[Đam Mỹ] Thiên Tử

Chương 55 : Phượng Ấn

Ngày đăng: 09:41 18/04/20


Editor: Cát CánhNếu nói hai người Hạ Hàn và Tiêu Dịch Dao lại cắn xé lẫn nhau, thật đúng là trùng hợp.



Tiêu Dịch Dao gần đây quả thực chẳng còn cách nào, nếu như nghe tin Hoàng thượng muốn phong hậu vào thời điểm sớm hơn một chút, buổi tối nàng nằm ngủ cũng có thể cười tỉnh. Nhưng hơn nửa năm nay, Hoàng thượng nói là ân sủng, nhưng gần như chưa bước chân vào Hoa Cảnh Điện của nàng.



Cho dù nàng có tự tin thế nào đi nữa, cũng không ngốc tới mức tin tưởng vững vàng rằng vị trí Hoàng hậu kia cuối cùng cũng thuộc về mình.



Từ lúc Tiêu Dịch Dao mười hai mười ba tuổi, là cái tuổi mà vừa mới có mối tình đầu, thường xuyên mơ hồ nghe thấy mẫu thân và cô mẫu nói chuyện. Lặp đi lặp lại chỉ có một ý, nhất định phải để cho nàng ngồi lên vị trí Thái tử phi.



Khi đó Dịch Dao cũng chỉ có cơ hội ngẫu nhiên nhìn Thái tử vài lần từ đằng xa. Thái tử điện hạ thời niên thiếu đã đủ phong thái như bây giờ, thiếu niên duy nhất có thể đứng bên cạnh Thánh thượng, nhìn xuống thiên hạ, nhanh chóng gieo mầm tận đáy lòng nàng.



Hơn nữa thường xuyên nghe thấy cô mẫu cố ý vô tình nói chuyện, trong lòng Tiêu Dịch Dao dần dần hình thành nên việc chỉ có bản thân nàng mới đủ tư cách làm Thái tử phi, người làm Hoàng hậu cũng chỉ có một mình nàng mà thôi.



Tuy rằng cuối cùng lại không thể lên làm Thái tử phi như ý nguyện, nhưng cũng thuận lợi vào cung sau khi Hoàng thượng lên kế vị, hơn nữa nhiều năm qua đi vẫn là sự tồn tại đặc biệt trong lòng Hoàng thượng.



Tiêu Dịch Dao vẫn luôn tin tưởng rằng vị trí trong lòng Hoàng thượng của mình không giống như người khác, bằng không bản thân nàng cũng không độc chiếm hậu cung lâu tới bảy, tám năm. Cho dù nhiều năm qua nàng luôn âm thầm tự cho rằng thân phận Hoàng hậu của mình cũng là Hoàng thượng âm thầm thừa nhận. Đã lâu như vậy vẫn chưa được chân chính phong hậu, không phải vì Hoàng thượng không bằng lòng, không thích, chẳng qua là bị tình thế bên ngoài ép buộc mà thôi.



Cho nên trước đây tuy rằng Tiêu Dịch Dao có lo lắng, nhưng không hề hoảng loạn. Nàng luôn tin tưởng, vị trí Hoàng hậu cuối cùng nhất định sẽ thuộc về nàng.



Nhưng hơn nửa năm trước Đức phi ngoài dự đoán xuất hiện trước mắt mọi người, còn chưa đợi nàng phản ứng lại, Tiêu gia cũng đột nhiên bị thất thế, Hạ gia lại một lần nữa vùng dậy về triều.



Gần như là khi nàng còn đang mơ hồ chưa biết là đang xảy ra chuyện gì, Tiêu gia đã bị Trấn Quốc Công ép liên tiếp bại trận, ân sủng của Hoàng thượng cũng không còn ở trên người nàng nữa.



Trước đây có thế nào đi nữa, trong lòng Tiêu Dịch Dao cũng luôn cảm thấy cô mẫu còn ở đây, Tiêu gia vẫn còn, tình huống như vậy chỉ là tạm thời thôi.



Nàng chưa từng nghĩ tới, bản thân nàng trông mong bao nhiêu năm, đều không nhận được chút tin tức phong hậu nào. Nhưng vào thế cục hiện tại, Hoàng thượng lại muốn phong hậu. Người xung quanh đều cho rằng vị trí Hoàng hậu có chín phần mười sẽ là Hạ Hàn.



Trong khoảng thời gian này, giấc mộng lung lay sắp đổ của Tiêu Dịch Dao đã hoàn toàn vỡ nát.



Ban đầu nàng lòng dạ hoang mang, nhưng làm sao cũng không thể gặp được Triệu Thần Hi. Bất đắc dĩ chỉ có thể đi tìm Thái hậu khóc lóc, không ngờ rằng cuối cùng lại bị răn dạy một trận. Đi tới bước đường cùng, Tiêu Dịch Dao mới nghĩ tới việc đi tới Càn Nguyên Cung đợi, chỉ muốn có thể nhìn Triệu Thần Hi.



Có lẽ là vừa nhìn thấy nàng, Hoàng thượng có thể nhớ lại bản thân nàng thật tốt. Nhìn thấy nàng, thì Hoàng thượng có thể hiểu được chỉ có nàng mới là người có tư cách làm Hoàng hậu.



