Đan Đạo Dâm Sư

Chương 8 : Trúng độc

Ngày đăng: 01:19 27/06/20

Anh hai !e với mẹ về nè !á anh ăn gì đó !thơm quá! E chưa nghe gì mà thơm vậy đó
-ở cái thế giới này có lẽ chả ăn đồ nướng bao giờ nhỉ vệ minh tự hào cười ha ha
Em ăn đi ,mẹ cũng ăn đi ! Tui à ..con mới làm đó !
-vệ minh nói rồi kéo nửa con còn lại đưa cho em gái và mẹ
A.n.h ha..i …con này là ….???
Con đó đó
-vệ minh vừa gặm vừa chỉ
Cái gì ?
- mẹ vệ minh la làng nhảy dựng lên
Á anh hai nãy anh bắt con đó nó có giả chết không ????
Ờ ! Hình như có a chém nó mà chưa trúng nó đã chết !!!
Chết rồi !nôn ra nôn ra anh hai ơi ! Con đó phải bắt sống nó mới ăn được ,còn bắt mà nó chết nó tự làm vỡ mật chảy ngấm vô thịt ăn là trúng độc đó !!!
Ừ ! Hả ? Cái gì ? Trúng độc ? Độc …độc gì !!
Em..em không biết ? Mẹ nói vậy đó !
Mẹ vệ minh lúc này tay vỗ lên trán lắc đầu,mặt thoáng hồng lên ,thở dài rồi quay qua bảo Lâm Phụng
Con chạy đi qua trưởng thôn xin cho mẹ ít hoa lan thảo ,đinh ngưu ,với tỳ vị đem về đây
Dạ ! Con đi liền ! Mà anh hai không sao hả mẹ
Ừ !đi đi! Anh 2 con không sao đâu !
Độc…độc …có chết không mẹ
-vệ minh teo cu ,ông trời muốn chơi ta hả mới cho sống lại giờ bắt chết tiếp
Ăn bậy ăn bạ ! Mẹ mới đi có chút à là ….!không sao nhưng mà …..
—nói đến đây Từ Hoa lại đỏ mặt
Mà sao ?
- vệ minh gấp muốn khóc
Thôi đi vô nhà nằm đó tí mẹ sắc thuốc cho uống ! Không sao uống thuốc là hết
Vệ minh nghe vậy cũng thở phào, đứng dậy lắc lắc người, thấy mình khoẻ re có gì đâu ta ,rồi cũng đi vô nhà
Vô trong buồng mẹ mà nằm !
-Từ hoa lên tiếng
Dạ?
—vệ minh nghĩ ủa giường này của mình mới đúng chứ sao phải vô buồng ta
Vô ngồi chả biết làm gì vệ minh lấy cuốn sách bắt đầu đọc tiếp ,đang đọc liếc liếc thấy Từ Hoa đứng trước cửa phòng nhìn mình thỉnh thoảng thở dài như có gì khó xử …
-vệ minh ngờ ngờ
Á! một cảm giác nóng bừng đột ngột ập đến trong cơ thể vệ minh ,như 1 ngọn lửa thêu đốt toàn bộ nội tạng ,một cỗ hơi nóng từ vị trí bụng ,1 cái từ đan điền hoà trộn như đốt nội tạng vệ minh ,cỗ hơi nóng đó bừng lên đầu vệ minh , khiến cho 2 mắt vệ minh nóng bừng như muốn nứt ra ,những đường chỉ đỏ gân gốc nổi lên trong 2 mắt …..vệ minh lăn lộn bứt rứt khó chịu ,con cu như có thuốc súng đang được dồn nén vào bung lên chỉa dựng đứng cái quần vải mỏng lên ,giựt giựt như muốn nổ bùng
Con ..con ..cố lên có thuốc mẹ sắc cho uống là hết ngay …ráng lên con …
-Từ hoa lo lắng ngồi trên giường vệ minh
Á ..a.. con nóng bụng ,nóng quá a..a- vệ minh lăn lộn ,phải chi chỉ ăn cái con kia còn đỡ nhưng mà trong đan điền vệ minh còn có viện thuốc kia đã tan rã hết nhưng không được vệ minh vận khí cho tản đi khắp khí huyết làm cho trên dưới kết hợp thổi bừng lên luồng khí nóng gấp 2 lần
Như thấy vệ minh đau quá ,Từ Hoa cắn răn một cái hạ quyết tâm
Con ..con ăn phải là con Lục Dục Soái ,như e con nói nếu bắt nó mà nó không chết thì ăn không sao ,còn nếu bắt mà để nó chết thì nó sẽ tự chấn vỡ mật cho chất độc lan ra ….nó ăn thức ăn chính là loại cỏ Dục tiên ,…đây ..đây là loại cỏ làm…cho người ta..ân ái say mê hơn ..ực
–nói đến đây Từ Hoa ngập ngừng nhưng nhìn vệ minh như thế …Từ hoa lại nói tiếp
Con trúng là trúng phải độc đó thế nên …con …phải ….âm dương …hoà hợp ..mới được !vốn dĩ loài này ai cũng biết mà không ăn mà do con ..con mất trí nhớ nên …con ..lại ..ăn !mà không sao con cố gắng chịu đựng ,chờ Lâm Hoa đem thuốc về mẹ cho con uống sẽ giải được
Nén cơn đau vệ minh suy nghĩ chả phải giống như mình uống phải viagra sao ? Vậy chắc nện phát là hết ! Có khác là cái thứ này nó mạnh hơn nhiều quá ! Nhưng …mà đây cũng là cơ hội …
-vệ minh suy nghĩ rất nhanh
A..á ..nóng quá ..con ..con nóng ở ..đây nè !
Vệ minh đưa tay kéo quần xuống ,con cu bật tung ra lắc lư ,rồi sừng sững lại chỉ dọc lên cứng ngắc ,vệ minh hé mắt nhìn khuôn mặt Từ hoa ,một khuôn mặt bất ngờ ,ngạc nhiên đỏ bừng nhìn chằm chằm vào cu vệ minh rồi bối rối ,xong quay mặt đi nhìn qua chỗ khác mà ngượng ngùng
Con …nóng quá ..a..a ..mẹ ..giúp con đi …không con chết …!a .a ,con ..sắp chịu hết nổi rồi !– vệ minh cáo già tấn công mãnh liệt bằng lời nói kèm theo sự uy hiếp
Con …con ..không sao đâu mà !e con sắp đem thuốc về rồi …ráng ..ráng lên con …!-Từ Hoa nhìn vệ minh ánh mắt đầy lo lắng rưng rưng nước mắt