Dâm Dục Bá Đạo Thần Vương

Chương 4 : Nhiễu sự

Ngày đăng: 03:06 27/06/20

Mới sáng sớm ra, Tiêu Phong trong lòng vui phơi phới.
Cảm giác tiêu hồn không thể cưỡng lại được, thật là tột đỉnh nhân sinh.
Cũng trải qua cái đêm định mệnh ấy thì cảm xúc lẫn thái độ của 2 người mới đi lên gắn kết, càng gắn càng chặt, mà không gắn thì cũng dính được.
- Long Nhi, nàng cũng dâm đãng thật nha,...
Long Nữ đỏ mặt .
- Sao nói thiếp như vậy...
- Đêm qua, nếu không phải phu quân ta, hẳn sẽ chẳng ai khiến nàng phục ha...ư....lại còn cả đêm không ngừng, nếu mệt mỏi qua thì nói với ta 1 tiếng được mà.
- Chỉ cần chàng thích , thiếp đều chịu được...
- Haizzz, vẫn là thôi đi, ta muốn là nàng cũng nhẹ nhàng thoải mái, không nên ép mình quá, không tốt cho sức khỏe.
- Vâng...
Một cảm giác ấm áp.
Long Nữ 1 tay kéo hắn sát về phía mình hơn, để hắn dựa đầu vào bờ ngực căng mòng được ôm sát.
Ngựa Hắc Ma phi nước đại, hướng tới tòa thành to lớn nhất của Đông Phương Đại Lục, Nam Du Quốc, Hoàng Long thành.
Thành cao hào sâu, lính tuần giáp trụ bảo vệ kín, canh phòng nghiêm ngặt. Ngay cổng thành cũng có 1 đội kiểm soát, tu vi Chiến Sư cấp.
- 2 vị , xin dừng bước, muốn vào thành cần nộp lệ phí : 10 nghìn đồng mỗi người.
Tiền tệ : 1 thiên thạch = 100k tiên thạch = 1000k linh thạch = 10000k kim cương = 100000k vàng = 1000000k bạc = 10000000k đồng
Phổ thông 1 phàm nhân 1 năm kiếm ăn cũng vào khoảng 50k đồng.
Long Nữ ném cho bọn hắn 2 miếng vàng.
- Đa tạ đại nhân, đi thong thả.
Đám lính đằng sau cũng ngoan ngoãn nhường đường.
Đi được 1 đoạn, nghe được văng vẳng quát tháo đóng cổng thành, chú ý người lạ.
Và nơi đầu tiên hắn muốn đưa nàng đi tới, chính là 1 tiệm quần áo nữ nhân.
Nàng chính là không mặc nội y đây, có mình hắn thì chẳng sao, mà có người thì rất lắm vấn đề.
Vậy mà Long Nữ thẳng tay xách hắn vào thử y phục, nàng nói, chỉ cần hắn thích là được, nàng đều sẽ mặc.
Long Nữ chọn 1 bộ y phục lam nhạt , tuy không có hiệu ứng gì được gia cường, song nó cũng bớt dụ hoặc đi so với Chiến Y.
Còn việc gia cường , hắn lo được.
Ở bên ngoài, người ta xúm lại xung quanh ngựa Hắc Ma , xem 1 tên đang cố chứng minh nó là của hắn.
Chỉ là, làm sao tên này cũng chẳng leo lên nổi yên ngựa.
Cũng sợ, chẳng dám leo lên.
Bởi, con ngựa bừng lên hắc hỏa, nhưng chính là yên ngựa , cương, bàn đạp lại không hề hấn.
Nhưng tên kia lại cảm thấy vô cùng nóng bỏng.
- Làm sao còn chưa leo lên cưỡi, không phải ngươi là chủ nhân của nó sao?
Tiếng người ta thúc giục.
- Ngươi thì biết cái gì, ta là muốn nó thể hiện uy mãnh cho các ngươi xem. Với lại, hiện ta ta thiếu chút tiền, muốn bán nó. Lấy rẻ cho các ngươi, thế nào.
- Con ngựa này xác thực của ngươi ?
- Ồ, hóa ra là Lâm công tử cùng Thiên tiểu thư, con ngựa này xác thực của ta, chẳng qua, phải là người có thực lực mới có thể cưỡi.
- Vậy, theo ngươi, thế nào là có thực lực?
- Ít nhất ở độ như ngài, 18 tuổi Chiến Sư Hạ đoạn 3 tầng.Hoặc chí ít, cũng phải cỡ Thiên tiểu thư 15 tuổi Chiến Sĩ Đỉnh Cao 5 tầng.
- Vậy theo ngươi, nó đáng giá bao nhiêu?
- Trăm vạn vàng kim !!!
Toàn bộ xung quanh hít khí lạnh, chính là bình thường bọn hắn mơ ước tiền tài.
- Chỗ này vừa đủ trăm vạn...
- Lâm công tử quả thực nhanh gọn !!!
Vừa nhận tiền xong, tên kia cười haha rồi rời đi.
Chính xác là chuồn mải.
- Người đâu, dắt nó về.
Lính hầu đi ra dắt ngựa , chỉ là, còn chưa chạm nổi dây cương, tay hắn đã chẳng còn.
- Hửm...ngựa khó thuần ? Tuấn mã như vậy, ta lại thích !
