Dâm Dục Bá Đạo Thần Vương

Chương 55 :

Ngày đăng: 03:07 27/06/20

Chiếc phi thuyền kia tiến lại gần.
Trên đó cũng có không ít người nha, lại toàn là nữ nhân.
Tất cả bọn họ đều cảnh giác nhìn Tiêu Phong cùng Vũ Nguyệt
- Gì đây ... không cảm ơn thì cũng đừng có bày cái tư thế khó chịu đấy chứ !!!
Hắn cảm thấy khá là trướng mắt. Nếu là hắn ra tay, chả quan tâm người ta nghĩ gì, nhưng là Vũ Nguyệt ra tay, đám người này lại như vậy , ngứa mắt cũng đúng.
Tiêu Phong khó chịu, cái tư thế bất cần đời bày ra cũng khó chịu không kém, đầu gối hai đùi Vũ Nguyệt, chân vắt chữ ngũ.
- Thành thật xin lỗi...
Một thanh âm thanh thúy của nữ tử cất lên.
- Côn...Tiểu thư, người không nên ra ngoài ah...
1 thị nữ bên cạnh ngăn cản.
- Tiểu thư, người không cần xin lỗi bọn họ, chúng ta đâu có lỗi gì, chỉ là mấy tên không tặc , làm sao cản nổi.
Nữ vệ vẫn giữ cái nhìn khó chịu, đậm chất thượng đẳng, không coi ai ra gì.
- Wow, mạnh miệng dữ ta, cũng chỉ có 16 người, 14 Chiến Vương, 1 Chiến Hoàng...tiểu thư các ngươi cũng chỉ có Chiến Sư. Đem so với ' mấy tên không tặc ' mà ngươi nói là 4 thuyền, mỗi phi thuyền 2 tên Chiến Hoàng, đám lâu la tuy không đồng đều nhưng cũng có tới hơn hai chục tên mỗi thuyền, chưa kể, các ngươi còn chưa phát hiện ra nổi đám dùng phi kiếm đón đầu từ lâu ah...
- Làm sao ngươi biết !!!
Nữ vệ lại càng thêm căm ghét đủ thứ nhìn hắn. Lần này thì Vũ Nguyệt đâu để ả ẳng bậy.
Chỉ 1 cái trừng mắt khiến 2 chân ả mềm nhũn, thân mình run lẩy bẩy.
- Hình như ta giúp đỡ lầm người ah...
Vũ Nguyệt nhìn đám người này, khẽ mỉm cười.
Nàng cũng nhìn qua vị tiểu thư kia chỉ khẽ kêu thú vị.
- Theo ta thấy thì... hình như các ngươi gặp phiền phức tiếp nha, muốn chống mắt lên coi các ngươi nhảy múa !!!
- Mẹ để chim nhỏ cách một chút ah...thật muốn xem thử oai phong của các vị đây.
Chim băng bay cao lên một chút, cách không quá xa....
- Do thấy tiểu thư các ngươi tốt tính một chút, nên... nhìn xuống bên dưới ah !!!
Nữ về tiến sang 2 bên mạn thuyền nhìn xuống...
1 phi thuyền khổng lồ bay ngay bên dưới bọn họ, theo sau cũng không ít thuyền nhỏ.
Bọn chúng áp sát chiếc phi thuyền kia, kể cả chim băng.
- Này , tên kia, bổn thiếu không thích động tay nên biết điều một chút !!!
Thanh âm Tiêu Phong bình thường rõ ràng, vang vọng, nhưng lại khiến 1 tên ngồi trong phòng chân tay run rẩy, như bị núi đè,máu huyết trào khóe miệng, thở cũng khó khăn.
- Các ngươi không được làm phiền hai vị ấy !!! Lui lại cho ta !!!
1 tên chột mắt ra lệnh, mấy cái phi thuyền con cũng ngoan ngoãn phục tùng, không dám lại gần chim băng.
- Xin lỗi, mong hai vị bỏ qua cho , chúng ta sẽ tận lực không làm phiền hai người...
- Ờ, biết thế là tốt, yên tâm đi, ta chỉ nhìn thôi!!!
