[Đam Mỹ] Thiên Tử

Chương 3 : Tình hình

Ngày đăng: 09:40 18/04/20


"Ngô hàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế ——!"



Triệu Thần Hi ngồi nơi long ỷ rộng lớn, một tay khoác lên lưng ghế, mắt lạnh nhìn quần thần đang phủ phục dưới mình.



Sự trang nghiêm của Kim Loan Điện cao lớn rực rỡ mười năm cũng như ngày đó. Nhưng hôm ấy hắn đứng ở trên chóp cao kia nhìn xuống đại điện đẫm máu, đấy là hình ảnh mà suốt đời này hắn không thể nào quên.



Lúc này bề tôi đang bé mọn lại cung kính quỳ gối trước mình, thoạt nhìn vừa sợ hãi vừa trung thành với mình. Nhưng trên Kim Loan Điện đẫm máu ấy, vẻ mặt nịnh bợ vui vẻ khi cung nghênh tân đế đăng cơ mà không thấy bọn họ tỏ ra một chút xíu bi thương nào vì mình qua đời.



"Chúng ái khanh bình thân."



"Tạ bệ hạ."



Chờ khá lâu khiến trong lòng quần thần có mấy phần bắt đầu lo lắng và sợ hãi, rốt cuộc Triệu Thần Hi mới lên tiếng.



Trái tim treo lơ lửng trên không trung dường như cuối cùng đã được hạ xuống, hơn nửa thần tử như trút được gánh nặng mà bò từ đất dậy, lén thở dài mấy hơi.



Chẳng bao lâu, tiểu hoàng đế từng mù mờ chỉ biết vài chuyện trên triều, bây giờ đã trở thành một bậc đế vương niên kỉ trẻ tuổi, ung dung thản nhiên nhưng có thể khiến hơn nửa số quần thần nơm nớp run rẩy.



Nhưng tâm trạng hôm nay của Thánh Thượng thật sự không tốt mà, không biết có phải có chuyện lớn gì xảy ra không?



Lúc này mặc dù Triệu Thần Hi hận không thể kéo toàn bộ những hạ thần phản bội ra ngoài chém hết, nhưng dù sao bây giờ ngoài mặt vẫn không thể cho phép mình thích gì làm nấy được.



Không sao, thời gian còn sớm, bây giờ cách mùa hè ngập máu kia còn sáu năm tròn. Sáu năm để làm lại, hắn tuyệt đối sẽ không giẫm lên vết xe đổ nữa! Tạm thời nhẫn nại ngày hôm nay, rồi hắnnhất định phải bắt những người này trả nợ gấp trăm lần!



Nhìn người đứng đầu hàng quan văn, Tiêu Bá Viễn bình tĩnh tự nhiên, sừng sững bất động, Triệu Thần Hi đè xuống cơn cười lạnh trong lòng.



Lão hồ ly này, còn thêm bọn phản quân truy sát mình lúc đó, đều làm ra vẻ chính nghĩa lẫm liệt. Bây giờ những thứ này đối với hắn mà nói chỉ có thể tính là trò trẻ con.
Triệu Thần Hi phân phó xong, Liên Cẩn thật sự hơi kinh hoàng.



Từ nhỏ Liên Cẩn đã ở bên cạnh Triệu Thần Hi, mặc dù nói hắn vẫn không thể nào đoán rõ được tâm tư của Triệu Thần Hi, nhưng chỉ cần Triệu Thần Hi đã mở miệng căn dặn, hắn có thể dựa theo chính xác ý của Triệu Thần Hi mà thực hiện.



Ý vừa rồi của Triệu Thần Hi, tất cả bên trong đều là bảo vệ và quan tâm, hơn nữa tối qua đột nhiên cũng nhắc tới Hoa Anh Điện, vậy còn có thể không rõ ràng nữa sao?



Nhưng ngay cả Liên Cẩn cũng nghĩ không ra được, mình rõ ràng hầu hạ ở bên cạnh bệ hạ mỗi ngày, trong thời gian này cũng không có chuyện gì xảy ra, vì sao bệ hạ lại đột nhiên để ý đến vị kia ở Hoa Anh Điện vậy chứ?



Dù sao Liên Cẩn cũng do Triệu Thần Hi một tay đào tạo, tuy những phương diện khác không thể so với Lục Thập Vệ của hắn, về phương diện trung thành và hoà nhã mà nói thì không thể bới móc điểm nào.



Bây giờ dù không nghĩ ra, Liên Cẩn cũng chỉ nhanh nhẹn thuận theo. Bắt đầu suy nghĩ làm thế nào để làm trôi chảy chuyện Triệu Thần Hi đã giao.



Nên phân phó cũng đã phân phó xong, Triệu Thần Hi đứng dậy, đi về hướng Từ An Cung – đã đến giờ thỉnh an Thái hậu mỗi ngày.



Triệu Thần Hi chán ngán ngồi trên bộ liễn*, ánh mắt lại lần nữa hơi hướng về phía tây bắc.



(*bộ liễn (步辇): một loại công cụ do người khiêng, thay cho đi bộ vào thời cổ đại.)



Không biết lúc này Hạ Hàn đang làm gì, Ẩn Nhất vừa mới nói bình thường y cũng không hay đi khỏi cửa điện, vậy mỗi ngày sống trong Hoa Anh Điện sẽ làm gì? Sẽ rất buồn chán phải không? Không biết những năm nay y ở trong cung đã sống như thế nào...



Suy nghĩ của Triệu Thần Hi theo bộ liễn lung lay lắc lư cả đường, rốt cuộc lúc tới Từ An Cung, vừa lúc ở ngoài cửa điện, thị nữ bên người Tiêu quý phi vẫn còn canh giữ bên cạnh cửa cung.



Triệu Thần Hi hiểu rõ mà hừ lạnh một tiêng, bước xuống bộ liễn, cung nhân quỳ lạy một đường vào đến giữa chính điện.



Hết chương 3