Đại Xúc

Chương 15 : Cờ bạch tuộc đón gió phấp phới!

Ngày đăng: 13:37 18/04/20


Hai ngày sau Thẩm Diệu vẫn mỗi sáng đến chỗ hoàng tử cá mặt trăng báo danh, dựa theo yêu cầu của Hà Minh tiếp tục trợ giúp hoàng tử cá mặt trăng thích ứng với xã hội nhân loại.



Ý của Hà Minh là tuy rằng cá lật lật và Tần Diệc Sâm đã thành công thành lập quan hệ yêu đương, nhưng Tần Diệc Sâm là nhân loại bình thường, đối với rất nhiều chuyện vẫn là trạng thái không hiểu ra sao, cho nên Thẩm Diệu không thể buông tay mặc kệ trước khi trạng thái của cá lật lật chuyển biến tốt đẹp hoặc nhiệm vụ mãn hạn, để tránh hoàng tử điện hạ của tộc người cá xuất hiện chuyện ngoài ý muốn gì trong khu vực quản hạt của họ.



Có điều tình huống của cá lật lật tương đối làm người ta lo lắng, chỉ mỗi việc nhớ mãi không quên chuyện thành công xác lập quan hệ yêu đương với nhân loại thôi đã khiến cậu ta căn bản không bình tĩnh nổi, trong 24 giờ sợ là có 22 giờ đều ở trạng thái lật xe mặt đỏ tai hồng. Hai ngày trước Tần Diệc Sâm gần như là một tấc cũng không rời mà làm bạn với cá lật lật, cá lật lật vừa tỉnh lại hắn liền vô cùng dịu dàng kéo bàn tay nhỏ bé của cá lật lật nhẹ giọng trấn an cậu ta, tuy rằng cậu bạn trai nhỏ mảnh mai rất nhanh liền bởi vì cảm xúc mênh mông mà lật xe lần nữa, nhưng Tần Diệc Sâm không hề có biểu hiện không vui hoặc không kiên nhẫn, lúc cá lật lật ngất hắn chỉ yên tĩnh chờ ở bên giường, khóe môi ngậm cười, dùng ánh mắt tràn ngập tình yêu lại một lần nữa miêu tả khuôn mặt tinh xảo của hoàng tử bé.



Sau hai ngày ở bên một tấc không rời, Tần Diệc Sâm phải đi chạy thông cáo, hôm nay ít nhất là toàn bộ ban ngày không thể ở bên cá lật lật, vì thế dưới đề nghị của Thẩm Diệu, cá lật lật liền ở trong phòng khách sạn xem MV của Tần Diệc Sâm luyện gan.



Trên màn hình đối diện giường lớn, màn ảnh từ xa chậm rãi tới gần, cùng với tiếng ca thâm tình mà hơi u buồn, khuôn mặt tuấn tú của Tần Diệc Sâm dần dần phóng đại, con ngươi đen như mực nhìn thật sâu khán giả ngoài màn hình, một giây cá lật lật đối diện với Tần Diệc Sâm trong hình, liền vội vàng đè lại lồng ngực phập phồng nhanh chóng, khuôn mặt đỏ rực hạ lệnh: “Nhanh tạm dừng, tim tôi nhảy thật nhanh.”



Tùy tùng cá mặt trăng bên cạnh lập tức ấn nút tạm dừng, cá lật lật với dáng Tây Thi ôm tim nằm bẹp trên giường, cả con cá đều rơi vào trong tình yêu đáng chết kia không thể tự kiềm chế!



Thẩm Diệu ở một bên nhìn, nửa là buồn cười nửa là sốt ruột thay Tần Diệc Sâm: “…”



Thật mới mẻ, chưa từng nghe nói trước khi yêu đương còn phải luyện gan.



Năm phút đồng hồ sau, cá lật lật thật vất vả bình ổn nhịp tim, được người hầu đỡ mềm nhũn ngồi dựa vào gối, tiếp tục xem MV, nửa phút sau, cá lật lật lại bị Tần Diệc Sâm trên màn hình nhìn chăm chú khiến cho ngượng ngùng không thôi cả người lơ mơ, bụm mặt chết nhát quấn mình vào trong chăn, biến thành một người cá cuộn.



Thẩm Diệu ở bên quan sát đã lâu rốt cuộc ngồi không yên, uyển chuyển mở miệng dò hỏi: “Điện hạ, phương thức huấn luyện như vậy nếu tiếp tục, ngài đoán xem ước chừng ngài cần bao lâu mới có thể dùng phương thức bình thường ở chung với Tần tiên sinh?”




“Từ từ đã.” Thẩm Diệu lo lắng nhìn mắt cá lật lật, “Cậu đẻ… khóc lâu như vậy, cho mắt nghỉ ngơi một chút, chúng ta phải kiên trì phát triển liên tục.”



Buổi tối, Thẩm Diệu cõng balo trân châu nặng trịch về nhà, lúc đi ngang qua tiệm đồ dùng thú cưng còn vô cùng hào phóng mua pate mèo cao cấp nhất trong tiệm, tính toán từ hôm nay trở đi để Quất ca nhà mình sống cuộc sống quý-sờ-tộc!



Thẩm Diệc Thanh giả Quất ca đã ở nhà chuẩn bị ổn thỏa, xoa tay hầm hè tính toán phần đậu hũ ăn hôm nay. Thẩm Diệu đẩy cửa vào, như lệ thường ôm lấy Thẩm Diệc Thanh thân mật chốc lát, lập tức đi đến chỗ WC mèo lục xem cát mèo.



“A, không đúng, để tính xem.” Thẩm Diệu đếm đầu ngón tay tính, sắc mặt càng ngày càng khó coi lầm bầm lầu bầu, “Hình như… một, hai, ba… ba ngày không ị rồi? Không thể nào?”



Vấn đề tiểu tiện Thẩm Diệu thật sự không sốt ruột lắm, bởi vì Quất ca thường xuyên chạy tới bồn rửa tay trong toilet tiểu tiện, nhưng mà vấn đề đại tiện thì cho tới bây giờ đều giải quyết trong cát mèo.



Thẩm Diệc Thanh đột nhiên ý thức được mình thất sách: “…”



Một ngày rõ ràng cần thải ra tận mấy chục ký, sao lại quên chừa lại một chút đặt ở trong thau cát mèo chứ!?



“Quất ca mày về đây, có phải dạ dày mày xảy ra vấn đề không?” Thẩm Diệu ra tay như gió, quay người tức khắc tóm lấy Thẩm Diệc Thanh rón ra rón rén xoay người muốn chạy.



Hết chương 15