Tiêu Phong gật gù.
Đám nữ nhân trên phi thuyền kia lại càng thêm căng thẳng.
Có mơ cũng chẳng ngờ trớ trêu đến mức này.
1 lớp bảo hộ được tạo ra để ngăn chặn sự tấn công...
Và rồi nó vỡ nát trong thoáng chốc bởi...mỗi thằng đều bồi cho một đòn. Mà trên là địch, dưới là địch, xung quanh toàn là kẻ địch.
Cho dù có mọc cánh cũng khó thoát.
Tất cả đã bị bao vây !!!
Đến khi từng người từng người bị đám không tặc này khống chế mới biết run rẩy sợ hãi.
Làm gì còn cái thượng đẳng gì nữa.
Chính là phản kháng cũng không nổi , như cá rẫy chết mà thôi.
Có chăng được vị tiểu thư kia vẫn có chút giữ được bình tĩnh, khác biệt giữa chủ và kẻ hầu thùng rỗng kêu to là đây.
Cơ mà, chó làm người chịu...
Tên chột bước đến trước mặt đám nữ nhân, quét lưỡi 1 cái nhìn rất dâm dục.
- Chà chà, xem ra toàn là cực phẩm nha...
Gã hướng về phía tiểu thư nọ mà nhìn.
-Ngực căng mông nở, hẳn sẽ thoải mái lắm đây...
Nữ vệ liều mình đứng ra che chắn, bất quá, lĩnh 1 tát bay qua 1 bên, bị 2 tên thuộc hạ chế trụ.
Gã chột chuyển hướng, nhìn sang ả nữ vệ kia.
- 2 ngươi mang ả đó qua đây.
2 tên thuộc hạ dắt ả qua.
Tên chột lấy 1 thanh đao sắc bén, chém xuống 1 đường dọc.
Áo quần của ả bị cắt ra, gã chột vạch nó ra, bóp bóp bộ ngực, lại cho 2 đầu ngón tay vào âm đạo ả chọc ngoáy.
Nhận thấy dâm thủy chảy ra lênh láng, gã chột cười to.
- Hàng tốt, hàng tốt... xem ra anh em có 1 bữa giải quyết rồi....
Đám thuộc hạ reo hò.
Mà đám người nữ nhân càng hiểu chuyện gì sắp xảy ra càng thêm hoang mang tột độ!!!
- Tiểu...tiểu thư, xin hãy dùng thứ đó ah, xin hãy cứu chúng ta đi...
- Ngươi câm, rốt cuộc ta là chủ hay các ngươi là chủ !!!
Nàng ta không nhịn nổi nữa mà quát lớn.
Đám thuộc hạ không biết điều của mình luôn khiến nàng bực tức. Có những lúc muốn riêng tư cũng khó khăn. Lại luôn thúc ép cái gì hình mẫu, cao ngạo thiên tài...trong khi đó luôn giành hết đất diễn của chủ...đến cả chủ tớ bất phân.
Một miếng ngọc bội bị bóp vỡ nát.
Một cái cổng dịch chuyển xuất hiện khiến đám người kia lui lại cẩn trọng.
Bất...
Một nữ tử xinh đẹp bước ra.
Khí thế Bá Vương cấp tỏa ra chấn át toàn bộ.
Cơ mà tên chột lại mỉm cười hô lớn
- Quả là rất hợp với lão đại !!!
Rồi từ từ, 1 đại hán khác bước lên, khí thế Bá Vương cấp toát ra, cân bằng với nữ nhân kia, không, mạnh hơn.
Nữ nhân kia nhíu mày.
- Thiên Lạc, cầm lấy...
Đưa cho người tiểu thư tên Thiên Lạc kia 1 cây dao găm, nữ nhân kia chằm chằm nhìn vào gã đại hán không hề thua kém gì mình.
Nhưng nàng ta không hề sợ hãi, mà 1 mặt khinh bỉ coi thường.
1 cây kiếm xuất hiện , cả hai lao vào chiến đấu , không cần nhiều lời.
Bọn họ di chuyển thực nhanh, vô cùng khó quan sát.
Trận chiến này, không dành cho bọn họ.