Đại Xúc

Chương 37 : Thẩm Diệc Thanh! Anh lăn xuống cho em

Ngày đăng: 13:38 18/04/20


Thẩm Diệc Thanh lại bỏ thêm hai ngón tay, trên ngón tay thon dài khớp xương rõ ràng phủ một lớp dịch thúc tình dính nhớp óng ánh, tuy rằng Thẩm Diệu đã ý loạn tình mê đến độ không cần thúc tình thêm, nhưng bên tay Thẩm Diệc Thanh không có thứ gì khác để bôi trơn, chỉ đành như vậy. Ba ngón tay chậm rãi cắm vào lỗ nhỏ giấu trong hai cánh mông trắng nõn, bắt chước dáng vẻ giao hợp vào vào ra ra, Thẩm Diệu cắn môi, trong cổ họng tràn ra tiếng rên rỉ khe khẽ, đôi mắt xinh đẹp nửa khép nửa mở, lông mi dày rậm che phủ cặp mắt mênh mông sương mù, gò má cậu rực hồng, dùng ánh mắt tinh tế miêu tả khuôn mặt tuấn mỹ, động tình giống hệt mình của Thẩm Diệc Thanh, huyệt thịt bao lấy ngón tay nhịn không được buộc chặt.



“Đau không, Diệu Diệu?” Thẩm Diệc Thanh lo lắng hỏi, hắn nghe nói lần đầu tiên ở bên dưới đều sẽ rất đau, tuy rằng hắn cảm thấy dịch thúc tình của mình hẳn là sẽ có tác dụng giảm bớt, nhưng dù sao thì hắn cũng chưa từng thử.



“Không đau… anh nhanh đi…” Thẩm Diệu thẹn thùng lại gấp gáp thúc giục, bộ phận không nên dùng để làm chuyện này hiện giờ lại lửa nóng ngứa ngáy đến độ làm người ta khó có thể chịu đựng, Thẩm Diệu không ngừng kẹp chặt lại thả lỏng ngón tay cắm ở dưới thân, khó nhịn lắc mông, nương theo chút ma xát ít đến đáng thương này giải ngứa. Thẩm Diệc Thanh bị kích thích đến tròng trắng mắt cũng hơi hơi ửng hồng, đêm nay từ một tích tắc nhìn thấy Thẩm Diệu đã bắt đầu sưng to chịu không nổi, chỉ là sợ làm đau Thẩm Diệu mới ráng tự nhẫn nại, cắn răng chậm rãi khai thác. Nghe xong lời của Thẩm Diệu, Thẩm Diệc Thanh nhanh chóng rút ngón tay ra, đem tua giao phối cứng đến phát đau đặt trên huyệt khẩu đã bị đùa bỡn đến mềm rục kia, không có kết cấu bôi một lớp dịch thúc tình trên cán một trận, lau cho vật kia bóng loáng tỏa sáng, sau đó vụng về lại cường thế mà thẳng lưng, phụt một tiếng cắm nửa đoạn trước của tính khí vào.



“A…” Thẩm Diệu xấu hổ kêu nhỏ một tiếng, nhận thức mất mặt “mình quả thật đã bị tính khí của người khác xâm nhập ” khiến cả vành tai Thẩm Diệu cũng hồng rực, nhưng mà cảm giác sảng khoái khi được tràn ngập, giải ngứa, trống rỗng được lấp đầy nhanh chóng đập nát thẹn thùng. Thẩm Diệu nhanh chóng liếc Thẩm Diệc Thanh một cái, mặc dù cậu chưa nói gì, nhưng sóng mắt mềm mại như nước hồ xuân này vẫn tức khức khiến cho Thẩm Diệc Thanh tiếp nhận được tín hiệu khát cầu, Thẩm Diệc Thanh cúi người ôm chặt toàn bộ nửa người trên Thẩm Diệu vào trong ngực, thong thả lại kiên định đem cả cây tính khí chen vào trong huyệt thịt chật hẹp nóng bỏng, lập tức theo bản năng nguyên thủy nhất đâm chọt trước sau.



Khoái cảm mang đến khi tính khí và hậu huyệt ma xát khiến Thẩm Diệu nhịn không được kêu ra tiếng, giọng cậu vốn còn sót lại cảm giác trong sáng của thiếu niên, lúc này lại bị tình dục nồng đậm tiêm nhiễm đến hơi khàn, nếu không phải do chính tai nghe được, Thẩm Diệc Thanh nghĩ sao cũng không tưởng được Thẩm Diệu khí chất sạch sẽ tỏa nắng ở trên giường lại kêu dâm mị đến vậy. Thẩm Diệc Thanh bị quyến rũ đến khớp xương cũng sinh ra từng đợt tê dại, hắn hít sâu một hơi, tăng nhanh tốc độ cắm rút, cái giường bệnh không mới mẻ gì dưới thân hai người bị động tác kịch liệt của Thẩm Diệc Thanh làm cho rung lạch cạch.