Đứng ở bên ngoài Càn Nguyên Cung gần nửa ngày, Hoàng thượng từ đầu tới cuối không đến. Nhưng người mà nàng không muốn gặp nhất lại quang minh chính đại xuất hiện trước mặt nàng.



Hạ Hàn nhìn thấy Tiêu quý Phi khí thế hung hãn đứng trước mặt mình, cũng là bất đắc dĩ.



Hôm nay Hạ Tích vào cung gặp y, nhưng ngoại thần tùy ý ra vào cung thực sự chẳng ra làm sao, Triệu Thần Hi đành sắp xếp người ở thiên điện Càn Nguyên Cung, bảo Hạ Hàn tới đó. Cho nên mới đúng lúc chạm mặt Tiêu quý phi.



“Hoàng quý phi đang làm gì vậy, gặp thần thiếp cũng không chào hỏi một tiếng. Quay đầu coi như không nhìn thấy là có ý gì?”
“Hoàng thượng…” Thái hậu vừa nghe thấy Hoàng thượng muốn đoạt Phượng Ấn của Tiêu quý phi, đột nhiên cũng cảm thấy trước mắt toàn màu đen. Được ma ma đằng sau vội vàng đỡ lấy.



“Thái hậu nương nương! Người vẫn khỏe chứ?”



Triệu Thần Hi quay đầu nhìn một cái, nói thẳng: “Thân thể mẫu hậu không khỏe, vẫn nên về cung nghỉ ngơi sớm đi. Những chuyện phức tạp này, cứ giao cho nhi thần là được.” Nói xong liền vung tay lên, “Đưa Thái hậu về cung nghỉ ngơi, hầu hạ cẩn thận cho trẫm!”



Cung nhân Từ An Cung vội vàng quỳ xuống, “Nô tì tuân chỉ!”



Nói xong những lời này, Triệu Thần Hi cũng không để ý tới Tiêu quý phi thêm nữa, trực tiếp kéo Hạ Hàn đi vào Càn Nguyên Cung. Vừa đi, còn vừa nghe thấy giọng hắn phân phó.



“Hoàng quý phi và Tiêu quý phi có chuyện, thị vệ bên ngoài Càn Nguyên Cung đều chết cả rồi sao? Bây giờ cũng không thấy người qua đây! Gọi Chu Thành lăn tới đây cho trẫm!”



Đợi Hoàng đế và Hoàng quý phi đi xa rồi, Thái hậu mới thở hổn hển. Nhìn Tiêu quý phi ngây ngốc thất thần được cung nhân đỡ quay về cung, tức giận để ma ma đỡ lên phượng liễn, trực tiếp rời đi.



Oan nghiệt! Tại thời điểm chỉ một bước sai thôi là thua toàn phần thế này, còn làm loạn ra chuyện như vậy. Làm mất Phượng Ấn còn bị cấm túc, Tiêu gia khổ sở cầu vị trí Hoàng hậu cho nàng bao nhiêu năm như vậy, lại bị chính nàng chặt đứt đường đi!



Rốt cuộc là đang chôn vùi bản thân nàng, hay là chôn vùi Tiêu gia!



Bỏ lại Tiêu Thái hậu và Tiêu quý phi, Triệu Thần Hi và Hạ Hàn cũng nhanh chóng đi vào Càn Nguyên Cung.



Triệu Thần Hi nhéo nhéo bàn tay Hạ Hàn, tiếp tục mượn cơ hội xử lý Chu Thành. Hạ Hàn xoay người tới thiên điện, bị Tiêu quý phi quấy nhiễu như vậy, Hạ Tích cũng đã đợi rất lâu.



“Ồ… khụ… ”



Hạ Hàn nhìn thoáng qua đệ ruột ngồi ở ghế dưới, kỳ quái hỏi: “Sao thế?”



“Không!” Hạ Tích nâng chén trà lên uống một ngụm lớn, hàm hồ nói: “Cũng không biết, thì ra Quân hầu… lợi hại như thế…”



Chuyện ban nãy ngay bên ngoài Càn Nguyên Cung, hắn còn chưa mở miệng hỏi, đã có nội giám tới bẩm báo chi tiết quá trình với hắn. Không hổ là người hầu hạ Thiên tử trong cung, bản lĩnh miêu tả lại sự việc, còn rất… sinh động.



Hạ Hàn buồn cười trừng mắt nhìn hắn một cái, “Ta còn lợi hại nhiều hơn thế. Làm sao, có thể dọa tới Hạ tướng quân sao?”



“Không, không!” Hạ Tích vội vàng xua tay, “Quân hầu khí thế vô biên, vi thần chỉ nhất thời bội phục không biết biểu đạt thế nào thôi.”



Hai huynh đệ trêu đùa xong, Hạ Tích mới nói, “Bây giờ Phượng Ấn đã ở trong tay Quân hầu… cũng tốt, liều thuốc mạnh như vậy, e rằng sẽ làm cho rất nhiều người lo lắng. Phía phụ thân cũng có thể sớm ngày thu lưới?”



Hạ Hàn cũng gật đầu, “Chỉ hi vọng như thế.”