[Đam Mỹ] Thiên Tử

Chương 28 : Lâm bồn

Ngày đăng: 09:41 18/04/20


Editor: Cát Cánh



Beta: Cửu NguyệtThái hậu liên tiếp cáo bệnh vài ngày, ngự y trong Từ An Cung cũng bận rộn quanh Thái hậu. Nhưng từ đầu tới cuối Hoàng đế vẫn luôn bận rộn chính sự, chưa từng tới thăm hỏi một lần. Tiêu quý phi như bị hắn lãng quên, cho dù Hoa Cảnh Điện có ầm ĩ thế nào, Hoàng đế vẫn coi như không biết.



Mấy ngày sau, Thái hậu rốt cuộc cũng thăm dò rõ ràng thái độ của Hoàng đế với chuyện này, chịu nhận sai. Sự việc liên quan tới Dụ vương, xem ra Hoàng đế lần này thực sự tức giận Tiêu gia.



Rơi vào đường cùng, Thái hậu chỉ đành ban ý chỉ xuống, Tiêu quý phi không tuân thủ cung quy, cấm túc trong Hoa Cảnh Điện ba tháng.



Ý chỉ vừa ban xuống, náo động toàn cung. Thời điểm mà Tiêu quý phi không tuân thủ cung quy cũng rất nhiều. Đã nhiều năm kiêu ngạo hống hách như vậy sao đột nhiên bây giờ lại chú ý tới hành vi ngôn từ của Tiêu quý phi? Hơn nữa còn do Thái hậu tự mình hạ ý chỉ, không phải là làm cho rất nhiều cung phi kinh ngạc rớt hàm sao?



Nhưng kết hợp những chuyện gần đây lại suy nghĩ một chút, mục đích hành động này của Thái hậu không khó đoán. Nhất thời, nhóm phi tần có chút trông ngóng tình hình cũng bắt đầu dần dần thể hiện ý tốt với Hoa Anh Điện.



Về phần Tiêu quý phi khi nhận được ý chỉ, khóc lóc làm loạn căn bản không nằm trong phạm vi chú ý của mọi người. Dù sao cũng bị cấm túc ba tháng rồi, còn gì cần quan tâm nữa chứ. Tường đổ mọi người đẩy, trong hậu cung này từ trước tới nay vẫn là nơi nâng cao đạp thấp.



Ý chỉ của Thái hậu hạ xuống chưa được mấy ngày, Hoàng thượng dành ra thời gian rảnh rỗi, cuối cùng cũng tới vấn an Từ An Cung. Tuy rằng vẫn không hề tới Hoa Cảnh Điện thăm Tiêu quý phi đang bị cấm túc, nhưng sắc mặt Thái hậu cuối cùng cũng tốt hơn vài phần.



Tuy rằng Hoàng đế đã tấn phong Đức phi làm Hoàng quý phi, nhưng rốt cuộc cũng không đoạt quyền cai quản lục cung của Tiêu quý phi. Nói cách khác, tuy rằng lúc này thân phận của Hoàng quý phi cao hơn Tiêu quý phi, nhưng kỳ thực vẫn là cái thùng rỗng. Chuyện ở hậu cung, người cầm quyền vẫn là Thái hậu và Tiêu quý phi.



Chỉ cần làm việc cẩn thận không gây rắc rối lớn nữa, thì bà nhất định có cách lôi cái thùng rỗng này xuống!



Mà mấy ngày nay, Hoàng quý phi vừa lên chức được hậu phi các cung liên tiếp tới lấy lòng, dường như tâm tình cũng rất tốt. Cũng không gây phiền phức cho Từ An Cung và Hoa Cảnh Điện nữa.



Trước đây Hoàng quý phi luôn im hơi lặng tiếng, cũng không được người ta để vào trong mắt. Khi vừa mới tiếp xúc với y, có nhiều người đều sợ y nhắc lại chuyện cũ không thèm để ý tới bọn họ. Cộng thêm Hoàng quý phi này ngay ngày hôm sau khi được sủng ái đã phạt trượng cung nhân trong điện, lại còn dám chống lại Tiêu quý phi và Thái hậu. Mọi người sợ Hoàng quý phi có tính cách như Tiêu quý phi. Hai tòa núi cao đấu đá trong cung, sau này lại chèn ép bọn họ thì phải làm sao?



