[Đam Mỹ] Thiên Tử
Chương 16 : Chiến sự
Ngày đăng: 09:41 18/04/20
"Thần, tội đáng muôn chết!" Tiêu Bá Viễn quỳ dưới đất, trán dập đầu xuống nền nhà lạnh buốt, trong lòng lo sợ không yên.
Thứ sử Điện Châu Phó Lâm là cháu ruột của chính thê Tiêu Bá Viễn. Chức Thứ sử Điện Châu này là lúc đó Tiêu Bá Viễn tự mình đề cử giành được. Mà ngay từ đầu, tri phủ ở Phác Quận không đánh mà chạy cũng chính là người do Phó Lâm đề cử sau khi nhậm chức.
Nói ra thì vùng Điện Châu gần như đều là thế lực của Tiêu gia. Chuyện lần này, Tiêu Bá Viễn khó tránh khỏi trách nhiệm, chỉ có thể thỉnh tội trước đã.
Triệu Thần Hi im lặng hồi lâu, trên đại diện liền yên tĩnh đến đáng sợ. Bây giờ một mình Tiêu gia độc bá trong triều đình, chuyện vậy xảy ra quá đột ngột, vả lại liên quan đến vận mệnh nước nhà, Tiêu gia nhất định sẽ bị liên luỵ. Nhưng nếu Tiêu gia sẽ vì chuyện như vậy mà sụp đổ thì có thể sẽ dính dáng đến nửa số quan viên trong triều.
"Thái sư đứng lên trước đi." Không nghe ra được hỉ nộ trong thanh âm của Triệu Thần Hi, vẫn bình tĩnh như mọi ngày, "Chuyện Thứ sử Điện Châu sẽ bàn lại sau. Hiện tại quan trọng vẫn là chiến sự nơi biên quan."
"Thần, tạ ơn Hoàng thượng không giết." Tiêu Bá Viên mình đầy mồ hôi lạnh bò dậy từ dưới đất, tảng đá trong lòng rốt cuộc đã hơi hạ xuống.
Không nói đến Thứ sử Điện Châu không đánh mà hàng này, vốn đã là trọng tội liên luỵ cửu tộc. Mà với tình hình ngày hôm nay, cho dù Tiêu Bá Viễn chuyên quyền cũng hiểu rất rõ rằng vinh hoa phú quý hiện tại của Tiêu gia đều là nhờ triều Đại Uyên.
Nếu thật sự để người Kim tiến thẳng vào Trung Nguyên, ồ ạt vào kinh. Mất triều Đại Uyên thì còn đâu Thái hậu, quý phi, hay Thái sư của Tiêu gia?
Bây giờ Tiêu Bá Viễn chỉ hận không thể rút gân lột da Phó Lâm!
Điện Châu gần với Thông Châu, lúc đó Tiêu Bá Viễn vì muốn nắm thêm binh quyền, đã mưu tính ba bốn năm mới thúc đẩy để Phó Lâm làm Thứ sử Điện Châu.
Tuy binh lực Điện Châu không bằng một phần mười Thông Châu, nhưng vì gần Thông Châu, có phụ tử Hạ gia trấn thủ biên cảnh thì cũng sẽ không có chuyện gì với Điện Châu.
Tiêu gia phải vất vả mất nhiều năm chuẩn bị để cuối cùng mới thâu tóm được thế lực Điện Châu trong tay. Vốn sau này muốn phù trợ Tiêu gia ở trong triều, từ từ khuếch trương thế lực Điện Châu dùng để kiềm hãm Hạ gia ở Thông Châu, nhưng ai ngờ xảy ra chuyện này!
Chuyện lần này, người Kim ấy vậy mà bao vây Điện Châu, Phó Lâm lập tức phái người ra roi thúc ngựa đi cầu cứu viện binh ở Thông Châu, chắc chắn sẽ tới kịp.
Nhưng Phó Lâm lại bỏ chạy!
