Đan Đạo Dâm Sư

Chương 36 : Đến ngày được về

Ngày đăng: 01:19 27/06/20

Đợi mấy tên bị phạt bị vệ binh dẫn đi ,Trần Hạ trưỡng lão trực tiếp bước lên kiểm tra kết quả
-Băng Ngọc Thanh 59 cái !!!
Trần Hạ hết hồn ,có tố chất a ! Dù cách xấu hay tốt nhưng được 59 lệnh bài không phải là đơn giản
Băng Ngọc Thanh liền khoanh tay nói
-Tất cả là nhờ có vệ minh !
-Vệ minh ! Vệ minh sao ? À cái tên hôm bữa tuyên bố giúp Băng Ngọc Thanh hạng nhất ! Hắn làm được sao ? Bá quá ? Ghê quá ?
những tân sinh lại nhốn nháo bình luận
Vệ minh cười cười bước lên
-Đệ tử có tài cán gì đâu! Chẳng qua đệ tử đánh bậy đánh bạ vài ba chiêu thức đả cẩu quyền may mắn đánh bại được vị Lâm huynh đây ! Rồi sau đó đánh thua Băng Ngọc Thanh nên bị mất hết lệnh bài về tay cô ấy ! Tài không bằng người đệ tử đâu dám to mồm nhận bậy !
vệ minh nói rồi liếc nhìn Băng Ngọc Thanh ra ánh mắt ý bảo em chỉ cần yêu anh là đ-
-Sao ? Lâm kì long bị vệ minh đánh bại à !
-Ai chà ! Xem ra là cọp giấy ! Có 1 Nhất Nhị mà đánh cũng không lại …
Mọi người xì xào bàn tán
Băng Ngọc Thanh nghe vệ minh nói dùng đả cẩu quyền bụp Lâm Kì Long mà không nhịn được bật cười ,che miệng duyên dáng
Còn Lâm kì Long thì khỏi nói tức giận bốc khói,run rẩy người ,mặt đỏ bừng như bốc khói
-Ngươi ! Thằng khốn này! dám nói ta là chó à !
-Lâm huynh hiểu lầm rồi ! Ta chỉ nói bộ quyền của ta tên là đả cẩu quyền có nói gì Lâm huynh là chó đâu ! Hình như là tự Lâm huynh nói đó !
-Thôi ! Im lặng !
Trần hạ trưởng lão can ngăn kịp thời ánh mắt nhìn về vệ minh nghi hoặc
-Tên chó này ta không giết mày tao không là Lâm Kì Long! Còn con Băng Ngọc Thanh kia nữa, chờ đó tao sẽ cho mày chổng mông dưới chân tao …..
Lâm Kì Long cay nghiệt mà chửi rủa trong lòng
Tiếp tục kiểm tra thành tích ,Trần Hạ 17 cái ,X,Y,Z …vvvv
Như vậy thí luyện kì này Băng Ngọc Thanh đứng 1 ,Trần hạ thứ 2 ,X,Y,Z…vvv
Trao phần thưởng xong ,cả nhóm quay về nơi nghỉ ngơi ,vệ minh và Băng Ngọc Thanh ánh mắt đưa tình long lanh ….
-Cái thằng dại gái ghê bây
Nam thúc cười hắc hắc đá tung cửa phòng vệ minh
-Hề hề thầy giỏi sao có trò dở !
vệ minh tếu táo
-Sư phụ con muốn về thăm nhà !1 tháng rồi con nhớ nhà !
nhớ nhà là 9 nhớ Từ Hoa mới 10
-Ừ ta biết thế nào ngươi cũng đòi về nên có bẩm báo cho viện trưởng và 5 vị trưởng lão rồi ! Họ cho người về nhưng với 1 điều kiện !
-Hả sao kì vậy?nội quy cho phép 1 tháng về nhà 1 lần mà ?
-Cũng chỉ để tốt cho ngươi thôi ! Ngươi được về nhà nhưng phải cho 2 người đi theo bảo vệ!
-Bảo vệ ?