Kết quả là Hoàng quý phi vô cùng dễ nói chuyện. E ngại Hoàng quý phi là nam nhân nên cũng không thường gặp mặt mọi người ở Hoa Anh Điện. Nhưng nếu như gặp mặt ở bên ngoài, ngoài nói vài lời làm cho người ta yêu thích thì thường thường còn có thể được ban thưởng.



Lụa là, trâm ngọc, gấm vóc, ngọc quý, rất nhiều vật mà Hoàng thượng ban thưởng cho Hoa Anh Điện, bản thân Hoàng quý phi không dùng được, liền hào hiệp thưởng cho mọi người.
“Nương nương!” Lâm ma ma bị dọa tới mặt trắng bệch, lập tức gọi cung nhân khác, “Còn đứng ngây ra đó làm gì? Nhanh chóng truyền thái y!”



“Đợi đã…” Thái hậu vỗ vỗ tay Lâm ma ma, biểu thị bản thân mình không sao, “Đỡ ai gia đi thay quần áo. Lập tức bãi giá tới Hoa Nguyệt Điện!”



“Nương nương!” Lâm ma ma tay chân luống cuống, “Người như thế này thì làm sao nô tỳ có thể yên tâm để người đi được!”



“Không sao, ai gia không sao cả.” Thái hậu trấn an Lâm ma ma, lại khăng khăng phân phó: “Nhanh đi chuẩn bị, tới muộn ai gia hỏi tội các ngươi!”



Lâm ma ma không xoay chuyển được Thái hậu, không còn cách nào nữa, chỉ đành lo lắng đỡ Thái hậu tới nội điện thay quần áo.



Trong Hoa Nguyệt Điện, Thục phi chịu đựng từng trận đau nhói ở bụng, nắm chặt tay Thụy Châu, thở hổn hển hỏi: “Hoàng thượng đâu? Hoàng thượng ở đâu? Đã tới hay chưa?”



“Nương nương yên tâm.” Thụy Châu cũng sốt ruột nhưng lúc này chỉ có thể trấn an Thục phi, “Đã sớm phái người tới thông báo cho Hoàng thượng rồi, có lẽ bây giờ Hoàng thượng đang trên đường tới. Nương nương đừng nóng vội, chờ hoàng tử điện hạ bình an ra đời, là có thể nhìn thấy Hoàng thượng.”



“Sao Hoàng thượng lại tới muộn như thế?” Tuy rằng đây không phải là lần đầu tiên Thục phi sinh, nhưng lại là lần đầu tiên cảm thấy bất an.



Hai lần trước, không nói tới việc trong thời gian mang thai Hoàng thượng thường xuyên tới thăm nàng. Khi nghe thấy nàng sắp sinh, gần như là lập tức đi tới đây. Hiện giờ từ lúc nàng sai người đi mời Hoàng thượng đã qua hơn nửa canh giờ, nhưng vẫn chưa hề thấy bóng dáng người đâu cả. Sao có thể làm Thục phi không hoảng hốt.



Thụy Châu thấy thế vội vàng khuyên nhủ, nhưng chưa nói được mấy câu, có một tiểu cung nữ chạy vào trong phòng sinh, “Nương nương, Hoàng thượng tới rồi! Bây giờ đang đợi ở bên ngoài!”



Thục phi đột nhiên vui vẻ, “Thật sao? Hoàng thượng… tới một mình?”



Tiểu cung nữ ngẩn người, cuối cùng chậm chạp trả lời: “Hoàng thượng… tới cùng Hoàng quý phi…..”



Thục phi nghe thấy thế mặt lập tức trắng bệch, bụng đột nhiên đau đớn. Thiếu chút nữa nghẹn một hơi.