[Đam Mỹ] Thiên Tử

Chương 31 : Trang phi

Ngày đăng: 09:41 18/04/20


Editor: Cát Cánh



Beta: Cửu Nguyệt“Ngược lại thì Trang phi vẫn luôn yên tĩnh.” Đợi Sương Tuyết dần dần biến mất trong thiên điện, Hạ Hàn mới có chút đăm chiêu nói.



Ở trong hậu cung bị Thái hậu và Tiêu quý phi nắm giữ này mà vẫn có thể duy trì thái độ yên lặng ngoan ngoãn tuân theo, lại còn an thân bảo mệnh lâu như vậy, có thể thấy được người này không đơn giản.



Triệu Thần Hi thật ra biết ý tứ trong lời nói của Hạ Hàn, biểu tình vẫn lãnh đạm như cũ, dáng vẻ dường như không hề vì Trang phi từ trước tới giờ luôn im lặng biết an phận thủ thường mà yêu thích nàng thêm vài phần.



“Im lặng là im lặng, cũng có chút thông minh, nhưng mà có đôi lúc lại tự cho rằng mình quá thông minh.” Triệu Thần Hi xoay xoay chiếc ly bằng ngọc lưu ly trên bàn, tuy rằng vẻ mặt không hề sắc bén như khi nhắc tới Thục phi nhưng lại hàm chứa ý trào phúng càng sâu, “Mấy năm nay, thủ đoạn an thân bảo mệnh của Trang phi quả thực không tồi. Nhưng nàng lại không hề biết, có đôi khi liều mình muốn duy trì vị trí trung lập, tới thời khắc quan trọng, lại chính là người đầu tiên bị lôi ra khai đao!”



Triệu Thần Hi không muốn nhắc tới chuyện này nữa, đứng dậy chuẩn bị kéo Hạ Hàn quay về tẩm điện. Kết quả Liên Cẩn bên ngoài lại đi vào thông báo, nói rằng Thẩm phó thống lĩnh tới rồi.



Giờ này, đều là thời điểm mà hằng ngày Ẩn Nhất tới đưa tin tức cho Hạ Hàn. Nhưng bình thường Hạ Hàn đều bị Triệu Thần Hi kéo đi ngủ trưa. Hôm nay khó mới có dịp nghe Liên Cẩn nói Hạ Hàn vẫn còn thức, cho nên Ẩn Nhất cứ thế mang sổ gấp vào.



Triệu Thần Hi trừng mắt nhìn Ẩn Nhất mấy lần, chưa từng thấy thuộc hạ nào không có năng lực quan sát thế này!



Ẩn Nhất quỳ dưới đất vừa vô tội vừa sợ hãi, không biết tại sao mình lại chọc giận Hoàng thượng.



Triệu Thần Hi và Hạ Hàn đều không phân phó gì khác, Ẩn Nhất đưa sổ gấp xong cũng nhanh chóng cáo lui.



Triệu Thần Hi cũng không có cách nào, bị lăn qua lăn lại như vậy cũng chẳng còn thời gian nữa. Chắc chắn là không ngủ trưa được, liền dứt khoát xem sổ gấp cùng với Hạ Hàn.



Tin tức mà Hạ Hàn muốn Ẩn Nhất đưa mỗi ngày vừa lộn xộn lại vừa nhiều, đều là những việc nhỏ nhặt không hề có trình tự. Quý nhân của cung này hôm nay thế nào, phu nhân của nhà kia hôm qua trốn ra cửa nào.



Triệu Thần Hi mới vừa xem hai quyển lập tức quăng đi, quả thực còn đau đầu hơn đám triều thần lải nhải. Quay đầu nhìn Hạ Hàn, lại thấy y nghiêm túc chăm chú nhìn chằm chằm sổ gấp trong tay. Tốc độ xem từng quyển cũng rất nhanh, sau khi xem xong sẽ thuận tay phân loại sổ đặt vào vị trí khác nhau. Chỉ qua một lát, đã sắp xếp xong mười mấy cuốn sổ gấp.




“Mẫu thân nhìn xem thế cục hiện nay, rồi nghĩ tới thái độ những ngày gần đây của Hoàng thượng. Là ý gì không phải đã quá rõ ràng hay sao.” Trang phi kéo lấy tay Lý An Thị, nhỏ giọng nói: “Hoàng thượng, sợ rằng sẽ không thể chấp nhận Tiêu gia thêm nữa.”