-Ngươi xem ngươi bây giờ là thế nào ? Sắp thành đệ tử hạch tâm rồi! Ngươi có biết vì thuộc tính Lôi của ngươi mà cả học viện phải lao tâm khổ trí bịt kín thông tin không? Để cho mấy nước khác biết thì chắc chắn ngươi bị xẻ thịt nghiên cứu hắc hắc!!!
-À ra thế !
-Vậy đi !2 cao thủ của vệ binh sẽ theo bảo vệ ngươi từ xa ! Có chuyện nguy hiểm tính mạng thì ngươi mới thấy họ ra tay !cứ yên đi kĩ viện chơi gái đi hắc hắc chắc thèm lắm rồi hả !!
-Chỉ sư phụ hiểu đệ tử kaka!!!!
-Cho ngươi đi 3 ngày ! Ăn chơi đã thì lết về đây cho ta !
-uể sao ít vậy 1 tháng 30 ngày mà sao chỉ được nghỉ có 3 ngày
-hừ.vậy ngươi muốn bao nhiêu mới đủ
-Dạ ! Sư phụ
Con chỉ xin về độ chục đến 15 ngày thôi ạ
Trong lòng thì vệ thầm tính toán bay đi bay về cũng phải mất 2 ngày còn 1 ngày thì chưa kịp cởi cái quần thì phải bay về thì thời gian đâu mà nện
-Ngươi nói cái gì 15 ngày
Nam thúc mặt đen lại hầm hừ, thằng ôn này 1 tháng được về 1 lần .1 lần nó xin về nữa tháng
Thấy Nam thúc mặt đen lại vệ minh nghĩ không ổn
-vậy 10 ngày nha tuy hơi ít nhưng mà vì sớm quay lại học tập rèn luyện con đành nhịn vậy
- 4 ngày không hơn không kém
Vệ minh biết ông thầy định chơi trò đi chợ với mình bèn nói
-ít quá 7 ngày thôi cũng được
-5 ngày
-thành giao
Vệ minh lon ton chạy về phòng chuẩn bị hành lý bỏ lại Nam thúc đang đứng ngớ người
Mãi lúc sau Nam thúc mới nhận ra mình bị hớ ông bèn chữi đổng lên
-Đậu phộng thằng ôn dám lừa ông.xin gì xin những 5 ngày đi kỹ viện ông trù cho mày chơi đĩ sứt cu loz bu xệ dái.....
Xã xong Nam thúc hầm hầm đi báo cáo
Vệ minh đâu biết rằng có 1 truyền âm phù từ học viện bay thẳng đến nhà Lâm Gia
Lâm Đại ( chú 4 của Lâm minh ) mở truyền âm phù rồi đập bàn
-Hừ tên láo toét nào dám đụng đến cháu cưng của ta thế !!! Song thuộc tính Lôi và Hoả à ! Cũng có tư chất đấy! Không biết con cái gia tộc lánh đời nào đây !Người đâu lập tức cho người đi theo dõi tên này cho ta ,hình vẽ đây ,nhớ kĩ không được vong động ,báo tình hình về cho ta để ta xem sau lưng hắn là ai !!!!
Vệ minh rời đi ,do Băng Ngọc Thanh cũng có gia thế, tháng nào ba mẹ cũng bay từ trấn lên kinh thành thăm nên Băng Ngọc Thanh không đi theo vệ minh về thăm nhà
Vệ mịnh được vợ chồng trưởng lão luyện kim sư và luyện khí sư luyện cho 1 bộ dụng cụ phi hành thượng cấp nên thời gian bay về nhà vệ minh chỉ tốn có nửa ngày
-Mẹ !!!!! Lâm phụng !!!!! Ta về rồi !!!!
vệ minh la um sùm ngay cửa nhà
-Lâm Minh ! Con về rồi hả !
một bóng hình tha thướt hiện ra trong tầm mắt vệ minh ,cũng khuôn mặt xinh xắn hiền dịu ,cũng giọng nói ngọt ngào đó in hằn trong đầu vệ minh ….