Đan Nữ

Chương 25 :

Ngày đăng: 02:36 19/04/20


"Aiiii, đau đầu quá!" Đan Nữ ôm đầu rên rỉ, chậm rãi mở mắt ra, trong phòng một mảnh tối đen, không khỏi hô lên mấy tiếng: "Có ai không, đây là đâu? Lão đạo, Thái Bạch sư huynh!"



Nàng vừa mở miệng nói liền cảm giác có cái gì đó không ổn, vội đứng lên thử hô thêm một tiếng: "Hồng Liên!"



Thanh âm vừa vang lên, Đan Nữ lập tức biết chỗ nào không ổn. Giọng của nàng, như thế nào, như thế nào lại giống Niêm Hoa Tăng?



Chuyện gì thế này? Đan Nữ sợ hãi hoảng hốt, vươn tay sờ mặt, lại hoang mang rối loạn sờ ngực, nháy mắt hét lên: "Ta đang nằm mơ, nhất định là đang nằm mơ đi?"



Ngực nàng trước kia vốn đẫy đà, mà nay phẳng lỳ thế này, rõ ràng là ngực nam nhân.



"Hồng Liên, Hồng Liên!" Đan Nữ cắn ngón tay đến độ chảy máu, cảm giác đau đớn vô cùng chân thật, lại vẫn không chịu tin đây là sự thật, chỉ mải miết gọi tên Hồng Liên.



Nàng hô một hồi cũng không có ai tiến vào, trong lòng hoảng sợ cực điểm, cuối cùng quyết định nhảy xuống giường, đựa vào ánh trăng ngoài cửa sổ lần mò đến trước bàn thắp nến, run run cầm nhìn xem cảnh vật xung quanh.



Đây là một gian phòng cực đơn sơ, giường dùng mấy tấm ván gỗ ghép lại, chăn màn cũ, trên án đặt một bộ một ấm một chén, còn có mồi lửa cùng ngọn nến, bên dưới có mấy thứ quần áo mũ tất, ngoài ra không còn gì khác. 



Chỗ này tuyệt đối không phải là Noãn các nàng ở. Đan Nữ xem quần áo mặc trên người, là một bộ quần áo nam nhân màu xám, xem thế nào cũng thấy giống tăng y Niêm Hoa Tăng hay mặc.



Gặp quỷ a? Đan Nữ đem tay cắn chảy máu lúc nãy cho vào miệng cắn lần nữa, máu tươi lập tức chảy đầy trong miệng, nàng òa lên khóc, ta không cần biến thành Niêm Hoa Tăng a! Lúc trước lão đạo nhầm nàng là Niêm Hoa Tăng, nên nay liền biến thành Niêm Hoa Tăng thật sao?



Nàng cầm siêu đổ chén nước, dựa vào ánh nến mập mờ cố gắng xem hình ảnh phản chiếu trong chén trà, tuy chỉ là một cái bóng dáng mơ hồ, nhưng cũng đủ cho nàng thấy rõ, bóng trong chén nước cũng không phải là nàng, mà là Niêm Hoa Tăng. 



Nhất định là nằm mơ, đúng vậy, ngủ tiếp một giấc là được! Đan Nữ tắt đèn, sờ soạng bò lên giường, lôi chăn đắp lên người rồi nhắm nghiền mắt lại ngủ. Ngủ nhanh ngủ nhanh, tỉnh dậy sẽ vô sự.



Không chờ nàng kịp ngủ, ngoài cửa đã vang lên tiếng đập cửa, Huyền Tùy Tử đứng ngoài hô lớn: "Hoa tăng, hoa tăng."



Huyền Tùy Tử làm người phúc hậu, không muốn gọi Niêm Hoa Tăng là dâm tăng, nhưng cũng không muốn gọi pháp hào của hắn, vì thế đổi thành hoa tăng.
Huyền Dương Tử nhắm ánh mắt, bước lên phía trước, nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng, vỗ vỗ của lưng nàng nói: "Đừng sợ, còn có ta!"



"Lão đạo, ngươi thật tốt!" Đan Nữ tựa vào lồng ngực rắn chắc của Huyền Dương Tử, nói yếu ớt, "Nếu biến trở lại, ta nhất định sẽ chọn huynh, không chọn Thái Bạch chân nhân."



"Ừ!" Huyền Dương Tử ngửi được mùi hôi trên người Đan Nữ, đột nhiên nói: "Sau này nhất định phải tắm rửa sạch sẽ, nhớ không?" Nói xong lại nghĩ đến một chuyện, Đan Nữ tắm rửa, chẳng phải là mang thân thể của Niêm Hoa Tăng tắm rửa, cái gì đều thấy được với đụng đến hay sao?



Đan Nữ cũng nghĩ đến vấn đề này, vội nói: "Ta liền nhắm mắt lại tắm, không xem."



Huyền Dương Tử buồn bực, lại nghĩ đến lúc Niêm Hoa Tăng tắm rửa, chẳng phải cũng là xem hết thân thể của Đan Nữ? Không được, về sau bọn họ đổi lại, nhất định phải khiến Niêm Hoa Tăng triệt để thành thái giám.



Đợi bọn hắn vào Noãn các, Niêm Hoa Tăng cũng đã nói hết với Thái Bạch chân nhân từ đầu đến cuối về hai người gặp nhau ra sao, lên kinh thế nào, trong đó rất nhiều chi tiết chỉ có đương sự mới biết được.



Thái Bạch chân nhân nghe xong, cũng tin hơn nửa. Đợi Huyền Dương Tử cùng Đan Nữ đi vào, hắn hỏi một lần nữa, không khỏi thở dài nói: "Nói như vậy, Đan Nữ cùng hoa tăng, lại là đổi linh hồn? Loại sự tình này tuy có nghe nói, nhưng là lần đầu tiên được tận mắt nhìn thấy."



Đan Nữ thấy bọn họ tin thân phận của nàng, lau nước mắt, quay đầu dặn dò Niêm Hoa Tăng: "Lúc tắm rửa người phải nhắm chặt mắt, cấm loạn xem, biết không?"



Niêm Hoa Tăng vội gật đầu, lúc này cũng không quên vì chính mình mưu lợi, nói với Thái Bạch chân nhân: "Chân nhân, cơ thể của ta trúng độc, nhưng hiện nay là Đan Nữ dùng, nàng mảnh mai, sợ không chịu nổi tra tấn đâu!"



Thái Bạch chân nhân mặt không chút thay đổi nhìn hắn một cái, từ trong tay áo lấy ra một cái bình sứ nhỏ, đổ ra hai viên thuốc đưa cho Đan Nữ nói: "Uống với nước ấm!"



Huyền Dương Tử đã sớm lấy nước đặt vào tay Đan Nữ, thấy nàng uống xong liền ôn hòa nói: "Trời cũng đã muộn, nàng theo ta về điện nghỉ ngơi thôi!"



Thái Bạch chân nhân cũng không cam tâm nói: "Nàng là đan đồng của ta, tất nhiên là phải theo ta về ngủ chứ."



Hai người nói, lại đồng loạt quat sang nhìn Đan Nữ nói: "Nàng/ muội nói, chọn ai?"