Đại Tranh Chi Thế

Chương 21582 : Suy nghĩ đêm trăng (Hạ)

Ngày đăng: 01:18 20/04/20


Trời sáng, Khánh Kỵ thức dậy, ăn sáng xong bước lên mũi tàu, ánh nắng chói chang, làm tinh thần phấn chấn hẳn ra.



Bầu trời trong xanh, không một áng mây, gió thổi nhè nhẹ, Khánh Kỵ quay đầu mỉm cười nói:



- Thời tiết hôm nay thật tốt, ngay cả ông trời cũng giúp chúng ta, lên đường sớm thôi.



Thuyền phu nhe răng cười đáp:



- Công tử nói phải, tiểu nhân khởi hành ngay đây ạ.



Con thuyền lớn từ từ rời bến, mái chèo rẽ sóng, từ từ đi vào giữa sông, Khánh Kỵ bước về phía trước, vịn lấy mạn thuyền nhìn xa xăm. Hai bên bờ các túp lều xanh ẩn hiện, ở giữa là con sông lớn sóng nước cuồn cuộn này, những cơn sóng mạnh đập vào thân tàu, bọt nước trắng phau như tuyết, lòng người cuốn theo con sóng.



- Nước Lỗ, cuối cùng cũng rời khỏi.



- Lần này về nướcVệ, chỉnh đốn binh mã, tháng ba năm tới, lại đánh nước Ngô.



Khánh Kỵ đấm mạnh một phát vào mạn tàu, máu nóng sôi sục như mặt trời ló dạng, ý chí ngất trời.



- Có đội quân nước Lỗ này, có nhà quân sự như Tôn Vũ, sang năm ta nắm chắc phần thắng. Lần này về nước Vệ, ta phải tăng cường sức mạnh của quân đội Ngải thành, còn phải liên hệ với nước Sở, nếu cần…cứ tiếp xúc luôn với nước Việt, tất cả thế lực chống lại Hạp Lư, nếu dùng được đều tận dụng tối đa, phải đảm bảo thắng lợi của trận chiến này, nếu thua nữa, ta e là không có cơ hội nữa rồi.




Người kia đứng dậy hành lễ, giọng nói lại là giọng nam nhân.



Khánh Kỵ cười đáp:



- Không sao, đều là bạn đường cả, đúng ra phải giúp đỡ lẫn nhau.



Người kia cười khẽ, để lộ hàm răng trắng như tuyết, chắp tay nói:



- Còn chưa thỉnh giáo cao danh quý tánh của các hạ.



Khánh Kỵ hơi chút do dự, không tiện nói ra tên thật, nhủ thầm: Ta là Khánh Kỵ công tử nước Ngô, hay là lấy tên nước làm họ, đặt lấy một cái tên vậy. Dù sao cũng là người đi chung đường thôi, bèn lên tiếng:



- Tại hạ Ngô Kỵ, không biết các hạ đây là…



Người kia chớp mắt, mỉm cười:



- Tại hạ Tống Triều.