“Còn muốn, ” Thẩm Diệu rên rỉ, “ngay chỗ vừa rồi đó…”



Thẩm Diệc Thanh vừa nghe có cơ hội biểu hiện, lập tức tăng nhanh tốc độ và sức lực, nhắm ngay một điểm mà lần cắm rút trước chọt đến, đầu tính khí đè trên chỗ đó hung hăng nghiền mài, ma xát, túi túi và mông thịt đánh ra tiếng bạch bạch liên tiếp, Thẩm Diệu bị vài phát hung hăng này dọa sợ tới mức rúc về sau, hai mắt đẫm lệ mông lung đẩy Thẩm Diệc Thanh nói: “Chậm một chút, em không được.”



Trong lòng Thẩm Diệc Thanh nóng bỏng như là có lửa đang đốt, nhớ lại phim heo hồi trước từng xem, vừa kiềm chặt eo Thẩm Diệu không cho cậu chạy, vừa học theo phim tán tỉnh: “Cầu xin anh.”



Thẩm Diệu không phải không thích, mà là quá sung sướng, nhưng khoái cảm kích thích mãnh liệt này khiến cậu sinh ra một loại sợ hãi hoàn toàn không khống chế được thân thể mình, tình dục một sóng mạnh hơn một sóng biến thành một loại tra tấn ngọt ngào, cậu kêu đến cổ họng cũng đau đớn, tim đập nhanh đến chịu không nổi, muốn nghỉ xả hơi một chút, Thẩm Diệc Thanh lại nhắm ngay cái điểm cực kỳ mẫn cảm khiêu khích đùa bỡn như điên, khóe mắt Thẩm Diệu rưng rưng, trong đầu hỗn loạn, ngoại trừ tạm dừng một chút thì cái gì cũng không nghĩ ra, ngoan ngoãn mở miệng cầu xin tha thứ: “Xin anh, chậm một chút, nhẹ một chút…”



Thẩm Diệc Thanh cúi người liếm đi nước mắt Thẩm Diệu, lại ngậm cánh môi phấn hồng của cậu hôn hôn cắn cắn, vừa đùa giỡn chiếc lưỡi mềm mại bên trong vừa không ngừng động tác dưới thân, chơi Thẩm Diệu thành con cá mất nước khó nhịn vặn vẹo dưới thân mình.



“Kêu ông xã.” Thẩm Diệc Thanh xấu xa uy hiếp.



Thẩm Diệu bị hôn đến nói không ra lời: “Hưm, hưm…”



Chặn miệng như vậy bảo kêu thế nào!?
Thẩm Diệu hít sâu, dồn khí đan điền, từng chữ một cao giọng gào thét: “Thẩm! Diệc! Thanh!!!”



Bạch tuộc bị một tiếng hô của Thẩm Diệu dọa tới mức cả người đều run lên, thân thể mềm mại giũ ra một trận gợn sóng buồn cười, nhưng sau khi run rẩy đi qua, bạch tuộc bự lại đi càng nhanh, như mũi tên rời cung bụp bụp bụp nhảy thẳng lên sân thượng.



Thẩm Diệu khí thế ngất trời rống giận: “Thẩm Diệc Thanh! Anh lăn xuống đây cho em! Không thì lập tức chia tay!”



Bạch tuộc bự lại sợ tới mức run run, cả con bạch tuộc cứng ngắc tại chỗ.



Thẩm Diệu uy hiếp: “Giờ em lập tức kéo đen wechat với số điện thoại của anh đó!”



“Diệu Diệu, đừng kéo đen anh.” Bạch tuộc bự phát ra giọng Thẩm Diệc Thanh, lập tức không tình nguyện mà lui về.



Trong quá trình lui về, toàn bộ hành trình Thẩm Diệc Thanh đều không quay đầu lại nhìn Thẩm Diệu, lúc lui đến phía trên cửa sổ phòng Thẩm Diệu, hắn chần chừ dừng lại.



“Mau vào đi, đợi chút nữa lầu đối diện đều nhìn thấy anh đó.” Thẩm Diệu vội vàng nói, “Em không kéo đen anh đâu.”



Thẩm Diệc Thanh sợ bại lộ, vội vàng đem thân thể hình tròn mềm mại chen vào từ cửa sổ hình chữ nhật, thân thể vừa mới chen vào phòng thoạt nhìn hệt như một cái hộp chữ nhật, Thẩm Diệu nhìn cái hộp chữ nhật hết sức mắc cười ấy, phụt một tiếng bật cười, Thẩm Diệc Thanh nghe cậu cười, vội vàng bo tròn thân thể cứng ngắc góc cạnh. Hắn mới vừa khôi phục nguyên hình liền vội vội vàng vàng quay người lại, dùng cái ót tròn trìa trịa đối diện Thẩm Diệu, sợ Thẩm Diệu ghét bỏ miệng rộng dài một mét với cặp mắt xanh bự như quả bóng rổ biết phát sáng của mình.



“Xoay lại đây, em nhìn xem mặt trước anh như thế nào.” Thẩm Diệu chầm chậm thở dài, nghĩ thầm rằng nguyên hình này xem là bạn trai thì quả nhiên xấu hết chỗ chê, có điều nếu xem là đồ ăn thì trái lại nhìn rất ngon lành.



Hết chương 37



Xúc ca: Diệu Diệu ghét bỏ tui! Tui không muốn sống nữa! Đem tui ra làm bạch tuộc viên chiên đi! QAQ