Lâm Động phi thân tới.
- Ca, không nên, nó đang giận dữ!!!
Thiên Tinh nhắc nhở nhưng đã muộn.
Hắc Ma quay người, 2 chân sau thẳng cước đạp.
Lâm Động như diều, phi vào tường gạch, đâm sầm đổ tường, sống chết chưa rõ.
- Ca ca, mau về gọi lão sư !!!
Thiên Tinh ra lệnh,chạy lại chỗ Lâm Động.
Tiêu Phong vừa ra ngoài, thấy nhiều người vây quanh Hắc Ma, hắn liền huýt sáo gọi nó ra.
Long Nữ ôm theo Tiêu Phong nhảy lên yên ngựa nhẹ nhàng.
Hắc Ma cũng thong thả rời đi.
- Phu quân, chúng ta đi ăn thử đi !!!
Long Nữ khẽ nói.
- Ý hay !!!
Tiêu Phong hai mắt sáng lên như đèn LED.
Thực Tiên Lầu !
- Có lẽ nó là quán ăn lớn nhất rồi.
Cải hai tiến vào, thẳng tiến lâu 5 mới chịu ngồi xuống.
-Tiểu Nhị, đặc trưng nhất quán ngươi mang lên đây. Còn nữa, ngươi đi mua cho ta những thứ này cho con ngựa dưới kia ăn, thừa lại cho ngươi !!!
Hắn ném cho Tiểu Nhị mẩu giấy cùng một ít linh thạch làm hắn run rẩy, hớt hải cấp tốc thực hiện.
Lầu 5 cao nhất, cũng chỉ có vài ba bàn ăn khác có người ngồi.
Rất nhanh thôi, mọi thứ được đưa lên.
Tiểu nhị cũng hoàn thành quay lại.
- Đại gia, ta cầm 1 khối đủ rồi, của người vẫn dư hơn trăm khối nữa.
- Tốt !
Hắn cũng thu lại, đổi lại, cho tiểu nhị 1 mặt dây chuyền.
- Người như ngươi không có nhiều. Giữ lấy, nó có thể cứu nhà ngươi 1 mạng.
- Đa...đa tạ đại nhân.
Quả thực, tên tiểu nhị này vẫn là quá thực thà, ở thế giới này, người như hắn rất dễ dàng bị hại chết.
Tiêu Phong tự tạo 1 cái không gian khác, người bên ngoài sẽ chẳng thể nào nghe được.
Dù sao cách âm cũng khiến 2 người thoải mái hơn .
Cơm no rượu say rồi hắn mới thấy thoải mái đứng dậy...
Toàn bộ đã bị bao vây kín mít,
Xung quanh Hắc Ma 1 lượng lớn kẻ đao người kiếm.
Long Nữ ôm hắn, từ trên tầng 5 bay xuống.
- Là bọn họ !!!
Uy áp khủng bố từ Long Nữ trự tiếp chấn áp toàn cục.
- Các ngươi tính làm gì ?
Nàng để Tiêu Phong ngồi trên yên, quay người lạnh như băng vấn tội.
Không ai đủ sức mở mồm.
- 1 cái Chiến Vương nho nhỏ cũng dám làm càn Lâm gia ta !!!
- Ai nói ngươi vậy ?
Lão giả tóc bạc bay tới, tu vi Chiến Hoàng Đỉnh Cao 7 tầng...
Chỉ là, cũng bị trực tiếp uy áp của nàng chấn ra máu.
- Chỉ là 1 cái Lâm gia nho nhỏ, đừng có làm càn !!!
Dưới chân mỗi người Lâm gia xung quanh đã băng lạnh 2 chân, lan lên thân trên.
- Đại tỷ...xin tha mạng, người có thể tha cho bọn họ được không !
- Tiểu cô nương, ngươi không phải Lâm gia người, sao xin tha bọn họ. Hơn nữa, nhìn cung cách, tu vi , hẳn bối phận ngươi cao hơn bọn chúng thập phần.
- Đại tỷ, người đừng để ý, theo muội thấy, con ngựa của hai người cũng thỏa mãn rồi, có hay không tha cho bọn họ.
- Hắc Ma ?
Hắc Ma phì phò lỗ mũi, gật gật đầu.
Long Nữ thu hồi uy áp.
- Tiểu muội muội, ngươi cũng quá tốt tính rồi, cũng đừng nghĩ 2 tên Bá Vương núp trong bóng tối bảo hộ làm ta sợ, cho dùng đến bao nhiêu chăng nữa, tự tin ta có thể diệt.
- Nàng ta nói đúng, tiểu công chúa...
- Vương lão, Hải lão, có chuyện gì vậy???
Hai lão giả nhìn nhau, hai chân bọn họ cũng là đông cứng, vô lực thoát ra.
- Yên tâm, chúng ta không sao.
- Đã vậy, chúng ta đi.
Long Nữ leo lên yên ngựa, khẽ ôm lấy Tiêu Phong quay ngựa rời đi.
Thiên Tinh thở phào nhẹ nhõm.
Hải lão, Vương lão xuất hiện phía sau nàng.
- Công chúa, người đó quả không nên đắc tội. Chỉ là, chúng ta cũng chưa gặp qua bao giờ.
- Đúng vậy, công chúa, người vẫn là hồi cung ah.
- Nhưng ta vẫn muốn gặp đại tỷ ấy, không hiểu sao, ta thấy tỷ ấy không hề ghét ta, lại có chút hòa hoãn.