[Đam Mỹ] Thiên Tử

Chương 26 : Tấn phong

Ngày đăng: 09:41 18/04/20


Editor: Cát Cánh



Beta: Cửu NguyệtThái sư vừa nhìn thấy thị vệ này, tim đột nhiên đập thình thịch. Quả nhiên, sau khi Hoàng đế nổi cơn giận dữ xong mới hỏi kỹ lại, liền biết được một tháng trước Dụ vương vừa vặn đi qua Điện Châu.



Người Kim tập kích bất ngờ, thứ sử Điện Châu dẫn người chạy trốn, dĩ nhiên không dám mang theo thân vương đi cùng. Đến tối đến thừa dịp bỏ chạy lại còn để Dụ vương ở Điện châu không quan tâm!



Lúc ấy chiến tranh rối loạn, Dụ vương cùng một đội thị vệ nhỏ mất liên hệ với bọn họ. Cho tới khi hắn xuất phát, những người còn lại vẫn không thể tìm được tin tức nào của Dụ vương.



Tin tức bất ngờ này, làm cho bá quan chưa kịp định thần lại. Hoàng đế lại suýt chút nữa hủy đi Kim Loan Điện ngay tại chỗ.



Quần thần cũng không ồn ào nữa, tất cả đều nơm nớp lo sợ quỳ trên mặt đất thỉnh tội.



Tiêu thái sư lại khổ hết chỗ nói. Hoàng đế yêu quý hoàng đệ ruột thịt này bao nhiêu, hơn hai mươi năm qua mọi người đều có thể nhìn thấy.



Lúc này Dụ vương vì thứ sử Điện Châu mà sống chết không rõ, chuyện này, chuyện này…



Quả nhiên, cơn giận dữ này của Hoàng đế duy trì suốt cả buổi triều sớm. Liên tiếp giáng chức mấy quan viên Tiêu gia bên này và những quan viên có dính dáng tới Điện Châu.



Cuối cùng Hoàng đế cũng thu liễm lại cơn tức giận, phái người truyền chỉ cho Thông Châu ngay tại chỗ. Nói rằng nếu như gần đây chiến sự hòa hoãn, thì để cho Trấn quốc công nhanh chóng phái ít người đi tìm Dụ vương. Nhất định phải đưa Dụ vương an toàn quay lại kinh thành!



Sau khi Hoàng đế phẫn nộ bãi triều, ngay cả Tiêu thái sư cũng chảy mồ hôi lạnh toàn thân.



Khi chiến sự vừa mới bắt đầu, Hoàng đế đã phái người đi tìm Dụ vương, bảo y về kinh sớm một chút. Vốn cho rằng Dụ vương có tính ham chơi, có lẽ lần này đi có hơi xa một chút, hơn một tháng mới có thể quay về là chuyện bình thường. Ai biết rằng lại xảy ra chuyện!



Tiêu thái sư nghĩ tới ban nãy bản thân mình ầm ĩ một trận lớn về việc hậu cung của Đức phi, lúc này ông không biết kể khổ vào đâu, chỉ đành vội vàng quay về phủ, dặn dò phu nhân Tiêu phó thị vài câu, bảo bà lập tức đưa thẻ bài vào cung.



Khi Tiêu Thái hậu ở trong thiên điện đợi Tiêu phó thị tới thỉnh an, vẻ mặt vẫn có chút mệt mỏi như trước.
Tiêu phó thị lại bị dọa thiếu chút nữa bay mất hồn. Các cung nhân khác sợ hãi truyền thái y, loạn thành một đống.



Vào thời khắc này trong Từ An Cung cũng không khác gì, không cẩn thận đã làm vỡ vài đồ sứ. Thái hậu cũng đột nhiên cảm thấy không khỏe, cũng gọi mấy vị thái y ngay sau Hoa Cảnh Điện.



Từng là tẩm cung vắng lặng suy tàn, lúc này được tầng tầng lớp lớp cung nhân vây quanh một vòng.



Hạ Hàn quỳ gối tại cửa đại điện Hoa Anh Điện, lúc này y đã thay lễ phục màu xanh ngọc, đầu đội kim quan ngũ bảo. Dưới ánh lửa sáng, càng hiện lên khuôn mặt như ngọc, quý khí đè ép người khác.



Hai tay nhận lấy khay gấm đựng thánh chỉ, sách văn cùng với ẩn tỉ, Hạ Hàn lại dập đầu tạ ơn, “Thần Hạ Hàn, tạ chủ long ân. Ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!”



Tuyên thánh chỉ xong, lại ban thưởng cho đủ loại châu ngọc. Liên Cẩn đứng tại chỗ, lại bắt đầu cao giọng đọc lễ. Những cung nhân khác bê khay gấm nối đuôi nhau đi vào, trong nháy mắt trước cửa Hoa Anh Điện vô cùng náo nhiệt.



“Chúc mừng Quân hầu, chúc mừng Quân hầu!” Đợi tất cả những lễ thưởng được mang vào Hoa Anh Điện rồi, Liên Cẩn mới cười híp mắt liên tục chúc mừng Hạ Hàn.



“Công công vất vả rồi.” Hạ Hàn thấy khuôn mặt cười của Liên Cẩn như sắp nở hoa. Biết rằng hắn thật sự vui cho mình, cũng buồn cười đưa lại khay gấm đưa cho Vân Cẩm, tự mình đưa cho hắn một cái hầu bao.



Liên Cẩn vội vàng đưa hai tay nhận lấy. Phần thưởng của Hạ Hàn, hắn đương nhiên an tâm nhận lấy. Lại nói thêm mấy lời may mắn lấy lòng, Liên Cẩn cũng không tiện ở đây lâu, mang theo cung nhân lũ lượt rời đi.



Hạ Hàn dẫn cung nhân của Hoa Anh Điện quay trở lại trong điện. Nhìn thấy đồ ban thưởng sắp bày đầy cả tiền điện, Hạ Hàn tùy phí phất tay để cho người lui xuống thu dọn.



Chỉ để lại vẻn vẹn một tráp Đông châu đủ loại màu sắc cùng với một pho ngọc phật to bằng bàn tay, trong suốt xanh biếc. Y dặn dò Vân Cẩm bên người: “Đưa Đông châu cho chủ tử các cung, nói là hôm nay Hoa Anh Điện của bản cung có chuyện vui, thưởng cho bọn họ.”



Y dừng lại một lúc, lại nói: “Đúng rồi, chia nhiều hơn cho Hoa Cảnh Điện một chút. Dù sao thân phận của Tiêu quý phi cũng không bình thường, đương nhiên sẽ không giống với các cung khác. Còn ngọc phật này đưa tới Từ An Cung. Nói rằng bản cung hôm qua mạo phạm Thái hậu nương nương, cái này dùng để bồi tội.”



Vân Cẩm cúi người đồng ý, lập tức dẫn theo vài tiểu thái giám, trước tiên đi thẳng về hướng Từ An Cung.