Đan Nữ
Chương 23 :
Ngày đăng: 02:36 19/04/20
Sắc trời dần đen kịt, trên lương đình ở ngự hoa viên cung nữ đã treo đèn lồng, cách đó không xa, lò nướng than đỏ hừng hực, một đám người ở bên cảnh vừa nướng đồ ăn vừa đùa vui, quanh cảnh vô cùng náo nhiệt.
Huyền Cảnh Tử một bên ngô nướng, một bên liếc cách về phía lối vào ngự hoa viên, tâm thần không yên, mãi đến khi Thanh Hư đạo trưởng tiến vào, nàng mới thôi không nhìn nữa.
Huyền Phi Tử nhìn theo tầm mắt của nàng, cười nói: "Sư muội, muội càng ngày càng ỷ lại sư phụ, một lát không thấy đã đứng ngồi không yên, bây giờ sư phụ đến rồi, bắp ngô của muội cũng nướng xong rồi mau đi hiếu kính sư phụ đi!"
"Tất nhiên là phải hiếu kính sư phụ, giống như các huynh ấy, chỉ lo ăn lấy miệng mình thôi!" Huyền Cảnh Tử cầm bắp ngô, vui vẻ chạy đến bên Thanh Hư đạo trưởng chạy tới, cười nói: "Sư phụ, ăn tạm bắp ngô lót dạ trước đã."
Huyền Phi Tử có chút suy nghĩ nhìn theo bóng dáng Huyền Cảnh Tử.
Mọi người thấy Thanh Hư đạo trưởng đến đều đứng lên chào đón, lại nhốn nháo hỏi: "Sư phụ muốn ăn cái gì để đồ đệ nướng?"
Lúc này, Huyền Dương Tử cùng Đan Nữ cũng đến.
Mọi người ngồi đến trước lò, lấy món mình thích tự nướng lên.
Huyền Dương Tử giúp Đan Nữ nướng cánh gà, lại ghé bên tai nàng nói vài câu, rốt cuộc thành công khiến Đan Nữ mỉm cười.
Thanh Hư đạo trưởng ăn hai bắp ngô nướng, đứng lên nói: "Các ngươi nướng vui vẻ, ta đi trước."
"Sư phụ, để con cùng Người trở về, con pha trà cho Người." Huyền Cảnh Tử cũng thuận thế đứng lên, đi theo phía sau Thanh Hư đạo trưởng.
Huyền Phi Tử nhìn bọn họ đi xa, lúc này mới đến gần Huyền Dương Tử, nhỏ giọng nói: "Đại sư huynh, huynh có phát hiện, sư muội bây giờ không muốn chơi đùa cùng chúng ta, chỉ thích bám đuôi sư phụ thôi không?"
Huyền Vi Tử nói: "Sư muội trước giờ bướng bỉnh, sợ nhất là sư phụ, hiện nay lại chỉ luôn kề cận sư phụ, quả thật kỳ quái."
Huyền Dương Tử nói: "Muội ấy lần trước mất tích, rơi vào tay giặc Kim, may mà được sư phụ cứu ra, hiện có chút ỷ lại sư phụ cũng không tính là kỳ quái đi?"
Đương nhiên, cũng có vài tên đệ tử vụng trộm ngồi lên chiếc ghế này, tuy vậy lại không biến mất, đến khi xuống dưới liền bị bệnh vài tháng. Từ ấy, trừ các quan chủ lâm đại nạn, không còn đệ tử nào dám vụng trộm ngồi lên nữa.
Vì Bạch Vân Quan đặc thù địa vị, mỗi một đời quan chủ đều phải cẩn thận chọn lựa, sau này vì truyền thừa, quan chủ cũng nhiều người cưới vợ sinh con.
Đến thế hệ Thái Bạch chân nhân, đệ tử trong quan nhiều kẻ tò mò, vụng trộm ngồi trên ghế cổ, lại từng người từng người biến mất. Việc này, Thái Bạch chân nhân giấu thật kỹ, không dám khiến cho bên ngoài biết.
Đến cuối cùng, trong quan chỉ còn lại có hai người, Thái Bạch chân nhân cùng Đan Nữ.
Lần trước, Đan Nữ cũng nhịn không được, thừa dịp Thái Bạch chân nhân không chú ý, vụng trộm ngồi vào ghế cổ, muốn xem xem chính nàng có thể hay không biến mất.
Thái Bạch chân nhân vốn ở ngoài điện, đột nhiên mí mắt giật giật, hắn vội vọt vào trong điện, vừa vặn nhìn Đan Nữ vỗ lên tay dựa, chưa đợi hắn đi lên kéo nàng xuống, Đan Nữ đã biến mất.
Thái Bạch chân nhân thất thanh gọi, trên chiếc ghế trống rỗng đột nhiên lại xuất hiện một người, hắn tiến đến nhìn, người này không phải Đan Nữ mà lại là một vị hòa thượng.
Thái Bạch chân nhân nói tới đây, chỉ Niêm Hoa Tăng nói: "A Đan biến mất, xuất hiện ở trên ghế lại là Niêm Hoa Tăng. Nếu không phải là hắn vẫn không chịu nói chính mình là ai, lúc trước đã xảy ra chuyện gì, bản chân nhân đã sớm đi tìm Đan Nữ."
Mọi người nghe được trợn mắt há hốc mồm. Thanh Hư đạo trưởng lấy lại tinh thần, hỏi: "Ý của chân nhân là, chiếc ghế phi thăng kia xảy ra vấn đề?"
Thái Bạch chân nhân nói: "Đan Nữ biến mất, ta có thử tìm mấy con mèo, con chó đặt lên trên ghế. Bọn chúng quả nhiên biến mất, sau đó thay thế bằng con vật khác. Lại thêm hai ngày, ta ở núi phía sau quan nhìn thấy mấy con mèo, con chó biến mất hôm trước. Ta đoán, kia cái ghế kia không khiến người phi thăng, mà chỉ chuyển người ấy đến một nơi khác, lại chuyển một người khác ở nơi ấy đến đây."
Huyền Dương Tử nghe đến đó, nghĩ lại chuyện lò đan nổ ở Tam Thanh quán dạo trước, mơ hồ nhớ rõ khi hắn định kéo Niêm Hoa Tăng ra, có một lúc sương khói bao phủ dày đặc, tay bắt vào khoảng không, đợi hắn lấy lại tinh thần, vươn tay cầm lần nữa, liền thấy có người đã nằm trên mặt đất, khi ấy hắn chưa kịp nhìn kỹ, chỉ nghĩ đến là Niêm Hoa Tăng nên liền ôm luôn ra. Nguyên lai lúc đó, chân chính Niêm Hoa Tăng đã bị đánh tráo.
Thái Bạch chân nhân nói xong, lại vẫy Đan Nữ đến bên: "A Đan lại đây!"
Đan Nữ vội đến bên cạnh Thái Bạch chân nhân, ngẩng đầu nhìn hắn.
Thái Bạch chân nhân ôm vai Đan Nữ, quay đầu nói với Huyền Dương Tử: "Nghe nói ngươi phong A Đan làm Quý phi nương nương? Đem phong hào thu hồi lại thôi! Nàng là vị hôn thê của bản chân nhân, không có khả năng làm Quý phi."