[Đam Mỹ] Thiên Tử

Chương 69 : Bất mãn

Ngày đăng: 09:41 18/04/20


Editor: Cát Cánh“Chúc mừng Ninh phi nương nương.” Sau khi Vân Cẩm giao ý chỉ cho Ninh phi thì đứng ở một bên cười híp mắt chúc mừng.



Ninh phi vừa mới được tấn phong, được Như tần đúng lúc tới chơi nhà đỡ dậy. Cẩn thận đưa ý chỉ cho nội giám đằng sau, cũng cười cười đáp lễ với Vân Cẩm.



“Làm phiền công công hôm nay tới đây một chuyến.” Vừa nói, tiểu cung nữ đằng sau Ninh phi bước lên trước mấy bước, hai tay dâng lên một chiếc hà bao tinh xảo, “Chút tâm ý nhỏ, mong công công vui lòng nhận cho.”



Phi tần được tấn chức, đều sẽ cho công công tới truyền ý chỉ một hà bao, cũng coi như là tập tục trong cung.



Ninh phi vốn là một người thông minh, Vân Cẩm bây giờ đã là đại tổng quản của Phượng Dương Cung. Những nội giám lớn hơn hắn ở trong cung này cũng chỉ có Liên Cẩn ở bên cạnh Hoàng thượng. Ninh phi đương nhiên sẽ không keo kiệt xem nhẹ tình cảm qua lại vào những thời điểm thế này.



Vào những lúc thế này đương nhiên Vân Cẩm cũng sẽ không từ chối. Hắn cười nhận lấy hà bao nhét vào ống tay áo, lại nói: “Ninh phi nương nương bây giờ đã trở thành phi rồi, đã là chủ nhân của một cung. Vậy cũng không thể ở trong Ngọc Hủ Hiên này nữa. Điện hạ đã dặn dò, ban thưởng nương nương ở lại Duyệt Linh Điện. Trước đó vài ngày cũng đã hạ lệnh sửa sang lại, nương nương cũng mau nhanh chóng xử lý việc ở Ngọc Hủ Hiên này thôi. Hai ngày nữa là có thể vào ở Duyệt Linh Điện.”



Lần này Ninh phi chỉ được tấn phong làm phi, nhưng vẫn chưa phong hào, không phải là một trong bốn phi, đương nhiên cũng không thể ở được trong bốn tòa chủ điện.



“Vâng, đa tạ công công nhắc nhở.” Ninh Phi hơi quỳ gối hành lễ: “Còn mong công công thay bản cung cảm tạ ân điển của Hoàng hậu điện hạ.”



Vân Cẩm vội vàng nghiêng người, nhường lễ này. Nhưng vẫn rất cỏ cảm tình tốt với Ninh phi biết lễ hiểu chuyện, “Nương nương yên tâm, nô tài sẽ nói lời này với điện hạ.”



Dứt lời, hắn lại phất tay, để lại mấy nội giám giúp đỡ Ninh phi thu dọn đồ đạc, “Nô tài còn cần phải quay về Phượng Dương Cung phụng mệnh, xin phép cáo từ trước.”



Ninh phi lại cảm ơn Vân Cẩm, để cung nữ bên cạnh tiễn người ra ngoài Ngọc Hủ Hiên mới thôi.



Tiễn Vân Cẩm tới truyền chỉ đi rồi, cung nhân trong Ngọc Hủ Hiên lúc này mới dám thực sự vui vẻ. Từng người xúm lại gần chúc mừng Ninh phi.



Ninh phi hiển nhiên cũng vui mừng, cười thưởng cho tất cả các nội giám mà Vân Cẩm để lại, “Được rồi, không nghe thấy lời công công vừa mới nói sao? Mau chóng đi thu dọn đồ đạc đi.”



Lúc này mọi người mới hân hoan tản ra, vui vẻ đi thu dọn đồ đạc.




Có hậu phi được tấn phong làm phi, chuyện lớn như vậy đương nhiên cũng làm kinh động tới Tiêu quý phi.



Nhưng đợi khi nàng ta vô cùng tủi thân và tức giận chạy tới Từ An Cung, lại phát hiện một trong hai nhân vật chính của ngày hôm nay đã ở bên cạnh Thái hậu rồi.



“Tại sao ngươi cũng ở đây?” Tiêu quý phi nhìn Tiêu Nguyệt Kỳ, nghiêm mặt hỏi.



Tiêu Nguyệt Kỳ nhìn thấy Tiêu quý phi đi vào, cũng không quan tâm dáng vẻ nàng ta quát tháo mình, vẫn cung kính quỳ trên mặt đất hành lễ, “Thần thiếp bái kiến quý phi nương nương, thỉnh an nương nương.”



“Diệc Dao, ngươi lại làm sao vậy?” Thái hậu trách cứ nhìn Tiêu quý phi, quay đầu gọi Tiêu Nguyệt Kỳ, “Nguyệt Kỳ đứng dậy trước đi. Đều là người một nhà, không cần phải đa lễ như vậy.”



Tiêu quý phi nhìn thấy Thái hậu nói chuyện nhỏ nhẹ với Tiêu Nguyệt Kỳ như vậy, có chút căm phẫn, nhưng vẫn tạm thời áp xuống.



Tiêu quý phi không để ý Tiêu Nguyệt Kỳ, xoay người đi tới bên cạnh Thái hậu, lắc cánh tay bà nói: “Cô mẫu, người đã nghe chuyện hôm nay Hoàng hậu hạ ý chỉ chưa?”



Thái hậu đương nhiên cũng biết nàng tới đây vì chuyện này, liền nói: “Ai gia cũng có nghe qua, nhưng việc này thì có làm sao?”



“Nhưng mà….sao Hoàng hậu có thể như thế!” Tiêu quý phi vẫn không cam lòng, “Ninh quý nhân không hiền không đức, tại sao lại có thể đột nhiên thăng nàng làm phi được? Cho dù là Hoàng hậu, cũng không thể tùy ý làm bậy như vậy được?!”



“Bởi vì y chính là Hoàng hậu, chỉ điểm này thôi cũng đủ rồi.” Thái hậu vỗ vỗ mu bàn tay Tiêu quý phi, quay đầu nói với Tiêu Nguyệt Kỳ: “Nguyệt Kỳ, hôm nay con cũng mệt rồi nhỉ? Quay lại nghỉ ngơi đi. Mới tiến cung chưa được bao lâu đã được tấn phong quý nhân, đây là phúc lớn của con. Sau này bên người thiếu thứ gì, trực tiếp đến Từ An Cung nói với ai gia một tiếng là được.”



Tiêu Nguyệt Kỳ vội vàng quỳ xuống đất, “Nguyệt Kỳ lấy đâu ra phúc ấy. Cho dù có cũng chính là do nương nương ban cho. Nguyệt Kỳ không thể nào dám quên.”



Thái hậu vừa lòng vươn tay kéo nàng dậy, “Được rồi, đã nói là người một nhà không cần như thế.”



Bà ta dừng một chút, nhìn thoáng qua Tiêu quý phi bên cạnh, lại nói: “Trong cung này, ai gia chỉ có hai tri kỷ các ngươi. Diệc Dao bình thường tính cách thẳng thắn, con cũng đừng để trong lòng. Nói trắng ra, mặc kệ sau này hai người phúc ai lớn, đều không phải là từ Tiêu gia bước ra sao? Giúp đỡ lẫn nhau, thì có gì khác biệt đâu.