Đại Tranh Chi Thế

Chương 2139 : Trần trưởng khanh

Ngày đăng: 01:18 20/04/20


Cuộc gặp gỡ giữa Thành Bích phu nhân được trùm lên một bầu không khí cổ quái khác thường.



Kỳ thật Thành Bích phu nhân hiện giờ đang giúp Khánh Kỵ xây thành, trong con mắt của Thúc Tôn Diêu Quang, điều đó cũng đồng nghĩa với việc đang giúp nàng. Cho nên đối với Thành Bích phu nhân, nàng đã gạt phăng đi những hiềm khích trước kia, trong lời nói cử chỉ đã cho thấy sự nhiệt tình, thậm chí còn có đôi chút lấy lòng, đó là lấy lòng Thành Bích phu nhân thay cho phu quân của nàng, chỉ có điều bình thường nàng cũng không giỏi giả bộ cho lắm, những động cơ như vậy ngay cả Khánh Kỵ cũng có thể nhận ra.



Còn Thành Bích phu nhân ư, tâm tư khó đoán, vẻ mặt rạng ngời. Vốn là mạnh vì gạo, bạo vì tiền, đối nhân xử thế, ứng đối trả lời, đều không hề lộ ra chút sơ hở nhỏ nào cả. Hai người đều muốn sống chung với nhau vui vẻ một chút, bởi thế cuộc gặp của hai người có thể nói là tràn ngập niềm vui, tiến hành trong không khí hòa thuận hữu nghị. Nhưng Khánh Kỵ lại cảm thấy một loại không khí rất cổ quái.



Khi có người vào bẩm báo nước nóng đã được chuẩn bị xong, mời phu nhân và Thúc Tôn tiểu thư tắm rửa thay y phục, Khánh Kỵ không thấy có rắc rối gì xảy ra, lúc này mới thầm thở phào nhẹ nhõm. Thành Bích phu nhân mỉm cười đứng dậy, dặn đi dặn lại mời Thúc Tôn tiểu thư cứ về phòng tắm rửa nghỉ ngơi trước, sau đó sẽ cùng dùng chung bữa tối.



Hai người lễ độ chắp tay ra ngoài, một về hậu trạch, một về khách xá. Khánh Kỵ thân là Thành phủ quản sự, đi bên cạnh Thúc Tôn Diêu Quang dẫn đường. Nhân lúc người khác không chú ý, Thúc Tôn Diêu Quang liền rỉ vào tai Khánh Kỵ nói:



- Thành Bích phu nhân rất cổ quái.



Khánh Kỵ lại giật thót mình, trên lưng cảm thấy có chút gì đó ngứa ngáy:



- Cổ quái thế nào?



- Không nói rõ được, nói chuyện cũng giả tạo, cười cũng giả tạo, tóm lại...rất giả tạo.



Khánh Kỵ cười khan một tiếng:



- Trực giác của nàng... thật sự không đáng tin. Cả đường bụi bặm, mệt mỏi rồi, nàng hãy về phòng tắm rửa nghỉ ngơi đi.



- Chàng định đi đâu?



- À, ta cứu được một tráng sỹ ở bên bờ suối, hai ngày nay rất bận, chưa đi thăm nom hắn được. Để ta đi thăm hắn.



Dứt lời, khi đi tới trước phòng của Thúc Tôn Diêu Quang, Khánh Kỵ liền rảo bước tiến lên hai bước, đứng trước tiền viện chắp tay hành lễ, làm ra tư thái vội vàng, dưới chân khẽ dùng lực, mũi bàn chân bấm xuống đất, đã chuẩn bị "bôi dầu" cho lòng bàn chân, chuẩn bị "chuồn đẹp".



Thúc Tôn Diêu Quang tư thái thanh nhã gật đầu ưng ý, đi lướt qua trước người Khánh Kỵ, rồi chớp miệng nói một câu rất nhanh:



- Đêm nay, tới phòng của thiếp.




- Ai đó?



Ngoài cửa một giọng thiếu nữ ngọt lịm vang lên:



- Nô tài Tiểu Hà, phu nhân bảo Tiểu Hà đến hỏi quản sự một chuyện.



- Chuyện gì vậy?



- Phu nhân hỏi, chuyện phu nhân phân phó sau khi về phủ, Dương quản sự còn nhớ rõ hay chăng?



Khánh Kỵ có chút cảm thấy khó xử, vụng trộm liếc nhìn Anh Đào, hắn tựa hồ cũng không hiểu được câu nói mịt mờ này, còn tưởng Thành Bích dặn dò Khánh Kỵ chuyện gì thật, vội vàng đứng dậy:



- Nô tài xin được cáo lui trước, công tử nếu còn có dặn dò gì, sau khi công tử quay lại, Anh Đào lại đến lĩnh nhận giáo huấn.



- Được! Ngươi quay về trước đi.



Khánh Kỵ thuận nước đẩy thuyền, để Anh Đào đi. Sau đó đi ra ngoài cửa, nói với cô nương Tiểu Hà đang cười ngọt ngào kia:



- Tiểu Hà cô nương, xin nói lại với phu nhân rằng Dương Bân nhớ rõ, bây giờ còn đang bận giải quyết công chuyện, lát nữa sẽ đi làm.



Tiểu Hà cô nương xinh đẹp cười nói:



- Dạ, nô tì sẽ quay về hồi bẩm với phu nhân ngay.



Tiểu cô nương nhẹ nhàng xoay người, men theo hành lang hậu trạch rời đi, eo đùi vẫn còn đang nhẹ nhàng lúc lắc, chiếc eo nhỏ của tiểu cô nương uốn éo, mềm mại như cành liễu. Tuy rằng vẫn chưa trút bỏ vẻ ngây thơ, nhưng vẫn có một bộ dạng thùy mị thướt tha đến say lòng người. Đôi mắt của đàn ông, chẳng phải là do nhìn những nữ nhân phong tình như vậy mà dài ra sao?



Khánh Kỵ thành thật không khách sáo nhìn chằm chằm hai mắt vào đó(chỗ nào quý vị biết rồi, hí hí), đến khi Tiểu Hà rẽ sang khuất sau góc tường, lúc này mới cất bước rời khỏi hậu viện, đi đến khách xá bên cạnh. Đúng lúc gặp hai nữ tỳ đang đi ra, liền gọi lại hỏi:



- Thúc Tôn tiểu thư đã quay về khách xá chưa?