“Đây… đây…” Lý An Thị đột nhiên có chút luống cuống, đặc biệt khi nhìn tới cái bụng cao ngất của Trang phi, trong lòng rối loạn, “Vậy chúng ta nên làm thế nào bây giờ?”



Trước đó vài ngày, ngự y tới Hoa Dung Điện bắt mạch, lén lút trả lời câu hỏi của Trang phi, nói lần này nhất định là một hoàng tử. Trang phi lập tức đưa tin tức này tới Lý phủ, để mẫu thân mình vào cung chăm sóc. Sợ tới thời điểm cuối cùng lại xảy ra điều gì ngoài ý muốn.



“Nếu hiện giờ Hoàng thượng đã có tâm tư như vậy, vậy không bằng chúng ta…” Biết cái thai này của Trang phi có thể sinh hoàng tử, trên dưới Lý phủ ít nhiều cũng có chút tâm tư, “Hay là ngày mai thần thiếp xuất cung một chuyến, thông báo tin này cho lão gia?”



“Không thể được.” Trang phi vội vàng ngăn cản lại Lý An Thị càng ngày càng kích động, khẽ nói: “Tuy rằng Hoàng thượng có ý này, nhưng nền móng của Tiêu gia trong triều, chẳng phải mẫu thân cũng rõ ràng sao? Thế cục cuối cùng sẽ như thế nào, vẫn là hai khả năng. Bây giờ vội vàng đứng về một bên, nếu như sau này phát sinh chuyện gì, chúng ta đi đâu để hối hận đây?”



Lý An Thị sửng sốt nửa ngày, hít vào một ngụm khí lạnh, “Ý của nương nương là… Tiêu gia còn có gan lớn như vậy?!”



“Ai biết được? Nhưng cho dù Tiêu thái sư hay là Thái hậu, chẳng phải đều là nhân vật có gan lớn sao?” Trang phi cười lạnh một tiếng, quay lại dặn dò Lý An Thị: “Cho dù nói như thế, thế cục hiện nay vẫn chưa rõ ràng, còn chưa phải lúc để lộ diện, không thể xúc động được. Nếu trước đây chúng ta thế nào, bây giờ vẫn làm thế đó đi.”



Trang phi nhẹ nhàng vỗ về bụng mình, nhỏ giọng nói: “Vào thời điểm này, ai lộ mặt thì người bị xử lý chính là người đó, không bằng an ổn ngồi tại chỗ. Nếu như sau này Tiêu gia thực sự có thể vững vàng, dù sao đi nữa chúng ta cũng đâu có đắc tội bọn họ. Tới lúc đó nữ nhi chủ động tỏ ra yếu thế với Thái hậu, bảo vệ con trai mình, một vị vương gia không có đất dùng là điều không thành vấn đề. Nếu như sau này Hoàng thượng thực sự có thể điều chỉnh lại thế cục hiện tại… có vết xe đổ của Tiêu gia, mẫu thân người cảm thấy lúc đó, Hoàng thượng còn có thể để lại tai họa ngầm lớn như Hạ gia sao?”



Nói tới đây, biểu tình Trang phi vỗ về bụng mình càng thêm dịu dàng yêu thương, “Tới lúc đó, không có Tiêu quý phi, cũng không có Hoàng quý phi, trong cung này cũng chỉ còn lại Thục phi mà thôi. Một tiện nô do cung nữ sinh ra, nàng ta có được thánh tâm hơn bây giờ, có sinh thêm con đi nữa, nữ nhi cũng có cách để nàng ta nhìn rõ địa vị của bản thân mình!”



Lý An Thị ngẩn ngơ ngồi Trang phi phân tích nửa ngày trời, tự hỏi nửa ngày, cuối cùng cũng an tâm hơn vài phần, “Vẫn là nương nương nhìn rõ sự tình, thần thiếp quả thực lỗ mãng.”



“Nữ nhi đã ở trong cung này lâu rồi, đương nhiên phải nhìn thấy được nhiều thứ hơn mẫu thân.” Trang phi nhắc nhở Lý Anh Thị nói: “Mẫu thân nên dặn dò phụ thân. Lúc này nhất định không được đắc tội Tiêu thái sư, trở mặt với Tiêu gia!”



Lý An Thị liên tục gật đầu, “Thần thiếp biết rồi, ngày mai thần thiếp sẽ xuất cung một chuyến. Nhất đính sẽ nói rõ ý của nương nương cho lão gia.”