nông thôn), trong đám bùn dưới ao, mấy đứa trẻ đang nô đùa vui vẻ. Nếu không có mấy tên sơn tặc nắm trong tay trường mâu đoản kích thì chẳng ai ngờ được rằng cảnh tượng kia lại là trong hang ổ của bọn giặc cướp cả.



Khánh Kỵ nhìn thấy vậy mà không khỏi thầm kinh hãi, không ngoài dự liệu, Triển Chích lao tâm khổ tứ tổ chức ở nơi này, quả nhiên toan tính không hề nông cạn a. Cái khác không nói, sơn trại này chính là dựa vào núi mà xây, phía sau là những dãy núi nối tiếp nhau trải dài một dải trùng trùng điệp điệp, đừng nói là quân đội thời đại này, ngay cả quân đội của hai ngàn năm sau muốn đến đây diệt phỉ, chỉ cần bọn họ xông lên núi, thì đa phần đều muốn tìm đường chạy trốn. Tại sao phải tốn nhiều thời gian sức lực để phòng ngự sơn trại như vậy? Đây liệu có phải là kế lâu dài của một tên nuôi chí làm sơn tặc không?




-Triển Chích ta sống cuộc sống tự do tự tại, tung hoành thiên hạ, ngày tháng khoái hoạt thế nào ngươi có biết không? Còn ngươi ư, bôn tẩu các nước, như chó nhà có tang, đã từng cầu xin van nài một bát cơm ăn bao giờ chưa? Bái tướng phong hầu, để phúc con cháu cái gì chứ, Nghiêu Thuấn (1) có được thiên hạ, con cháu không mảnh đất cắm dùi! Ngươi nói cái gì mà quân quân thần thần, phu phu tử tử, thế nhưng Đường Ngiêu bất từ (nhân từ), Ngu Thuấn bất hiếu, Thương Thang (2) lưu đày quân chủ, Văn Vương bị tù đày, Vũ Vương (3) xuất binh phạt Trụ. Có kẻ nào nói tới đạo quân thần phụ tử đâu? Ngày nay còn được tôn sùng làm thánh nhân, thế nhưng nếu như bọn chúng trước đó thất bại thì sao nào? E rằng trong những lời đồn đại truyền miệng đến ngày nay, còn không bằng cả lũ tiểu nhân mưu cầu công danh. Từ đó có thể thấy, thắng làm vua thua làm giặc, thế gian này vốn dĩ đã là ỷ mạnh hiếp yếu, cường giả xưng vương, còn nói đến chuyện nhân nghĩa đạo đức gì chứ! Ngươi giả nhân giả nghĩa, dùng cách nói quân thần phụ tử để lấy lòng quân chủ mưu cầu phú quý, đó chẳng phải là hành động của một tên cường đạo lừa đảo ư? Tại sao thiên hạ không gọi ngươi là Khâu đạo tặc, mà lại cứ gọi ta là Chích đạo tặc? Công đạo cái gì, công đạo là gì chứ.



-Triển tướng quân...



-Câm mõm!



Triển Chích giật giọng hét lớn, tung chân đá đổ chiếc án, đám đạo tặc tả hữu đứng bật hết dậy, trong tay tên nào cũng lăm lăm binh khí, nhất thời trong đại đường tràn ngập sát khí, mấy võ sĩ đứng phía sau Khổng Khâu mặt mày biến sắc, tập trung nắm chặt lấy chuôi kiếm, Khánh Kỵ cũng cầm lấy kiếm, cố ý làm ra một bộ dáng hoảng sợ.



-----------------------------



(1) Nghiêu Thuấn: các vị vua nổi tiếng thời cổ đại Trung Quốc, nằm trong tam hoàng ngũ đế.



(2) Thương Thang: vị vua sáng lập nên nhà Thương



(3) Vũ Vương: Chu Vũ Vương Cơ Phát, vị vua sáng lập nhà Tây Chu