Không chỉ chạy trốn, còn sợ người Kim đuổi giết hắn liền mang theo phần lớn binh lực ở Điện Châu che chở gia quyến của hắn cùng nhau trốn!
Tiêu Bá Viễn hít một hơi thật sâu để mình từ từ trấn tĩnh lại.
Nếu lúc trước Hoàng thượng không nổi giận với mình thì bây giờ chỉ cần lập thêm vài công trạng, Tiêu gia sẽ vẫn có thể tồn tại!
"Thái sư, Hộ bộ luôn do ngươi chưởng quản. Hiện tại nhất định phải tự mình xem xét quân nhu và lương thảo."
Tiêu Bá Viễn không ngờ lúc này Hoàng đế vẫn giao toàn bộ công việc ở Hộ bộ cho mình, vui mừng trong bụng liền vội vàng tiến lên, "Thần tuân chỉ, chắc chắn sẽ không làm nhục mệnh lệnh của Thánh thượng!"
Mãi đến khi bị Vân Cẩm mặt mày hớn hở thúc giục thay y phục tiếp giá, Hạ Hàn mới hơi hoàn hồn lại.
Toàn bộ Hoa Anh Điện vẫn là lần đầu tiên nghênh đón thánh giá, chúng cung nhân cũng hơi lo sợ. Cũng may Vân Cẩm coi như bình tĩnh, chỉ huy cung nhân chuẩn bị mọi việc.
Hoàng đến đến nhanh hơn dự liệu của mọi người, gần như là thái giám thông truyền vừa tới thì chốc lát sau Hoàng đế cũng mang một dãy rồng rắn người đến Hoa Anh Điện.
Từ cổng Hoa Anh Điện, xa xa đã có thể thấy đèn lồng cầm trong tay cung nhân. Một đoàn nghi trượng* thắp sáng cả Hoa Anh Điện vẫn luôn vắng lặng.
(*Nghi trượng: quạt, dù, cờ... mà đội hộ vệ mang theo khi vua đi đến đâu đó)
"Thần Hạ Hàn, cung nghênh Hoàng thượng."
"Nô tì cung nghênh Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!"
Hạ Hàn đang chờ ở cửa điện vừa thấy bóng dáng của Hoàng thượng đến gần liền vội vàng quỳ xuống đất tiếp giá. Cung nhân sau lưng cũng quỳ theo y đầy đất.
Rõ ràng từ lâu đã không phải là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng lúc này Hạ Hàn lại khẩn trương hơn bất cứ lúc nào.
Mới vừa quỳ xuống, đã thấy một bàn tay đưa đến trước mặt mình. Hạ Hàn hơi do dự, nâng tay mình lên vịn vào, rồi theo sức lực của đối phương từ từ đứng lên.
Triệu Thần Hi thấy lúc này Hạ Hàn dường như hơi từ người, khẽ mỉm cười, kéo y đi vào chính điện,
"Đều đứng lên hết đi."
"Tạ ơn Hoàng thượng!"
Vào chính điện, Triệu Thần Hi đuổi hết cung nhân phục vụ ra ngoài. Triệu Thần Hi thấy Hạ Hàn còn chưa hoàn hồn, liền dắt y đến cùng ngồi trên nhuyễn tháp. Cầm ấm trà chêm trà cho mình, vừa nhìn Hạ Hàn.
Hạ Hàn hốt hoảng một lúc lâu, khi lấy lại tinh thần mới phát hiện cả hai người đã đến nội điện. Vừa ngẩng đầu lên đã thấy Triệu Thần Hi tủm tỉm cười chăm chú nhìn mình. Trên mặt lên nóng lên.
"Hoàng thượng... hôm nay vì sao đến sớm như vậy?" Hạ Hàn bị nhìn chằm chằm hơi luống cuống, ấp úng lên tiếng hỏi.
"Hửm? Ban nãy thái giám thông truyền chưa nói sao?" Triệu Thần Hi thấy mặt Hạ Hàn đỏ lên thì càng vui vẻ, "Đêm nay trẫm lâm hạnh Hoa Anh Điện."
Hết chương 16